Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cú Ngã Đầu Đời

Tiểu thuyết gốc · 1063 chữ

Hai tên vệ sĩ và lái xe của Cao Thanh Lâm cũng lao xuống, ngăn chặn không cho lũ đàn em của Trần Bạt tiếp tục đánh đập Cung Phi Tùng.

Trần Bạt thấy vậy liền không vui nói:

"Mẹ nó, tao tưởng là ai, hoá ra là Cao đại thiếu gia. Làm sao, Cao Thanh Lâm, mày có vấn đề gì không?"

Cao Thanh Lâm nhìn Trần Bạt gằn giọng nói:

"Trần Bạt, đây không phải là nơi mà mày có thể giở thói côn đồ đánh người được đâu."

Trần Bạt cũng không chịu thua kém đáp:

"Cao Thanh Lâm, mày cũng quá rảnh đấy nhỉ. Từ bao giờ thiếu gia nhà họ Cao lại đi quản chuyện thiên hạ như thế này?"

Cao Thanh Lâm không chút nhân nhượng nói:

"Tao nói cho mày biết, Cung Phi Tùng chính là cổ đông mới của trung tâm Tràng Tiền Plaza, chuyện này Cao Thanh Lâm tao nhất định muốn quản rồi."

Trần Bạt bực tức gào lên một tiếng:

"Cao Thanh Lâm, tao nói cho mày biết, tao không quan tâm con chó kia là cổ đông mới của Tràng Tiền Plaza, dù nó là tổng giám đốc mới của Tràng Tiền Plaza thì hôm nay không quỳ xuống gọi 3 tiếng bố Bạt thì nó không đi được."

Cao Thanh Lâm không muốn mất thời gian thêm nữa, trực tiếp quát:

"Tao cho mày một phút, lập tức dẫn theo người của mày cút khỏi đây cho tao."

Trần Bạt không thèm để ý, cười khẩy:

"Lời này ông Cẩm bố mày nói thì còn nghe được. Chứ mày là cái thá gì mà bảo tao cút thì tao phải cút?"

Cao Thanh Lâm dùng ánh mắt sắc như dao nhìn lên, trầm giọng nói:

"Để tao nhắc cho mày khỏi quên. Đây là thủ đô chứ éo phải Việt Thanh. Ở trên địa bàn của tao, mày là rồng hay là hổ thì cũng phải nằm xuống cho tao. Mà việc này mà làm to ra thì cũng sẽ gây không ít rắc rối cho chủ tịch Trần Nghĩa đâu."

Nghe đến đây, Trần Bạt lập tức tỉnh táo lại.

Hắn nhìn xung quanh, chợt nhận ra rằng mọi người đã bắt đầu tụ tập lại, chú ý đến cuộc tranh cãi giữa hắn và Cao Thanh Lâm.

Hắn cũng chỉ muốn dạy dỗ Cung Phi Tùng chứ không muốn chuyện này trở thành đề tài bàn tán của mọi người, và càng không muốn chuyện này tạo ra hậu quả nào đó.

"Tao chưa xong với chúng mày đâu. Nhất là mày đó Cung Phi Tùng, mày cứ chờ đấy." Để lại một câu đe dọa, Trần Bạt đành không cam lòng mang theo đàn em của hắn rời đi.

Cao Thanh Lâm cuối cùng cũng có thể thở phào một tiếng.

Trong trường hợp Trần Bạt không chịu rời đi, Cao Thanh Lâm vẫn có cách để giải quyết, nhưng lúc đó chắc chắn làm to chuyện lên, và Cao Thanh Lâm không muốn điều đó xảy ra.

Cung Phi Tùng trên người có vài vết máu, lúc này nằm bất động trên đường.

Cao Thanh Lâm lắc đầu ngán ngẩm quay sang nhìn lái xe nói:

"Chuẩn bị xe đưa Cung Phi Tùng đi viện kiểm tra ngay đi."

Cung Phi Tùng đã bị thương nặng nề, và dù có sự giúp đỡ của hắn thì cũng cần phải đi viện ngay. Trước hết, hắn cần phải đảm bảo sự an toàn của Cung Phi Tùng, sau đó mới là thời gian để suy nghĩ về những chuyện tiếp theo.

"Vâng thưa cậu Lâm." Lái xe cung kính trả lời.

...

Do là người được Cao Thanh Lâm đưa đến, Cung Phi Tùng được các bác sĩ khẩn trương tiếp nhận, tiến hành kiểm tra và xác định tình hình sức khỏe.

Kết quả cho thấy, cơ thể hắn bị nhiều vết bầm tím, sưng phù trên cơ thể do bị đánh đập mạnh.

Đặc biệt, chân trái của Cung Phi Tùng bị gãy ở hai chỗ, xương quai xanh bị vỡ ra khỏi vị trí ban đầu. Nếu không được điều trị kịp thời thì chân trái của hắn có nguy cơ bị phế luôn.

Với những vết thương nghiêm trọng như vậy, các bác sĩ dự đoán Cung Phi Tùng sẽ cần ít nhất 2 tháng để hồi phục, nếu quá trình hồi sức diễn ra thuận lợi. Trong thời gian này, hắn cần phải nằm viện để được chăm sóc và theo dõi sát sao.

Lúc này, trong phòng vip của bệnh viện Hồng Ngọc, Cung Phi Tùng nằm bất động trên giường bệnh, dưới ánh đèn mờ ảo của phòng bệnh. Gương mặt thường ngày tươi sáng bây giờ trở nên tái nhợt, môi hắn thì khô cằn.

Chân trái của hắn đã được băng bó cẩn thận, tay hắn nằm bên ngoài chiếc chăn mỏng manh, cố gắng cầm nắm chiếc giường sắt lạnh lẽo.

Đây là lần đầu tiên trong đời hắn bị đánh đập tàn nhẫn như vậy, cũng là lần đầu tiên trong đời hắn phải bước chân vào bệnh viện.

Một giọng nói vang lên:

"Tỉnh rồi à?"

Cung Phi Tùng quay sang nhìn thì thấy Cao Thanh Lâm đang ngồi ngay ở cạnh giường bệnh của hắn.

"Anh Lâm, cảm ơn anh rất nhiều, nếu hôm nay không có anh thì em không biết em sẽ thế nào nữa."

Cao Thanh Lâm nhẹ nhàng phẩy tay:

"Không cần phải cảm ơn gì cả, tiện tay mà thôi. À mà anh báo cho mày là chân trái mày trước mắt phế rồi, bác sĩ nói ít nhất phải 3 tháng mới có thể đi lại bình thường."

Cung Phi Tùng thấy vậy liền nhìn xuống, thấy chân trái của mình đã bị băng bó, cố định lại một chỗ, không thể nhúc nhích được nữa liền không biết phải nói gì.

"Không biết mày với Trần Bạt có xích mích gì mà hắn lại đánh mày tàn nhẫn như vậy?" Cao Thanh Lâm tò mò hỏi.

Sau khi nghe xong đầu đuôi câu chuyện, Cao Thanh Lâm trầm mặc một lúc lâu, sau đó nói:

"Cung Phi Tùng, anh muốn hỏi một chút, mày có quan hệ gì với công ty quản lý tài sản BlackRock không vậy?"

Bạn đang đọc Treo Máy Thành Tỷ Phú sáng tác bởi teuphe
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi teuphe
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 93

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.