Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Anh muốn ăn “Khai vị”

Tiểu thuyết gốc · 571 chữ

Chỉ còn lại một mình, Hạo Vũ quyết định đi tắm. Vừa nãy lảng vảng trong bếp, quần áo ám toàn mùi thức ăn.

Cởi đồ, xối nước, làn nước ấm khiến cậu cảm thấy khoan khái, cao hứng cất giọng.

Bài hát này là bài cậu thích nhất. Anh đã hát nó khi tỏ tình với cậu , vì thế cậu mới xiêu lòng.

Nghĩ lại ngày hôm ấy khiến cậu thoáng đỏ mặt.

Đột nhiên, một giọng hát quen thuộc cất lên sau lưng. Cậu giật mình quay đầu lại.

Là Anh, lão công của cậu đã về thật rồi.

Cậu nhảy cẫng lên vui sướng như trẻ con được cho kẹo.

- Bảo bối à, bao giờ em mới bỏ được cái tật đi tắm không đóng cửa đây hả? Có anh ở nhà thì không sao, chứ anh đi vắng, nhỡ người lạ lẻn vào thì phải làm sao?

Cậu nhẹ giọng trách móc:

- Sao anh về mà không gọi em ra cổng đón? Muốn tạo bất ngờ cho anh mà anh biết hết rồi.

- Chỉ cần có em thôi là đủ

Anh vừa nói vừa nhìn cậu với ánh mắt thèm thuồng, tay nhanh thoăn thoắt cởi bỏ áo vest, cà vạt, rồi đến sơ mi.

Dù là người yêu cậu, nhưng cậu cũng phải công nhận hai chữ “hoàn hảo”. Anh cao 1m85, làn da rám nắng, bụng 6 múi, cơ bắp săn chắc.

Lần đầu nhìn thấy cơ thể anh, suýt chút nữa cậu cũng vứt hết liêm sỉ mà lao vào, may mà kiềm chế được.

Tuy giờ cũng thèm, nhưng thật sự cậu rất đói, từ qua tới giờ, cậu chưa có gì bỏ vào bụng.

Biết ý đồ của anh, cậu nhanh chóng với tay đóng cửa nhưng không kịp, anh trần như nhộng bước vào. Cậu hét lên:

- Anh dám lấy chân chặn cửa, không sợ em kẹp cho què luôn hay sao?

- Em sẽ không nỡ làm thế với anh đâu.

- Rồi anh vào đây làm gì, em đang tắm mà.

- Thì anh muốn tắm cùng em.

- Nhưng… nhưng…

Chưa kịp nói hết câu, anh đã dùng môi chặn lời cậu. Có lẽ do lâu ngày không gặp, cảm giác nhớ nhung mãnh liệt, anh ôm cậu hôn say đắm.

Không cưỡng lại được sự đê mê ấy, miệng cậu khẽ mở, lưỡi anh luồn vào quấn lấy lưỡi cậu, mặc sức mà li-m, mà m-t cho thỏa nỗi nhớ.

Đôi môi anh từ từ lướt xuống cổ, hơi thở hai người dần trở nên gấp gáp. Anh lấy tay chạm vào cái vật bên dưới kia của cậu, thì thầm:

- Em xem, em c-ng rồi!

Cậu giật mình, khẽ đỏ mặt:

- Tắm nhanh còn ra ăn trưa nè. Em đói lắm rồi. Bao nhiêu công sức bọn em chuẩn bị.

- Anh muốn ăn “khai vị” trước được không?

Đôi tay anh bắt đầu không yên vị, sờ soạng khắp cơ thể cậu, xoắn lấy đầu ti đang vểnh lên như mong chờ anh mút lấy nó. Cậu hơi đau, ánh mắt sắc lẹm lườm anh.

- Em không muốn “làm” bây giờ đâu.

Đánh hơi thấy mùi nguy hiểm, anh đành ngậm ngùi tuân lệnh.

Đường đường là chủ công ty, tổng tài bá đạo, khí chất cao lãnh, nhưng trước cậu bé này, anh luôn nhún nhường vô điều kiện.

Anh yêu cậu hơn cả mạng sống của mình!!!

Bạn đang đọc Tổng tài cao lãnh và chàng sinh viên năm cuối sáng tác bởi Wolfs.Family.Real
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Wolfs.Family.Real
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 9

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.