Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Người xướng kẻ hoạ

Phiên bản Dịch · 1005 chữ

Phó giám đốc Lý vừa định mở miệng, thì Tô Mạn đã lấy ra mấy viên gạch từ trong túi vải: “Phó giám đốc Lý, ngài xem gạch của chúng tôi thế nào?”

“... Rất tốt.” Ông nhanh chóng gật đầu.

Thư ký Trình cười ha ha nói: “Tôi cũng cảm thấy so với gạch trong nhà máy của anh cũng không kém là bao.”

Phó giám đốc lý không nói gì, cảm thấy lời này không thể tiếp được, nếu tiếp lời sẽ nảy sinh vấn đề.

Thư ký Trình nói: “Tô Mạn, cô nói tiếp đi.”

Tô Mạn nói: “Chúng tôi cũng nhận được điện thoại của những đơn vị khác rồi, họ đều nói trong vòng nửa năm tới sẽ tìm chúng tôi để vận chuyển gạch, đồng thời đặt hàng trước, nói cách khác, quá trình hợp tác sau này đều ổn thỏa hết rồi.”

Phó giám đốc Lý nghe được câu này, thấy hơi đắng lòng, lát sau ông mới thều thào nói: “Vậy hai người đến đây để...”

Tô Mạn nói: “Bọn tôi nghĩ lúc trước kỹ thuật nung gạch cũng là học ở nhà máy gạch trong huyện, khi đó nhà máy của ngài cũng rất chiếu cố chúng tôi. Giờ chúng tôi phát triển hơn rồi, cũng nên quay lại giúp đỡ nhà máy gạch thôi. Vậy nên tôi thấy tờ đơn này chúng ta có thể cùng nhau hợp tác làm ăn.”

Phó giám đốc Lý cuối cùng cũng nghe được những lời mình muốn nghe, lập tức nói: “Tờ đơn của bên cô đã phân đến chỗ chúng tôi rồi sao?”

Tô Mạn cười nhẹ: “Đúng vậy. Nhưng sau khi thảo luận trong hội nghị, cũng không thể không lo lắng vấn đề suy nghĩ của công nhân được. Nếu bọn họ biết tờ đơn là bọn tôi chắp tay làm cho người khác, không chừng tâm tình sẽ bị đả kích. Hẳn phó giám đốc Lý cũng biết bọn tôi khó mà xử lí tốt phương diện này được. Vậy nên mong rằng bên nhà máy gạch sẽ chiếu cố chúng tôi cho thỏa đáng. Ví dụ sau này có bên xây dựng lấy gạch từ phía chúng tôi, chúng tôi sẽ chuyển một phần cho nhà máy đốt gạch của các ngài. Bên phía các ngài có hoạt động gì cũng sẽ chuyển một phần công việc đến nhà xưởng chúng tôi. Như vậy mọi người đều có phần. Tôi tin rằng đơn vị lớn của nhà máy các ngài sẽ không bị thiếu suất ăn đâu.”

Thư ký Trình nói: “Nhất định sẽ không nhé, bọn họ có nhiều đơn vị lớn, nhất định sẽ không vơ vét hết của chúng ta mà không để cho chúng ta một suất đâu. Bọn họ sẽ không làm chuyện như vậy, dù sao cũng là đơn vị lớn mà!”

Phó giám đốc Lý: “...”

Thư ký Lâm ngồi bên cạnh uống trà, thấy bọn họ người xướng kẻ họa như vậy, thiếu chút nữa văng hết cả nước trà ra ngoài.

Quả nhiên phó giám đốc Lý cũng nhanh chóng bị thuyết phục, có thể ngồi ở vị trí này, da mặt hẳn phải rất dày, ông ta cũng không nhắc đến chuyện hợp tác làm ăn mà chỉ cười nói: “Đơn hàng lớn như vậy, lò gạch ngói của bên cô có mở rộng ra thì chắc không có mấy người nung gạch nhỉ, chắc một ngày chẳng nung được bao nhiêu gạch, nhỡ có hôm yêu cầu phải nung được số lượng nhiều thì khả năng cao bên cô sẽ không cung cấp nổi rồi. Đến lúc đó chẳng phải làm lỡ mất nhiệm vụ kế hoạch xây dựng của người khác rồi sao. Như vậy thật không tốt chút nào.”

Nếu bọn Tô Mạn thực sự vì tư lợi bản thân mà làm lỡ mất kế hoạch của nhà máy đốt gạch, đến lúc đó đây chắc chắn sẽ là chuyện lớn.

Thư ký Trình nhẫn nhịn cố gắng không chửi má nó.

Tô Mạn gật đầu: “Không sai, đây đúng thực là một vấn đề. Vậy nên bọn tôi cũng tìm được phương án giải quyết rồi. Một là chúng ta cùng nhau hợp tác. Hai là chúng tôi sẽ giúp các công xã khác xây dựng lò nung gạch. Đến lúc đó bên chúng tôi có nhiều lò gạch ngói như vậy, đương nhiên có thể sắp xếp nhân viên kỹ thuật đến xây dựng lò gạch ngói, hợp tác cùng đơn vị. Mười mấy lò gạch ngói là đủ tiếp nhận các đơn hàng rồi.”

Phó giám đốc Lý: “...”

Ngay cả thư ký Lâm cũng có chút tâm động rồi, nhịn không được chen vào nói: “Phương án này liệu có khả thi không, ngày trước bên đó cũng gọi cho bên tôi rồi, còn nói muốn mở những lò gạch ngói.”

Thư ký Trình nói: “Thư ký Lâm yên tâm đi, nếu bên này không đàm phán thành công, bọn tôi sẽ quay lại giúp đỡ họ, dù sao cũng nên giúp đỡ lẫn nhau.”

Phó giám đốc Lý tức giận muốn đập tay vào cái bàn, bàn tay đưa ra một lúc, cuối cùng ông ta thu lại, liền nói: “Tôi phải thương lượng với nhà xưởng đã.”

“Vậy đến khi nào mới quyết định được?” Thư ký Trình ráo riết truy hỏi đến cùng: “Nếu kéo dài thời gian, bên chúng tôi sẽ không kịp để xây dựng lò gạch ngói đâu.”

Phó giám đốc Lý nhịn đến đỏ bừng cả mặt: “... Ngày mai, ngày mai tôi sẽ trả lời hai người, vậy được chưa!”

“Được được được, tầm đó thì được.” Thư ký Trình nghe vậy liền vui vẻ bắt tay với ông ta: “Hy vọng sau này hai bên có thể vui vẻ hợp tác cùng nhau.”

Sau khi phó xưởng trưởng Lý nổi giận đùng đùng bỏ đi, Tô Mạn cùng thư ký Trình bị thư ký Lâm giữ lại.

Bạn đang đọc Trở Về Năm 60: Tôi Bị Hệ Thống Hố của Hồ Đồ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi YooAhin
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 93

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.