Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Âm thịnh dương suy (1)

Phiên bản Dịch · 682 chữ

Chương 1.1: Âm thịnh dương suy (Trần Thiên Thiên trong lời đồn - Truyện dịch)

Edit: Meomai

Trong đại thành Hoa Viên, buôn bán sầm uất, người đi đường đông đúc, xem ra rất phồn hoa. Nhưng nếu để ý kĩ sẽ thấy, trên đường chủ yếu là nữ nhân, ăn mặc lộng lẫy, hành vi cử chỉ cũng vô cùng tiêu sái, không khép nép chút nào.

Mà lúc này trên đường lớn, một đoàn đội đang từ từ tiến vào, hoa văn thêu trên xe ngựa là biểu tượng của Huyền Hồ. Đội thị vệ của Huyền Hồ mặc đồng phục áo giáp bảo vệ chiếc xe ngựa ở trung tâm đang chậm rãi tiến lên.

Dân chúng trên đường đều ngừng chân quan sát, lại còn nhỏ giọng rỉ tai thì thầm.

Dân phụ Giáp nhìn cảnh này, không khỏi nói: ". . . . . . Nghe nói là thiếu chủ thành Huyền Hồ đến thành Hoa Viên chúng ta cầu hôn, cũng không biết sẽ kết hôn với vị quận chúa nào . . . . . ."

Nghe vậy, dân phụ Ất bên cạnh mới cẩn thận nhìn nhìn hai bên, sau đó thấp giọng nói: "Đàn ông thành Huyền Hổ quản việc nhà, chứ không giống như thành Hoa Viên chúng ta, nữ tử vi tôn, nữ tử làm quan, nữ tử làm thành chủ. Đàn ông đều thô bạo, đâu hiểu lẽ sống, ngươi nhìn họ mà xem, vì mỏ quặng ô thạch mà giao hẳn thiếu thành chủ cho chúng ta."

"Thiếu chủ thành Huyền Hồ?"

"Cũng không phải. . . . . ." Dân phụ Ất thở dài nói: "Nghe nói thành chủ thành Huyền Hồ kia có một người con, vốn để kế thừa ngôi vị thành chủ......"

"Như vậy chẳng phải thành Huyền Hồ sẽ không có người kế tục sao?"

"Cũng không phải . . . . . ."

Trong tiếng bàn tán nhốn nháo của dân chúng trên đường, một luồng gió chợt thổi qua rèm xe ngựa. Bên trong xe, một khuôn mặt đẹp trai cùng nửa thân hình nam tử chợt hiện rõ trước mắt, tiếng hít khí lạnh vang lên trong đám đông dân chúng vây xem bên đường.

Dân phụ Bính thở dài nói: "Thiếu chủ thành Huyền Hồ này quả nhiên là đẹp trai, đáng tiếc lại mắc bệnh tim. Đại phu thăm khám đều nói hắn không sống quá hai mươi tuổi, mà bây giờ cũng đã mười chín rồi. . . . . . chậc chậc."

"Nói như vậy, vị thiếu chủ đó còn có một năm là chết?" Dân phụ mặt mũi điên cuồng tức trừng hai mắt: "Thành Huyền Hồ đưa tới đây một kẻ sắp chết làm gì, thực xui xẻo. . . . . ."

"Aizz, các ngươi đừng nói nữa, dù sao thì người ta cũng rất đẹp trai mà, cũng không biết sẽ gả cho vị quận chúa nào. . . . . ."

"Ai cũng được, miễn sao đừng gả cho tam quận chúa." Dân phụ Ất nhẹ nhàng lắc đầu nói: "Thiếu chủ kia mắc bệnh tim, một thanh niên ốm yếu, nếu gả cho người như tam quận chúa của chúng ta, chỉ sợ là nhất thời sẽ bị giày vò chết mất."

Cùng lúc đó, trên đường lớn thành Hoa Viên, một thiếu nữ thân mặc hồng y đang thúc ngựa phi trên đường.

Thiếu nữ thân hình mảnh khảnh, dung mạo rất đẹp, hoa thêu trên tà áo đỏ thẫm là biểu tượng của Hoa Viên, cả người đều bộc lộ khí chất kiêu ngạo cùng tùy tiện.

Dễ nhận thấy, xuất thân của thiếu nữ này cực kỳ bất phàm.

Người trên đường phố đông đúc, cực kỳ sầm uất, nhưng thiếu nữ kia hoàn toàn không đếm xỉa tới, roi ngắn trên tay hung hăng quất lên mông ngựa, trên mặt cũng mang theo nét cười cực kỳ kiêu ngạo cuồng vọng.

"Chạạạ! Nhanh lên, nhanh thêm chút nữa!"

Đội thị vệ đã qua huấn luyện đuổi theo phía sau nàng, không ít dân chúng và tiểu thương đều bị đâm cho người ngã ngựa đổ, nhưng thiếu nữ lại không chút cố kị nào, vẫn cứ phi ngựa trên đường.

Bạn đang đọc Trần Thiên Thiên Trong Lời Đồn của Bồng Bồng Băng
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi meomai0211
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 356

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.