Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tập Kích (1)

Tiểu thuyết gốc · 1029 chữ

Hai người sánh vai nhau mà đi, để lại nhà trọ được đóng kín cửa, coi như đám người lần trước có lại thì cũng phí sức mới vào được.

Lần này do thương thế của Lục Kiệt đã ổn, lại thêm với balô nặng được khôi lỗi mang theo, hắn ung dung thoải mái hơn lần trước nhiều.

2 ngày sau, tại một khu rừng cách đó không xa.

"Thành, đi từ từ thôi mày".

"Đúng đúng, đi chậm cho bọn tao theo với".

"Bọn mày đi chậm thế làm lỡ thời gian của tao! nếu đến chạng vạng tối mà còn kẹt ở đây thì bọn mình chết cả lũ! buổi tối rất lạnh, lại thêm vài loài dã thú hoạt động nữa, tốt nhất đi mau lên".

Vài âm thanh xì xào vang lên phá vỡ bầu không khí tĩnh mịch.

Chỉ thấy nơi xa xa, một tên thanh niên vóc người cao to, khỏe mạnh đang cầm một cây gậy sắt mở đường, trên gậy có buộc một lưỡi dao sắt bén.

Tên thanh niên mặc một bộ áo sơ mi đen, quần jean bó sát làm lộ rõ nét vạm vỡ của bắp đùi hắn, phía sau hắn là 2 tên thanh niên tầm 22 tuổi, người nào cũng mang theo gậy sắt đính lưỡi dao.

Nếu nhìn bề ngoài thì đoàn người này tên thanh niên cao to là thủ lĩnh, nhưng nếu nhìn kỹ thì sẽ phát hiện đám người này đều cùng một thôn, làng hoặc cùng chơi thân với nhau vì vũ khí của cả đám đều y hệt nhau.

Tên thanh niên cao to đi tới đâu gậy sắt trong tay vung vẩy tới đó, từng bụi rậm, khúc cây trên đường đều bị lưỡi dao chặt đứt.

Thành vừa đi vừa ngâm nga ca khúc quen thuộc, mục tiêu đi săn lần này của hắn là một con hổ cái nằm ở trung tâm khu rừng.

Nếu nói 3 người hạ gục được con hổ sẽ chẳng ai tin, dù sao không người nào tận mắt nhìn thấy nhân loại có thể tay đôi giết được hổ, trừ khi dùng vũ khí nóng.

Đây chỉ là tầm mắt của người thường, nhưng Thành là cổ võ giả!

Cổ võ giả là những người tập võ, nhờ tư chất, khổ luyện, cơ duyên mới có thể được xưng là cổ võ giả.

Những người bắt đầu tập võ được gọi là võ giả, sau khi võ học đạt đến đỉnh phong, đỉnh điểm của phàm nhân thì có thể xung kích cổ võ giả.

Cổ Võ Giả tu vi theo thứ tự là: Ngoại Kình, Nội Kình, Hóa Kình, Đại Tông Sư.

Mỗi cảnh giới lại phân sơ, trung, hậu, đỉnh phong.

Phải biết tu luyện vốn đã không dễ, thiên tài mất ít nhất 2 năm để đột phá lên cổ võ giả chứ đừng nói là người bình thường.

Thành đã 27 tuổi, tu vi hắn vừa đạt đến Ngoại Kình sơ kỳ, hắn cũng chỉ vừa mới xung kích cổ võ giả nhưng đã thành công, vì quá vui mừng nên hắn tổ chức cuộc đi săn này nhằm giết hổ về khao cả thôn.

Hai người bên cạnh chỉ là võ giả, nhưng điều này đã rất không tấm thường, một võ giả đủ để treo lên đánh 5 người bình thường, hiện dù có 20 người bao vây hắn thì hắn cũng không sợ.

Đây chính là tự tin về thực lực!

Thành đang hồi tưởng lại cảnh tự tay chém giết con hổ, sau đó mang xác hổ về làng....

Nghĩ đến đây cả người hắn lâng lâng, quyết định tăng tốc một chút.

Bỗng một tiếng rít gào của gió vang lên làm hắn rùng mình.

Thầm hô không tốt, Thành vội vàng vung gậy sắt chống đỡ.

"Keng".

Lưỡi dao va chạm nhau phát ra tiếng kêu bén nhọn, Thành cũng vội rút tay về, lực phản chấn khiến tay hắn cũng hơi đau một chút nhưng không đáng kể.

Hai người bên cạnh biến sắc mặt, lập tức nhìn ngó xung quanh.

Thứ vừa chạm vào lưỡi dao trên gậy sắt là một thanh dao găm, nếu nhìn kỹ thì cán dao có khắc ngày xuất xưởng.

Hai người có chút bất ngờ, cán dao khắc chữ nói rõ thanh dao găm này là của quân đội sản xuất.

Nghĩ nghĩ hai ngưởi cũng yên lòng, thanh dao găm này tám chín phần mười là của một người bình thường lấy được, ít ra kẻ thù họ không phải quân đội, nếu là quân đội đã sớm nổ súng đánh chết bọn họ, nào có hơi rảnh rổi mà phóng dao lại đây?

Thành sắc mặt âm trầm, tiếng rít gào của dao găm đã cho hắn biết vị trí của kẻ đánh lén, hắn nhìn về phía bụi rậm gần đó, quát lớn:"Ra đây!".

Bụi rậm vang lên tiếng xột xoạt, một tên đàn ông trung niên râu ria rậm rạp từ bụi rậm đứng ra, chỉ là hai mắt tên trung niên này vô hồn tựa như không cảm xúc.

Đang lúc tên thanh niên chần chờ đang định xông lên chiếm tiên cơ thì một thanh dao găm từ bụi rậm cách đó không xa lao nhanh đến.

"Cái gì?". Tên thanh niên ngạc nhiên nhưng dựa vào tu vi Ngoại Kình sơ kỳ, hắn kịp làm ra ứng đối.

Chỉ thấy hắn lách sang một bên, lưỡi dao bỗng nhiên rung lên, một sợi tơ đỏ thẫm từ cán dao bay ra lao về phía hắn.

"Hự". Tên thanh niên bị sợi tơ đâm vào ngực, lực phản chấn khiến hắn hoa mắt chóng mặt, cả người vô lực ngã xuống.

Vừa lúc này, hai thanh dao găm từ bụi rậm tiếp tục bay ra, hai tên đồng bọn bên cạnh không dám cứng đối cứng, quyết định trốn tránh.

Từ bụi rậm cũng cùng lúc đó bay ra một đạo thân ảnh, thân ảnh nhanh như chớp tiếp cận hai người, lấy thế sét đánh không kịp bưng tai vung lưỡi dao trong tay.

"Xoẹt".

Bạn đang đọc Trọng Sinh Đô Thị Tu Ma sáng tác bởi NgườiQuanSát
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi NgườiQuanSát
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 8

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.