Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 2422 chữ

Vương Thần rút ra một quyển sách thiếu nhi bắt đầu dạy tiểu Hạo tiểu Dục nhận biết chữ cái. Những đứa trẻ thông minh thường học một biết ba, Vương Thần dạy mà toát mồ hôi, trách không được người ta nói gia trưởng dạy con cái trong nhà chính là dạy một lần thì mình phải học lại một lần. Lúc đưa phim hoạt hình Disneyland cho hai bé xem, con nít đối với ngôn ngữ rất mẫn cảm, xem một lần là hiểu, còn nói lại được nữa.

Vương Thần đứng lên đi tưới nước cho mấy cây hoa lan, rồi lấy nho trong tủ lạnh ra rửa sạch đặt trên bàn cơm để mọi người tráng miệng sau khi ăn. Bọn họ rất thích ăn mấy loại trái cây này. Vương Thần trong lòng rất kính nể dạ dày bưu hãn của bọn họ, có thể nói một lần ăn là gió cuốn mây tan dù hắn có nấu ít hay nhiều. Thật cũng làm khó dạ dày của bọn họ nha.

“Ăn nhiều như vậy mà các cậu còn ăn thêm trái cây được à?” Vương Thần rất thắc mắc “ Các cậu không nên cố, cẩn thận bị đau dạ dày đó, các cậu có cảm thấy như vậy không?”

“ Vương Thần ca, không phải, tại mấy món này ngon quá em ăn không dừng được. Trái cây thì cứ để đó, lát nữa tụi em sẽ ăn.” Lập Hoa ngồi trên ghế vuốt cái bụng tròn vo rất có bộ dáng cơm no rượu say của mình.

“Đúng rồi, anh cứ để đó đi đừng dọn, để lát nữa tụi em rửa chén cho. Bây giờ no quá tụi em không là được.” Lập Trung Gia Minh khoát tay để Vương Thần đừng làm nữa.

“Vậy các cậu cứ tự nhiên đi.” Vương Thần cầm một chén nho làm một ông bố nhị thập tứ hiếu mang đi đút cho hai bé con ăn. Thỉnh thoảng hắn dùng tiếng Anh nói chuyện với hai bé, phòng khách lâu lâu vang lên tiếng nói chuyện bằng tiếng Anh. Một lúc sau Lập Hoa cũng mang nho lại đây ngồi, cùng tiểu Hạo tiểu Dục xem Micky, học theo Vương Thần dùng tiếng Anh nói chuyện với hai bé. Hai bé không biết có hiểu hay không, nhưng xem ra bốn người chơi đùa với nhau rất vui vẻ.

Một lúc sau bọn Gia Minh dọn dẹp xong cũng đi tới ngồi xuống. Gia Minh nói mẹ cậu đã đồng ý trông hai bé con, nhưng không cần trả nhiều tiền như vậy, Vương Thần kiếm tiền cũng không dễ dàng, để lại phòng thân thì hay hơn, trả 600 là được. Vương Thần gật đầu nói để sau này hắn sang nhà thím Ngô nói chuyện.

Nhìn đồng hồ một chút, Vương Thần đi lấy hai giỏ trái cây đã phân tốt đưa cho Gia Minh và Lập Trung, kêu bọn họ về nhà. Đã tám giờ rồi, hắn còn có rất nhiều việc phải làm nữa, với lại hai bé con cũng sắp đến giờ đi ngủ rồi. Lập Hoa lưu luyến không rời bị Lập Trung tha về nhà.

Tiễn mọi người về nhà, Vương Thần quay vào cho tiểu Hạo tiểu Dục tắm rồi dỗ hai bé ngủ. Hai bé ngày hôm nay chơi với Lập Hoa cả buổi chiều, giờ đã thấy mệt, không bao lâu thì ngủ say.

Vương Thần chờ hai bé ngủ say rồi mới vào không gian, lấy ra bình thủy tinh rửa sạch đặt ở nhà tranh. Sau đó hắn lấy ra bao hạt giống thảo dược. Bởi vì hắn không ranh mấy loại thảo dược này nên ở mỗi loại mầm hắn đều ghi chú rõ ràng, tránh sau này lấy ra lại nhầm lẫn không biết loại nào là loại nào. Hắn trồng xuống một khối đất bên cạnh nhà tranh, sau đó bắt hai con cá cẩm lí hoa văn đỏ sẵm bỏ vào hồ cá, mang ra khỏi không gian đặt ở bên cạnh kệ TV.

Vương Thần rửa sạch nho, dựa theo phương pháp trong sách bắt đầu ủ rượu. Hắn ủ thủ hai bình thủy tinh, đậy chặt lại để dưới nhà tranh. Sau đó hắn làm thêm hai hũ đồ chua, muối trứng gà, trứng vịt các loại mới ngừng. Hoạt động cả ngày, Vương Thần cũng thấy mệt mỏi, hắn xả đầy nước trong bồn tắm ngâm một hồi rồi lên giường ngủ.

Sáng sớm ngày thứ hai, Vương Thần lắp hệ thống cung cấp nước vào bể cá, chuẩn bị đem cá cẩm lý nuôi cho thích ứng với thế giới này. Nếu thay đổi môi trường mà cá sống được thì hắn có thể nghĩ đến việc bán chúng đi. Xem ra năng lực sống của cá cẩm lí cũng khá mạnh, ở trong nước vui vẻ bơi qua lại. Trong nhà có thêm một bể cá nhìn cũng có sức sống hơn hẳn. Vương Thần lại ra ban công tưới hoa, kinh hỉ phát hiện mấy bồn lan đã ra nụ, rất nhanh sẽ nở hoa. Vương Thần hưng phấn ngắm hoa một lúc lâu mới vào nhà nấu đồ ăn sáng.

Sau khi ăn sáng xong, Vương Thần quyết định hôm nay sẽ ngốc ở nhà chơi với con. Liên tục ra ngoài hai ngày, những thứ cần mua cũng mua gần hết rồi, trời lại nóng, Vương Thần cũng chẳng muốn động nữa. Hắn lên mạng xem cổ phiếu, rất thỏa mãn với hướng đi của chúng, lại đi xem đăng tuyển việc có hồi âm gì không, nhưng cũng không có gì nhiều nhặn, thôi chờ một thời gian nữa vậy. Tiểu Hạo với tiểu Dục bây giờ rất có hứng thú với đôi cá cẩm lí, ăn sáng xong nằm vây quanh hồ cá xem chúng bơi qua lại. Vương Thần cũng tùy hai bé. Hắn bỗng nhớ tới những cuốn sách mới mua hôm qua không biết có phần nào về cá hay không nên lấy ra xem thử nhưng chỉ thấy có hai bộ phim hoạt hình phổ thông và ảnh chụp về cá chứ không có bộ nào nói về mấy con cá kiểng này. Hắn lại lên mạng tìm một chút, lưu về máy các bức ảnh về cá cẩm lí. Vương Thần bắt đầu dạy bé con bằng cách đối chiếu cá trong sách, cá cẩm lí trong máy tính và thực tế. Phương pháp dạy như vậy rất thú vị, hai bé học rất vui. Vương Thần còn ôm lấy hai bé đến gần hồ cá cho hai bé tự tay với vào nước sờ cá cẩm lí. Hai con cá giật mình kinh hoảng bơi qua lại rất nhanh. Hai bé thấy vậy cũng khanh khách cười to.

Chơi như vậy một hồi quần áo đã ẩm ướt hết. Vương Thần bế hai bé đi tắm. Hắn nghĩ chờ hai bé lớn thêm chút nữa sẽ cho hai bé vào không gian. Nơi đó không khí tốt lại an toàn, thật sự là thiên đường du lịch trong nhà, không nên lãng phí!

Chọn một bộ phim hoạt hình của Disney, cha con ba người ngồi trên sopha, Vương Thần vừa xem hoạt hình vừa dạy hai bé. Thật mừng là hai bé rất thông minh, bộ sách dự định học trong ba năm, nhưng hai bé có thể mất hai năm là học xong rồi. Cùng hai bé xem phim khoảng nửa tiếng, Vương Thần để cho hai bé tự xem, còn mình thì lấy sách trung y cơ sở mới mua ra xem. Đối với người không có chút kiến thức về trung y nào thì nội dung cuốn sách này quả thực rất khô khan, nhưng Vương Thần đọc rất nhanh, cũng phát hiện mình có thể hiểu những nội dung được viết trong đó. Càng đọc Vương Thần càng có hứng thú, cảm thấy trung y là một lĩnh vực bác đại tinh thâm. Đóng sách lại, Vương Thần nhẩm qua nội dung trong sách một lần, lại cầm cuốn “Đại cương thảo dược” lên xem. Sách vừa có nội dung lại có tranh minh họa đọc càng thấy thú vị. Vương Thần đọc say sưa cho đến tận khi Tiểu Hạo, tiểu Dục nhào lên người hắn gọi hắn mới phục hồi tinh thần ra khỏi cuốn sách.

“ Bảo bối, đói bụng rồi hả? Ba ba đi nấu cơm đây.” Vương Thần hôn khuôn mặt nhỏ nhắn của hai bé, sau đó đứng lên xay táo nghiền ra cho hai bé ăn trong lúc đợi hắn nấu cháo cá. Nấu cháo xong lại cho vào thêm hai quả trứng gà. Trưa nay nhà hắn ăn cháo cá, ăn xong ba cha con chơi với nhau một hồi rồi cùng đi ngủ trưa.

Vương Thần ngủ không bao lâu thì tỉnh dậy dùng tinh thần lực đi vào không gian. Hắn nhìn thấy một đoàn gà con vịt con kêu nhao nhao. Nhanh như vậy mà chúng đã ấp nở ra rồi a? Tuy rằng gà vịt con kêu ầm ĩ, chúng vẫn không đi qua phá vườn rau mà thường chạy vào rừng cây sau nhà. Vương Thần nghĩ hay là nuôi một số động vật nhỏ. Hai bé con cũng thích động vật, nuôi được rồi thì đưa cho hai bé chơi cũng được. Hắn tính toán đợi khi nào đến cửa hàng Trương bá thì thuận tiện đi qua chợ vật nuôi xem thử.

Lý tử, mơ từ cây nhỏ đã lớn, ngày mai là có thể kết trái, thảo dược cũng mọc rất tốt nhưng Vương Thần chưa định hái ngay. Hắn muốn mua bán dược liệu trung y, ngành này cũng có thể kiếm tiền. Với lại hắn cũng muốn đi B thị học trung y, có dược liệu tốt để thực hành thì sẽ vô cùng tiện.

Vương Thần lần thứ hai than thở ban thân mình trong mắt chỉ có tiền, bây giờ làm cái gì cũng nghĩ đến kiếm tiền. Mấy ngày nay hắn hay suy nghĩ về kiếp trước, hắn vô cùng nhớ ba mẹ của mình. Họ cố gắng làm việc để cho anh em hắn được sống trong hoàn cảnh tốt nhất, thậm chí khi hắn tốt nghiệp ra ngoài đi làm cũng mua xe cho hắn đi. Họ là thân nhân giúp đỡ hắn mà không cần bất kì hồi báo nào khiến hắn chua sót đến rơi nước mắt, muốn ngừng mà không ngừng được. Không biết bọn họ bây giờ sống như thế nào? Chính mình đã chết hay là Vương Thần * sống lại trên thân thể mình đây? Nếu như là trường hợp sau, hắn hy vọng Vương Thần thay hắn chăm sóc cha mẹ. Bản thân hắn hiện giờ chẳng phải cũng có hai đứa con cần lo hay sao. Vương Thần lau nước mắt, tự động viên chính mình cố gắng.

*Vương Thần nguyên bản trước khi bị đụng đầu té

Vương Thần bắt hai con gà trong không gian bỏ vào giỏ trúc mang qua nhà thím Ngô. Ngày hôm qua thím Ngô đã đồng ý trông nom hai bé con giùm hắn, nhưng hắn nghĩ mình vẫn phải đích thân sang nói với thím Ngô một tiếng. Hơn nữa gà trong không gian sinh trứng thì trứng cũng nở ra gà con rồi nên có thể bắt gà ăn đi. Dù hắn không biết giết gà thì cũng có thím Ngô giúp mà, hắn ở bên cạnh sẵn tiện học luôn, sau này còn tự mình làm ăn.

Gia Minh không có ở nhà, thím Ngô mời Vương Thần vào nhà, hai người bàn về chuyện chăm sóc hai bé tiểu Hạo, tiểu Dục, mỗi bên nhường một chút, cuối cùng hai bên đồng ý tiền trông trẻ là 800 một tháng, bắt đầu từ ngày thứ hai tuần sau. Hai nhà cách vách nhau, tiểu Hạo với tiểu Dục sẽ ở nhà để thím Ngô sang trông. Đến lúc đó Vương Thần đưa một bộ chìa khóa cho thím Ngô là được. Bàn việc chính xong, Vương Thần nhờ thím Ngô giúp làm gà, hắn ở bên cạnh vừa giúp vừa học. Thím Ngô làm thịt một con gà vô cùng sạch sẽ lưu loát, còn dạy hắn một số bí quyết nữa. Còn lại một con gà, thím Ngô để Vương Thần tự giết. Lúc nhìn thì thấy dễ dàng như vậy, đến lúc thật sự cầm gà, cảm nhận được nhiệt độ của nó, Vương Thần lại không xuống tay được. Cuối cùng hắn ngoan tay, chật vật mới làm thịt được con gà, lại làm phòng bếp lộn xộn cả lên.

Thím Ngô cười nói : “ Nếu cậu không muốn làm thì sau này nhờ người khác làm đi.”

“Ách, được.” Vương Thần đáp lời, nhưng trong lòng nghĩ mình nhất định phải học cho bằng được. Sau này học trung y cũng tránh không được học giống Tây y lâm sàng, sẽ có những trường hợp tiếp xúc như thế này nữa. Hai con gà làm xong, một con hắn để lại cho thím Ngô, một con khác cho vào túi giữ thực phẩm rồi mang về nhà.

Về nhà Vương Thần lại đem gà rửa sạch sẽ một lần nữa rồi cho vào nồi hầm canh, còn cho thêm cẩu kỉ, nấm hương và ngô khiến cả căn phòng thơm nức mùi canh gà, ngửi mà chảy cả nước miếng. Hai bảo bối cũng tỉnh ngủ, chạy ra ôm đùi Vương Thần gọi ba ba, làm nũng đòi hắn lát nữa phải cho hai bé đi xem cá cẩm lí.

Cơm tối của hai bé con là canh gà và khoai tây nghiền, gà chưng trứng. Vương Thần hầm khoai tây rồi nghiền thành bột, cho thêm nước canh gà vào nấu sôi thì tắt lửa, lại để nguội canh gà rồi đập hai trái trứng vào đánh tan, chưng cách thủy thêm 4-5 phút nữa thì lấy ra. Hắn cũng không làm đồ ăn khác cho mình, một nồi canh gà phải ăn hết mới không lãng phí.

Ba cha con thỏa mãn ăn xong canh gà, sau đó ăn thêm trái cây ngon miệng rồi cùng nhau đi tắm cùng nhau ngủ.

Thật sự là một ngày hạnh phúc, Vương Thần vô cùng thỏa mãn với cuộc sống hiện tại này.

Bạn đang đọc Trọng sinh chi đái trứ không gian dưỡng bao tử của Nhập Nhị
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi 90phuong
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.