Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đại Điềm trong Tiểu Điềm

Tiểu thuyết gốc · 688 chữ

Khi điềm điềm tỉnh lại , thứ đập vào mắt cô là mài trắng ngà ngà của bức tường củ, những chiếc đèn điện huỳnh quanh dài bốn phía sáng choang, điềm điềm tự hỏi đây là thiên đường sao ? Sau vài phúc choáng váng đầu, cô cảm nhận cái thiên đường của cô sao mà tồi tàn như vậy , nói đúng nghĩa nó trông như cái bệnh viện kiểu củ của mười năm trước, bức tường trắng ngac vàng ố vì lâu năm, một phòng bảy đến tám cái giường chen nhau, đầu giường kê một cái tủ inox nhỏ để vật dụng , và không có tolet . Lúc này , ngoài cửa ra vào một bóng dáng quen quen , điềm điềm cố gắng mà nhìn cái bóng đó đi qua cánh cửa sổ , vì giường của cô nằm tận trong cùng kế bên hướng ra ngoài , từ giường cô nhìn ra có thể thấy một cái sân và một toà nhà , vài người ăn mặt như thôn quê đi qua lại, trở lại với cái bóng ngoài cửa lúc này đã đứng ngay cạnh giường điềm điềm.

-Mẹ !

Điềm điềm choáng váng đầu vài giây , trước mặt cô là người mẹ đã mất trước cô vài ngày , nhưng mà nhìn lại thấy mẹ gầy và đen đi rất nhiều, chẳng lẽ ở đây linh hồn của mẹ bị ngược đãi .

—Còn đau đầu hết.

-Còn hơi đau thôi , mẹ sao mẹ ở đây , ba đâu , ông bà có ở đây không?

Thật sự điềm điềm hạnh phúc khi đến đây mà mọi người còn gặp được người nhà , vậy có lẽ cô sẽ gặp lại được bảo bảo và đại trụ . Chỉ nghĩ đến đây cô quên hẳn mọi chuyện đau thương, nước mắt cứ vậy mà rớt lã chả .

-Ba mày nằm ngoài kia, mai ông bà nội mới lên thăm .

Thấy điềm điềm khóc mẹ điềm quýnh lên sợ cô còn đau ở đâu nên hỏi gấp.

-Đâu đầu hay gì mà khóc , để mẹ đi kêu bác sĩ khám coi sao .

-Không có , con thấy mẹ con mừng quá thôi.

Lúc này ba điềm điềm đi vào , dẫn theo ông bà nội và thằng ba . Điềm điềm mới suy nghĩ một vấn đề đây là đâu , thiên đường sẽ cho cả gia đình sống cùng nhau , vậy tại sao cô và đại trụ đã kết hôn con cũng có. Vậy họ đâu rồi. Lau nước mắt nước mũi vì xúc động , cánh mũi đỏ bừng khiến cô nghẹt thở cứ khịt khịt vào , lúc này nhìn thấy bà nội xách giỏ trái cây, hình ảnh đó làm cô hồi tưởng lại một kí ức quen thuộc lúc nhỏ. Cảm thấy logic càng ngày càng vượt xa suy nghĩ cô nằm xuống hít một hơi thật sâu. Mẹ ba và mọi người rất khác với vài ngày trước , hình ảnh này giống họ của mười năm trước nhiều hơn. Lúc suy nghĩ ra được cô nghe như mọi thứ ngưng trọng , cố gắng bình tĩnh . Nếu đây không là thiên đường thì chỉ có thể là quá khứ , cảnh vật này rất giống bệnh viện huyện mà hồi bé cô hay ra vào thường xuyên, còn có cách ăn mặt , và việc bị thương ở đầu , làm cô nhớ tới một sự kiện đã lâu . Cô bị tai nạn giao thông lúc 14 tuổi , lúc đó cô đang đi học , và va chạm với xe máy , cú va chạm làm cô chấn thương bất tỉnh , cô được đưa lên huyện cấp cứu dù không bị thương nặng nhưng cô đã nằm lại gần năm ngày để theo dõi, điềm điềm sâu chuỗi lại mọi việc cô nhận ra cô không ở thiên đường nào hết, sự thật bằng cách nào đó linh hồn 25 tuổi của cô đã quay ngược về mười năm trước và tồn tại trong thể xác 14 tuổi mà thôi.

Bạn đang đọc Trọng sinh tân thời đại sáng tác bởi nhấtAn
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi nhấtAn
Thời gian
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.