Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tình Hình Đội Legend King

Tiểu thuyết gốc · 1165 chữ

Một đôi tay thon dài đang nhấn vào bàn phím với tốc độ nhanh thoăn thoắt, ta có thể nghe thấy tiếng lạch cạch phát lên vì những ngón tay chạm vào chúng. Trước màn hình là một cô gái nhỏ nhắn với mái tóc ngắn màu hạt dẻ, đôi mắt tròn xoe long lanh như đang bị hút vào máy tính, khuôn môi mỏng manh thốt lên liên tục :

“ Đánh nó đi ! Đúng rồi nhanh chạy lên !”

Trong màn hinh máy tính, một có mái tóc hồng nhạt tựa như bụi phấn hoa hồng, trên tay cầm một thanh đao vàng liên hồi chém vào đối phương, chóc lát đã hạ gục tất cả. Bỗng có tiếng ai đó vang lên làm ồn căn phòng vốn tĩnh lặng :

“ A ! cuối cùng thắng rồi !”

Cô gái tóc hạt dẻ đó chính là Tô Lục Di, cô là một tuyển thủ game chuyên nghiệp, năm 15 tuổi đã nhận giải tuyển thủ trẻ nhất của năm, năm 17 tuổi đã đi đấu giải toàn nước, và năm cô 22 tuổi đã trở thành một tuyển thủ đơn trẻ nhất. Cũng có nghĩa là cô không có đồng đội, chỉ tự mình đi thi đấu, khi rảnh rỗi Tô Lục Di thường hay luyện kỹ năng, còn ngày thường thì phải đi làm thêm ở một quán net gần nhà.

Lúc này một cuộc điện thoại gọi đến, thân hình nhỏ nhắn đang ngồi trên ghế chơi game, bỗng gập máy lại, rồi vươn đôi tay dài trắng nõn nhặt chiếc điện thoại đang rung chuông liên tục, cô nhẹ nhàng bắt máy. Đầu dây bên kia có giọng một người phụ nữ khoảng độ chừng hai mươi mấy tuổi thốt lên gấp gáp:

“ Di Di à ! hic hic…Cậu gặp mình một chút đi ! mình gửi địa chỉ cho cậu !”

Tô Lục Di vội vàng đứng dậy, tay nhanh nhẹn cầm túi xách chạy thật nhanh ra cửa, cô đóng sầm lại sau đó cong chân ra ngoài bắt Taxi, vừa đi cô vừa trả lời với đầu dây bên kia:

“ cậu ở đó đợi mình ! mình sẽ đến ngay!”

Trả lời xong Lục Di tắt máy đi rồi vào trong xe chạy đi mất. Người phụ nữ ban nãy nói chuyện với cô đó là Nghiên Băng San, bạn thân thuở nhỏ của mình, người bạn thân này luôn lúc nào cũng bên cạnh cô trong lúc khó khăn, ủng hộ mọi lúc khi cô muốn làm việc gì.

Ở trong một căn phòng lớn có đầy đủ ánh đèn và máy chiếu, giữa có một cái bàn màu trắng, xung quanh có khoảng năm người ngồi đó, còn một người đàn ông độ chừng sắp ba mươi, thân hình cường tráng mặc một chiếc áo sơ mi trắng với quần baggy màu đen suông thẳng, trông rất tôn dáng, gương mặt thon thả đẹp đến xiêu lòng đang đứng thẳng người, trên tay cầm một bộ hồ sơ gì đó để xuống mặt bàn.

Những người ở phía dưới tất cả đều là con trai, gương mặt ai cũng anh tuấn, điển trai, dường như họ đang bàn chuyện quan trọng. Người đàn ông đứng đó nói :

“Anh gọi mọi người đến đây là để nói một chuyện quan trọng, có liên quan đến thành viên đội chúng ta"

Người đàn ông đứng đó, tay để lên bàn nói :

“Sáng nay phía trên đang có thông báo xuống, họ nói là tất cả các đội tuyển chuyên nghiệp đều phải đủ sáu thành viên mới được phép tham gia cuộc thi !”

Chàng trai trẻ ngồi bên trái thốt lên :

“Cái gì ? đội chúng ta vẫn đang chơi rất tốt mà ! nếu thay đổi vậy chẳng phải chúng ta lại đổi chiến thuật sao ?”

Người đàn ông đó lại nói tiếp :

“Chuyện đó thì không cần phải lo, anh sẽ biết cách xử lý”

Chàng trai ngồi ở đầu bàn nói :

“em thì không có ý kiến gì, nhưng ai xứng đáng làm thành viên đội ta mới là quan trọng”

Người đàn ông cầm điện thoại, anh ta đang tìm kiếm gì đó rồi chiếu lên màn hình lớn cho mọi người xem:

“Đây ! Người này, anh dự định sẽ tuyển người đấy làm thành viên của đội chúng ta !"

Một người ngồi ở dưới cùng cất giọng:

“Eva ? lẽ nào là con gái ?”

Người đàn ông ôn nhu đáp lại:

“Đây là bí mật ! nói chung là người này rất ổn ! đã nhận nhiều giải đấu khi còn rất trẻ nên mọi người đừng lo ! được rồi tan họp !”

Người đàn ông này chính là Diệp Minh,người quản lí đội tuyển chuyên nghiệp này. Anh ta đang tìm người chơi giỏi để tuyển vào đội làm thành viên thứ sáu, bây giờ đang có yêu cầu mới dành cho các đội tuyển chơi chuyên nghiệp đó là một đội tham gia thi đấu phải đủ sáu người. Cuộc họp ban nãy đang nói về vấn đề thành viên mới sẽ gia nhập.

Tô Lục Di vội bước chân xuống xe, cô nấm lùn chạy thẳng vào chỗ cô bạn Nghiên Băng San đang ngồi khóc lóc thảm thương:

“San San à, cậu sao vậy ? thôi nín đi, kể mình nghe xem nào !”

Nghiên Băng San đưa tay lên lau nước mắt ước nhòe, cô thuật lại câu chuyện cho Tô Lục Di nghe :

“Hôm nay trên đường mình đi làm thì thấy Lâm Nghiệp đang đi chung với một người phụ nữ khác, mình đi tới hỏi chuyện cho ra lẽ thì hắn đẩy ngã mình để bảo vệ cho con hồ ly đó, hắn quăng vào mặt mình ba chữ chữ chia tay đi”

Tô Lục Di nghe xong bức xúc đập tay xuống bàn với vẻ mặt giận dữ như muốn ăn tươi nuốt sống tên tra nam đó vậy. Tại sao lại đối xử với bạn cô như vậy ? bây giờ cô chỉ muốn đi đập vào mặt hắn ta đến khi nào đã tay thì thôi. Nghiên Băng San lại khóc lóc tiếp, tay ôm Tô Lục Di còn đầu thì tựa vào vai cô rồi ấm ức nói :

“Mình nói cho cậu nghe nè Tiểu Di ! Trên đời này cậu đừng nên tin vào đàn ông quá , đến lúc hắn phản bội rồi cậu cũng có bộ dạng như ngày hôm nay của mình thôi !”

Cô nấm lùn này quay sang dỗ dành San San, đôi tay trắng nõn tựa da em bé đưa lên vuốt mái tóc suông mượt của Nghiên Băng San rồi đáp lại :

“Được rồi, mình biết rồi ! hăn ta là đồ tra nam không xứng với San San xinh đẹp của chúng ta”

Bạn đang đọc Trăng Sáng Thay Lời Nói sáng tác bởi LamTuKhiet_2108
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi LamTuKhiet_2108
Thời gian
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.