Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Khôi Lỗi Thuật

Tiểu thuyết gốc · 1362 chữ

Nhờ huyễn cảnh Lục Kiệt có thể qua mặt camera, tên thanh niên tóc vàng nằm mơ cũng không ngờ rằng bản thân lại đối mặt với một tu sĩ!

Nếu đổi lại là người khác, việc này chắc chắn sẽ bị phát hiện.

Thứ nhất, camera đặt ở sảnh và tầng 1, chỉ cần Lục Kiệt dám động đến camera thì chủ quán sẽ lập tức biết.

Thứ hai, Lục Kiệt tập kích ở ngoài phòng khách, mà đại sảnh lại có camera, thông qua điệm thoại chủ quán có thể thấy được Lục Kiệt.

Nhưng Lục Kiệt cũng rất may mắn vì hắn ngầm tích trữ linh khí, nếu hắn không có chút chuẩn bị nào mà đánh lén thì chắc chắn hắn phải chết không thể nghi ngờ.

Vứt 3 cái xác vào phòng, Lục Kiệt rút hết nội tạng, máu, xương cốt trong người tên chủ quán, chỉ chừa lại bộ da bên ngoài.

Sau đó hắn lấy một thùng nước lớn đủ để chứa cái xác, đổ đầy nước vào trong.

Lục Kiệt nhìn thùng nước đầy máu của tên chủ quán, hắn cười nhạt một tiếng, vận dụng linh khí vẽ ra một cái trận pháp nhỏ.

Trận pháp nhỏ kêu ong ong vài tiếng, Lục Kiệt đánh ra vài đạo thủ ấn, ngay lập tức trận pháp dần biến lớn lên, bao phủ khắp phòng, lấy thùng máu làm trung tâm, từng đạo phù văn chậm rãi hòa vào thùng máu.

Lục Kiệt vừa đánh ra thủ ấn, vừa lẩm bẩm chú ngữ.

Vài phút sau, trận pháp dần biến thành hư ảo, vài đạo phù văn trộn lẫn vào thùng máu làm máu trong thùng xao động lên rồi dần dần yên tĩnh, phảng phất như chẳng có gì xảy ra.

Lục Kiệt khẽ gật gật đầu, cảm thấy không sai biệt lắm, lập tức hắn vươn cánh tay trái ra.

Chỉ thấy trong lòng bàn tay hắn bốc lên một đoàn hỏa diễm đỏ rực, đây chính là một thủ thuật nhỏ nhằm biến hỏa diễm từ linh khí, phàm nhân cũng có thể làm được.

"Đi". Lục Kiệt quát lớn một tiếng, cánh tay trái vung lên, đoàn hỏa diễm lập tức lao đến rồi hòa vào dòng máu, phảng phất không thấy tăm hơi.

Đột nhiên dị biến phát sinh, máu trong thùng như bị đun sôi lên, từng bọt máu bốc lên không ngừng, sau đó là từng làn khói bay lên hư không, nếu nhìn kỹ sẽ phát hiện làn khói này màu đỏ.

"Được rồi". Lục Kiệt mừng rỡ trong lòng, vốn Khôi Lỗi Thuật rất dễ, chỉ cần tu vi Luyện Khí tầng 1 là đảm bảo 100% xác xuât thành công, nhưng vì hắn hiện tại chỉ là phàm nhân nên độ khó rất lớn.

"Tiếp theo là cái xác". Lục Kiệt vứt xác chủ quán vào thùng máu.

Điều kỳ lạ là xác chủ quán như có linh tính, bắt đầu mở miệng phát ra những âm thanh kỳ quặc, tay chân quơ lung tung.

Lục Kiệt cười nhạt, nói:"Chỉ là oan hồn thôi, còn chưa chịu đi sao?". Dứt lời, hắn phất tay, lập tức trận pháp từ hư phản thực, từng đạo phù văn tiến đến trói chặt cái xác chủ quán.

Cái xác chủ quán phát ra tiếng kêu giãy dụa, tựa như không cam lòng, Lục Kiệt vung tay, lập tức phù văn như biến thành một sợi dây, trói chặt linh hồn của chủ quán ra khỏi cái xác.

"Chết". Lục Kiệt lại mở lòng bàn tay, chỉ thấy chính giữa tay hắn bốc lên làn khói màu tím sẫm, sau đó một đoàn hỏa diễm màu tím hiện ra.

Lục Kiệt ném đoàn hỏa diễm màu tím này vào linh hồn, lập tức linh hồn bị lửa tím cuốn lấy, nó chịu thống khổ, đau đớn, lập tức giãy dụa, kêu gào không dứt.

Vài giây sau, linh hồn bị ngọn lửa tím thiêu sạch không chừa lại chút gì.

Lục Kiệt cười thầm trong lòng, đòn vừa rồi tốn của hắn 30 sợi linh khí.

Lục Kiệt tiếp tục đánh ra vài đạo thủ ấn, ngay sau đó dòng máu rung nhè nhẹ, ngay sau đó một màn kỳ dị phát sinh.

Chỉ thấy máu trong thùng như có linh tính, nó đổ ào ào vào thất khiếu của xác chủ quán, chỉ trong vài giây trong thùng chỉ còn lại xác chủ quán, toàn bộ máu hết sạch sẽ.

"Hoàn thành". Lục Kiệt thì thào, hai mắt hắn nặng trĩu nhưng vẫn cố đứng vững.

"Nếu đúng theo Khôi Lỗi Thuật thì cần phải phân hồn, từ linh hồn của bản thân mạnh mẽ cắt xuống một góc, đưa một góc đó vào xác của khôi lỗi, từ đó linh hồn trong khôi lỗi sẽ tự có trí thông minh, tự biết sản sinh ra ý chí, ý niệm, đáng tiếc ta chỉ là phàm nhân, gốc gác linh hồn ít đến đáng thương nên không thể phân hồn, hiện chỉ còn cách tạo ra ý chí, ý chí có thể tự hỏi, tự sản sinh ra ý nghĩ, nhưng tác hại là ý chí không tự bổ sung được, nó sẽ dần dần suy giảm theo thời gian, việc đến nước này cũng chẳng còn cách nào khác, đành phải vậy". Lục Kiệt thầm nghĩ, bắt đầu tiến hành phân ra ý chí.

Phân ý chí không khó nhưng cần thời gian, hắn cũng không thiếu chút thời gian này.

2 tiếng sau, một đoàn quang mang màu trắng trôi lơ lửng trước mặt hắn, đây là đoàn ý chí hắn vừa tạo ra được.

Lục Kiệt chỉ cảm thấy suy yếu đến tận linh hồn, bản chất của phân ra ý chí chính là suy nghĩ, mà suy nghĩ quá nhiều sẽ khiến đầu óc mệt mỏi, linh hồn suy yếu.

Hắn cũng chẳng còn cách nào khác, linh hền suy yếu thì có thể đi ngủ để dần hồi phục, nếu hắn là tu sĩ thì ý niệm trong đầu sẽ nhanh hơn rất nhiều, chí ít lần phân ý chí này chỉ tốn 30 phút chứ không phải 2 giờ.

"Đi". Lục Kiệt cố nén sự mệt mỏi trong người, quát nhẹ một tiếng.

Đoàn ý chí trôi bồng bềnh đến trước xác chủ quán, sau đó xông thẳng vào đầu của cái xác.

Mất vài giây để cái xác động đậy, cánh tay hắn bắt đầu giật giật, lông mi dần nhíu lại, hắn đứng dậy, lắc lắc cái cổ, sau đó gật gật đầu ra hiệu với Lục Kiệt.

Lục Kiệt thầm vui mừng, chí ít lần luyện chế Khôi Lỗi này không sai, đã vậy hắn có thể nghỉ ngơi.

Hắn tiến vào giường, hai mắt nhắm nghiền.

.....

3 ngày sau.

Lục Kiệt chậm rãi mở mắt, cơ thể hắn cũng hồi phục sức lực, hắn đứng dậy, cố nén thương thế đi xuống lầu 1.

Khôi lỗi đang ngồi im không một tiếng động trong đại sảnh, thấy Lục Kiệt đến nó cũng gật đầu xem như chào hỏi.

Lục Kiệt vươn tay điểm một chỉ, ngay lập tức một sợi tơ từ giữa trán khôi lỗi lao ra tiến vào đầu hắn.

Chỉ trong vài giây hắn đã hiểu rõ sự việc xảy ra.

Tên thanh niên từ 2 ngày trước lại đến đây, dẫn theo 5 người nữa, tất cả đều đeo khẩu trang, ánh mắt lạnh như băng tràn ngập sát khí.

Khôi lỗi đứng ra giải thích, mất nửa tiếng đồng hồ cả đám mới chịu tin tưởng, từ đây mọi chuyện lại yên ổn, trong kho lại nhập thêm 20 lít mật ong.

Lục Kiệt cười cười, kế hoạch hắn khổ sở vạch ra xem như không phí công.

Thứ nhất, khôi lỗi kế thừa toàn bộ trí nhớ của tên chủ quán, vì đại não vẫn còn nên khôi lỗi chỉ cần căn cứ theo trí nhớ mà làm.

Thứ hai, khôi lỗi có trí thông minh ngang với Lục Kiệt, dọn dẹp hiện trường hỗn chiến tối qua là vẫn phải được.

Bạn đang đọc Trọng Sinh Đô Thị Tu Ma sáng tác bởi NgườiQuanSát
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi NgườiQuanSát
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 16

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.