Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thơm lây

Phiên bản Dịch · 1026 chữ

Không nghĩ đến Tô Mạn dự trù lâu như vậy, tận bây giờ mới tới thời điểm sử dụng. Thư ký Trình cũng quyết định về sau chuyện gì đều phải chuẩn bị sẵn sàng trước, không dễ gì đến thời điểm cần người liền có người để dùng ngay.

Công xã bên này phát ra tin tức truyền xuống, các đại đội sản xuất liền náo nhiệt đi lên.

Buổi tối, thời điểm Tô Mạn trở về, trong đội rất người đều tới tìm cô hỏi thăm tin tức.

“Tô xưởng trưởng, lần này lại tuyển dụng thêm công nhân sao, người một nhà có thể ưu tiên lẫn nhau không?”

“Nhà tôi tay nghề tốt lắm, cần phải tuyển nhà tôi nha.”

“Tô xưởng trưởng, hi vọng cô chiếu cố đến nhà chúng tôi.”

Rất nhiều người vây quanh cửa nhà cô, còn nói đủ kiểu, làm cho Tô Mạn dù cách cửa nhà có một chút cũng không vào được.

Lần này bọn họ như vậy cô cũng không thấy lạ lùng gì?. Lần trước lò gạch tuyển công nhân, bọn họ một chút thông tin cũng không có. Luôn nghĩ là sẽ đi làm việc nặng nhọc mệt sống mệt chết, có rất nhiều người không muốn đi. Nên mới dành cơ hội lại cho những người khác.

Kết quả làm việc ở lò nung gạch như cái bánh có nhân từ trên trời rớt xuống, họ lập tức trở thành công nhân chính thức. Lúc này những người còn lại đến tư cách cạnh tranh cũng không có.

Là do mình từ bỏ cơ hội, trong lòng dù có hâm mộ ghen ghét đến cỡ nào đi nữa, cũng không còn lời gì để nói. Nhưng mỗi ngày nhìn gia đình người ta đi làm, trong lòng không khỏi hâm mộ, nghe nói còn có thể lấy tiền lương, còn được phát phúc lợi. Trong lòng càng thêm tiếc hận không thôi.

Cho nên lần này, họ vừa nghe nói xưởng đồ gia dụng muốn nhận thêm công nhân, tất cả bọn họ đều đứng ngồi không yên.

Ai nấy đều có ý định hướng Tô Mạn nhờ cậy, nghĩ tạo một chút quan hệ với cô, nói mấy lời hay ho thì người nhà họ cũng có thể trở thành công nhân trong nhà xưởng.

Bị nhiều người như vậy vây quanh, Tô Mạn một chút cũng không cảm thấy bực bội, cô nhìn thấy Lý Xuân Hoa đi ra muốn đuổi người, liền nháy mắt ra hiệu với bà, ý bảo bà đừng can thiệp chuyện này.

Sau đó trên mặt nở một nụ cười nhàn nhạt, nhìn hết người này, lại đến người kia: “Có nhiều người như vậy đến hỏi tôi việc làm, lúc này tôi thật sự cũng không biết trả lời như thế nào, vậy bây giờ tôi sẽ mời Quách đại đội trưởng đến đây thương lượng, sau đó sẽ phổ biến lại cho mọi người ở đại đội sau. Nếu không hôm nay đến cửa tôi cũng không vào được quá. Anh ba, anh đi mời Quách đại đội trưởng đến đây đi.”

Nhìn thấy tình cảnh này, Tô Tam Trụ sớm đứng ở một bên sợ ngây người, nghe được lời này của Tô Mạn, anh liền lập tức chạy đi.

Chỉ trong chốc lát, Quách đại đội trưởng mồ hôi đầy đầu chạy tới, miệng ồn ào hô lớn: “ Mọi người làm gì ở đây, tất cả về nhà cho tôi, mau mau quay về nha. Ở chỗ này ồn ào cái gì. Gia đình nào ồn ào ở đây đều sẽ không được chọn!”

Sau khi nghe được Quách đại đội trưởng nói vậy, nhóm xã viên có chút không vui, cuối cùng cả đám lục tục trở về nhà, dù vậy nhưng đôi mắt vẫn nhìn chằm chằm vào Tô Mạn.

Tô Mạn nở nụ cười với bọn họ.

Mọi người đều đã rời đi, Lý Xuân Hoa khó chịu mở miệng: “Đây là muốn làm cái gì, đều tới nhà chúng ta mong muốn con gái chúng ta tuyển người thân bọn họ, trong xưởng có thể thu nhận nhiều người như vậy hay sao?”

Quách đại đội trưởng cười nói: “Chỉ là họ quá nóng vội thôi, không có việc gì đâu, đợi tôi có thời gian nói chuyện cùng bọn hò một chút là yên ổn chứ gì.”

Lý Xuân Hoa lúc này mới hừ mạnh một tiếng, bỏ vào phòng tiếp tục học lời kịch. Đội diễn xuất của bà nhận được lời mời, vào ngày 5 tháng 1 sẽ đến một nhà xưởng trong huyện thành biểu diễn. Bà cũng bận rộn lắm chứ bộ.

Chờ Lý Xuân Hoa đã vào nhà, Quách đại đội trưởng lúc này mới có thời gian cùng Tô Mạn nói chuyện: “Tô Mạn, chuyện này cô đừng can thiệp vào, tôi sẽ nói chuyện với bọn họ. Có điều việc xưởng sản xuất đồ gia dụng lần này………”

Ông vui tươi hớn hở nhìn Tô Mạn, trong lòng cũng muốn nhờ vả cô một phen, có thể hay không thêm nhiều người thuộc đại đội bọn họ vào danh sách.

Tô Mạn đương nhiên rất hiểu mấy cái tâm tư này của bọn họ. Thậm chí việc những người đó đến nhà cô ồn ào, Quách đại đội trưởng chắc chắn cũng biết, chẳng qua không đến ngăn trở thôi, ông cũng hy vọng Tô Mạn có chút áp lực để giúp đỡ người trong đại đội.

Loại chuyện này Tô Mạn đương nhiên cũng không ngại giúp một phen. Nói một lời thật lòng, đội sản xuất là đại bản doanh của cô. Về sau cô sẽ rời khỏi nơi đây để ra bên ngoài phát triển, xưởng sản xuất này chính là đường lui của cô.

Cô thật lòng muốn kinh doanh thật tốt xưởng sản xuất đồ gia dụng lần này. Ai biết được tương lai sẽ biến hóa như thế nào, ngộ nhỡ như xưởng này tạo nên cơn chấn động trời rung đất chuyển, biết đâu cô cũng có thể thơm lây.

Bạn đang đọc Trở Về Năm 60: Tôi Bị Hệ Thống Hố của Hồ Đồ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi YooAhin
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 86

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.