Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Kẻ Lạ Mặt

Tiểu thuyết gốc · 1014 chữ

Cảnh giới đến cao thủ dù là trong vũ trụ chỉ có đếm trên đầu ngón tay, muốn đạt đến bước này tư chất, ngộ tính, tu vi, trí tuệ, cơ duyên, thiếu một thứ cũng không được.

Trong phút chốc, một vòng tròn quang mang bao phủ quanh người Lục Kiệt.

Quang mang như nở rộ lên, gió bốn phía dần ngừng thổi, cả người Lục Kiệt như tỏa ra khí thế bễ nghễ thiên hạ, duy ngã độc tôn.

Lục Kiệt nhắm mắt cảm thụ từng tia linh khí chui vào cơ thể, hắn thì thào:"Linh khí dù vẫn ít như cũ nhưng hơn lúc trước 3 phần, đáng tiếc, nếu có nguyên liệu bố trí trận pháp thì đừng nói Tụ Linh Trận nho nhỏ này, dù là Tụ Khí Đại Trận ta cũng có thể bố trí".

Tụ Khí Đại Trận tên như ý nghĩa, chỉ cần đủ nguyên liệu, người bố trận có sở học đầy đủ, tập hợp toàn bộ linh khí trên tinh cầu về một chỗ vẫn được, sở dĩ có hiệu quả như vậy là vì phép tắc trên địa cầu thiếu hụt, địa cầu lại chưa được đại năng cải tạo lại nên có thể lợi dụng phù văn trên toàn địa cầu làm vật dẫn, tùy ý cho người lợi dụng.

Trên những tinh cầu tu chân lớn nằm giữa vũ trụ, do là sức phá hoại của tu sĩ quá mạnh, lại thêm phù văn dễ bị người khác lợi dụng nên cần phải cải tạo tinh cầu lại.

Tu sĩ Đại Thừa kỳ có thể cải tạo tinh cầu, đây là bản lĩnh của đại năng, tinh cầu sau khi cải tạo có độ cứng cực lớn, phù văn nhiều hơn gấp hàng ngàn lần lại không nhận bất kỳ kẻ nào lợi dụng.

Chính vì lẽ đó, tu sĩ trên tinh cầu tu chân đã cải tạo không thể vận dụng phù văn tự nhiên, chiến tranh thường ngang ngang nhau, tu sĩ bố trí trận pháp cũng không có nhiều ưu thế.

Lục Kiệt thầm than thở, chung quy là không có vốn liếng a! không bột đố gột nên hồ, lực bất tòng tâm là đây.

Có Tụ Khí Đại Trận với bản lĩnh của Lục Kiệt chỉ cần 1 tháng hắn có thể đột phá đến Luyện Khí tầng 1, nhưng hiện tại chỉ có Tụ Linh Trận, vốn hắn dự đoán là 5 tháng thì nay có trận này rút ngắn lại còn 4 tháng.

Nhưng điều kiện là hắn phải không ăn không ngủ, 24/24 đi tu luyện, làm như vậy dĩ nhiên là không được, hắn cũng là phàm nhân cần phải sinh hoạt.

Tu luyện một ngày nhàm chán, nhìn sắc trời đã tối khôi lỗi chưa trở về, Lục Kiệt nhíu mày, cảm thấy có điều chẳng lành, vội đi tìm.

9h tối, phía Bắc khu rừng.

"Bành, bành, bành".

Tiếng va chạm làm không gian đêm tối tĩnh mịch bị phá hỏng, trong đêm tối lờ mờ, hai bóng người đang đánh nhau.

Tình thế giằng co không ai chiếm ưu thế, nhìn kỹ lại, người bên phải bị cụt một cánh tay phải, người bên trái tay cầm tuýt sắt đang mạnh mẽ tấn công, nhất thời người bên phải bị động chỉ có vội vã né tránh.

"Chết cho tao". Người bên trái thầm mắng một tiếng, giơ tuýt sắt đập xuống, người bên phải né sang một bên, bỗng tuýt sắt dừng lại, người bên trái nở nụ cười lạnh lẽo, vung chân ra đá một cước vào bụng người còn lại.

Người bên phải ngã chỏng vó vài vòng, đang lúc còn đang bối rối thì một bàn chân lấy thế sét đánh không kịp bưng tai đạp xuống lồng ngực, người bên phải cố giãy dụa nhưng không thoát.

Người bên trái cười gằn, giơ tuýt sắt chuẩn bị cho một cú chí mạng thì tiếng xé gió từ sau lưng vang lên.

Người bên trái không ngờ có kẻ phía sau, muốn tránh nhưng đã chậm, lưỡi dao sắc bén sượt qua đầu hắn cắm vào một cây đại thụ gần đó, mang theo một cái lỗ tai rướm máu tươi.

"Á á á aaaaa". Người bên trái bị đau đớn xâm lấn lý trí, hắn mở to miệng gào thét, nhất thời khu rừng cũng không còn không khí yên tĩnh nữa.

Một thân ảnh hiện ra phía sau hắn, thân ảnh vừa xuất hiện là tung một cước vào chân phải hắn, hắn ngã quỵ xuống hai mắt đầy tia máu vì đau đớn, lỗ tai bị cắt đứt mang cho hắn thống khổ đến cực hạn, từng giọt máu tươi rỉ rích rơi xuống.

Thân ảnh chính là Lục Kiệt, hắn một đường theo dấu vết khôi lỗi để lại tới đây, phát hiện khôi lỗi đang vật nhau với một tên đàn ông trung niên, hắn vội xuất thủ cứu giúp.

Nhìn kỹ lại tên đàn ông trung niên này khá bẩn thỉu, râu ria xồm xoàm, đầu tóc dơ bẩn như lâu ngày chưa tắm, mặc một thân y phục xanh lục nhìn khá giống bộ đội tuần tra biên giới.

Lục Kiệt đại khái đoàn được kẻ này làm gì ở đây, không cướp giật cũng là hiếp, giết người, bộ quân phục này cũng là nhằm lừa đảo người nhẹ dạ cả tin lần đầu tham quan khu rừng này thôi.

Tên đàn ông trung niên vừa muốn há miệng đã bị Lục Kiệt tung một đấm, sắc mặt hắn vặn vẹo khó coi, toàn thân vô lực.

Lục Kiệt vừa đấm vào chính là phần bụng của hắn ta, chỗ Lục Kiệt đấm vừa lúc là huyệt yếu hại của con người nên toàn thân hắn ta sẽ vô lực trong vài giây.

Lục Kiêt nhân lúc này trói chặt y lại cột vào thân cây, nhìn khôi lỗi tàn tạ rách nát, sắc mặt hắn âm trầm như nước.

Khôi lỗi hầu như đã bị phế!

Bạn đang đọc Trọng Sinh Đô Thị Tu Ma sáng tác bởi NgườiQuanSát
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi NgườiQuanSát
Thời gian
Lượt đọc 8

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.