Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Anh nhớ em

Tiểu thuyết gốc · 574 chữ

Anh tiếc nuối buông tay, xoay người kỳ lưng cho cậu. Bảo bối của anh không muốn, anh nào dám làm liều.

Anh nghĩ trong đầu "Đợi đêm nay trả thù cũng chưa muộn".

Cậu tắm xong trước, thật thoải mái, vui vẻ huýt sáo đi xuống nhà hâm nóng lại đồ ăn.

Vừa thấy anh, cậu mắng yêu:

- Tại anh cứ quậy nên thức ăn nguội hết rồi nè

Anh nhìn cậu cười lém lỉnh

- Tại bảo bối ngon quá, anh cưỡng không lại

Lão công lạnh lùng nhà cậu mà nói được mấy câu sến súa vậy ư. Nghe sởn gai ốc. Cậu vội đổi chủ đề

- Chuyến công tác của anh thế nào? Ký kết thuận lợi chứ?

- Cũng còn một số giấy tờ cần bổ sung, anh giao cho Thiệu Huy rồi. Về cơ bản là ổn

- Không phải anh lấy cớ đi công tác để léng phéng với cô nào đấy chứ?

- Chiều mình bảo bối đã mệt chết anh rồi, làm gì còn sức nữa.

- Hứ, chắc em thèm

Anh cười nham hiểm

Thật sự có đôi lúc cậu cảm thấy lão công này có chút đê tiện, luôn rình mọi thời cơ để đè cậu, có lần còn hại cậu không thể rời giường.

- À nãy anh gọi báo đã về an toàn, bố mẹ bảo ngày mai dẫn em về ăn cơm

- Nhất trí. Lâu rồi em cũng chưa gặp hai bác

Anh phụng phịu:

- Mẹ nói chuyện với anh mà toàn hỏi em. Bảo anh không được làm em buồn

- Em biết mẹ thương em nhất mà

- Cứ như em mới là con đẻ, còn anh là con rơi ý

- Mẹ bảo em là nhặt anh ở gốc cây ý

Bị anh cốc nhẹ một cái, cậu cười phá lên. Không ngờ người đàn ông với vẻ mặt lạnh lùng này lại đang làm nũng với cậu.

À nói sơ qua một chút về gia đình anh

Bố anh là Dương Nhất Quân, chủ tịch tập đoàn xây dựng có tiếng trong giới, là một người điềm đạm, mẫu mực.

Mẹ anh là Đặng Lệ Hoa, chủ của một nhãn hiệu thời trang, rất nhẹ nhàng, tâm lý.

Họ có tư tưởng rất là tân tiến, chỉ cần con cái hạnh phúc, mọi thứ khác đều không quan trọng.

Cậu thầm biết ơn bố mẹ anh vì họ không hề phản đối chuyện của cậu với anh.

Bỗng anh lên tiếng cắt ngang dòng suy nghĩ của cậu

- Chiều nay chúng mình ra ngoài hẹn hò nhé. Anh muốn thưởng cho em vì đã tốn công tốn sức để chuẩn bị những thứ này cho anh

- Thật á? Em muốn đi đâu cũng được đúng không?

- Bảo bối muốn gì anh cũng chiều

- Yeahhh! Vậy đi công viên trò chơi, em muốn chơi mấy trò cảm giác mạnh

Cậu biết một người với tính cách như anh, trưởng thành, lịch lãm, sẽ không hợp với những nơi đó. Nhưng vì là cậu muốn, anh chắc chắn sẽ không từ chối.

- Vậy ăn xong chúng ta đi!

Được đi chơi khiến cậu vui sướng, còn xung phong rửa bát nữa. Vừa rửa vừa hát, cái mông lắc qua lắc lại.

Không nhịn được, anh dùng tay vỗ đét vào mông cậu một cái.

Thấy cậu lườm, anh vội vòng tay qua eo ôm lấy cậu, thì thầm:

" Bảo bối à! Anh nhớ em lắm ".

Bạn đang đọc Tổng tài cao lãnh và chàng sinh viên năm cuối sáng tác bởi Wolfs.Family.Real
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Wolfs.Family.Real
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.