Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tình Huống Nguy Cấp

Tiểu thuyết gốc · 1092 chữ

Lúc này, tại phòng chủ tịch của Tập đoàn Liên Đại Tây Dương, một người trung niên đeo kính đang chăm chú nhìn tập tài liệu trong tay.

Tại bên trên có một tấm hình của Cung Phi Tùng.

Phía dưới là họ tên, tuổi tác, cùng hợp đồng chuyển nhượng 1 phần trăm quyền sở hữu của Tràng Tiền Plaza.

Người trung niên này chính là John Nguyễn, chủ tịch của Tập đoàn Liên Đại Tây Dương, một tập đoàn lớn nhất Việt Nam, được định giá hơn 3 tỷ đô la Mỹ.

Lúc này, một người thanh niên tiến tới hỏi:

"Chú John, chú xem gì mà chăm chú vậy?"

John Nguyễn đưa tập tài liệu cho người thanh niên kia, ý bảo hắn tự mình xem một chút.

Người thanh niên nhìn tập tài liệu một lúc rồi nói:

"Rất thú vị, rõ ràng mới tốt nghiệp cấp 2, gia cảnh cũng không có gì đặc biệt mà lại có tập đoàn quản lý tài sản thế giới đứng ra tràn giá mua quyền sở hữu cho hắn."

"Chú tính xử lý như thế nào."

"Quy trình chuyển nhượng không vi phạm gì cả, có gì phải xử lý. Nhiều khi tò mò quá cũng không phải là chuyện tốt." John Nguyễn trả lời.

"Hay là để cháu đứng ra hẹn gặp mặt cậu ấy một lần đi." Tên thanh niên nghe vậy liền nói.

Hắn tên là Cao Thanh Lâm, chính là đại thiếu gia nổi tiếng của gia tộc họ Cao, một trong những gia tộc quyền lực tại thủ đô.

"Có cần cháu phải ra mặt không, việc này giao cho ban giám đốc bên Tràng Tiền Plaza lo là được rồi." John khó hiểu nói.

"Cháu rất có hứng thú với cậu thiếu niên này. Dù sao cháu cũng có cổ phần bên Tràng Tiền Plaza mà, chuyện này chú cứ giao cho cháu."

Dứt lời, Cao Thanh Lâm rút điện thoại ra gọi cho Cung Phi Tùng.

Cao Thanh Lâm: "Alo, cho hỏi có phải là cậu Cung Phi Tùng đang nghe máy không?"

Cung Phi Tùng: "Vâng đúng rồi, cho hỏi là ai đấy?"

Cao Thanh Lâm: "Tôi là Cao Thanh Lâm, chính là thành viên hội đồng quản trị của trung tâm mua sắm Tràng Tiền Plaza. Tôi vừa nhận được thông tin rằng cậu đã trở thành cổ đông mới nên muốn hẹn gặp cậu nói chuyện một chút, không biết cậu rảnh không?"

Cung Phi Tùng nghe vậy liền thầm cảm thán về tốc độ làm việc của tập đoàn lớn, trả lời:"Anh Lâm, tình cờ em cũng đang ở Tràng Tiền Plaza, không biết chúng ta có thể gặp nhau ngay bây giờ không?"

Cao Thanh Lâm: "Được, bây giờ tôi sẽ trực tiếp đến đấy. Hẹn gặp cậu ở quán cà phê ngay bên đường nhé."

Cung Phi Tùng cúp máy sau đó quay sang nói với Quỳnh Anh:

"Anh vừa nhận được cuộc hẹn của một vị đối tác, họ sẽ đến đây ngay bây giờ, không biết em có rảnh không. Hay là anh bắt taxi cho em về trước?"

Quỳnh Anh nghe vậy liền hỏi: "Em đi cùng thì có ảnh hưởng gì đến anh không?"

"Không ảnh hưởng gì cả, dù sao cũng chỉ trò chuyện thông thường thôi chứ không có gì to tát." Cung Phi Tùng đáp.

"Vậy em đi cùng anh Phi Tùng đi, em cũng không bận việc gì cả."

Nghe vậy, Cung Phi Tùng liền dắt theo Quỳnh Anh đi ra khỏi Tràng Tiền Plaza, hắn tính sẽ đến quán cà phê trước để tìm một chỗ ngồi yên tĩnh.

Đúng lúc này, từ đằng xa vang lên một tiếng rít gào:

"Con chó, đứng lại cho bố mày. Hôm nay không cho mày một trận thì bố mày éo họ Trần nữa."

Cung Phi Tùng quay đầu lại, chỉ thấy Trần Bạt đang dẫn một nhóm người đi về phía mình, mỗi người trong nhóm đều to lớn và cường tráng, trên mặt đều mang theo vẻ ác ôn. Mọi người trên đường thấy cảnh này đều nhanh chóng tránh ra xa, không ai dám can thiệp.

Trước ánh mắt căm tức của Trần Bạt, Cung Phi Tùng trong lòng hoảng hốt, nhưng vẫn cố bình tĩnh suy nghĩ xem mình nên làm thế nào để thoát ra khỏi hoàn cảnh này.

Quỳnh Anh thấy vậy cũng hoảng sợ nói: "Trần Bạt, anh định làm gì đấy, anh có tin là tôi báo công an không?"

Trần Bạt nghe vậy, nhìn vào khuôn mặt Cung Phi Tùng vẫn đang suy tư, tức giận càng thêm dữ dội.

Hắn quát lên: "Báo hộ bố mày cái? Chúng máy, đánh cho thằng nhãi này quỳ xuống gọi bố Bạt cho tao!"

Nhóm người của Trần Bạt lập tức lao vào, mỗi người đều mang theo ba tong, gậy gộc. Cung Phi Tùng không thể né tránh, chỉ kịp chống chịu một vài cú đánh. Bất kể làm sao, hắn cũng phải bảo vệ Quỳnh Anh, không để cô gái này bị chút tổn thương nào.

Mỗi cú đấm, mỗi cú đá từ nhóm người của Trần Bạt đều mang theo sự tàn bạo và vô tình không thương tiếc.

Cung Phi Tùng lúc này có thể cảm nhận sự đau đớn xuyên thấu từ đầu đến chân, từng dòng chảy của nỗi đau tới từ mọi khớp cơ thể, như những ngọn lửa đang thiêu đốt nơi hạ cốt của mình.

Đứng một bên, Quỳnh Anh nhìn Cung Phi Tùng bị đánh đập tàn nhẫn, khuôn mặt trắng bệch, mắt đỏ hoe đầy kinh hoàng. Sự hốt hoảng dường như chưa từng có trong đời cô bao giờ như lúc này. Trái tim cô đập liên hồi, như muốn vỡ tung, mỗi nhịp đập đều đồng hành với mỗi cú đánh rơi lên người Cung Phi Tùng.

Cô muốn chạy tới, muốn giúp đỡ, nhưng cô không thể. Đôi chân cô như đặt chì, cứng đờ, không thể chuyển động. Cô chỉ biết đứng nhìn, ngậm ngùi chứng kiến cuộc hành hạ đang diễn ra trước mắt mình.

Đúng lúc này, một chiếc xe maybach biển số tứ quý 6 xích lại bên đường, Cao Thanh Lâm vội vã bước xuống xe, ánh mắt sắc như dao nói:

"Chúng mày dừng lại ngay cho tao, lũ côn đồ mất dạy."

P/s: Cao Thanh Lâm trong truyện của mình sẽ phe main nhé, chứ không vô học như trong phim kakaka.

Bạn đang đọc Treo Máy Thành Tỷ Phú sáng tác bởi teuphe
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi teuphe
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 122

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.