Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cầm Chiến

Tiểu thuyết gốc · 2045 chữ

Buổi khai mạc chưa kết thúc nhưng cậu chẳng muốn ở lại nữa. Cậu vừa định bỏ về thì bỗng nghe thấy tên mình trong danh sách thí sinh lên nhận thứ tự đấu đơn:

- Tử Thanh mời lên lấy số thứ tự của mình!

Cậu ngơ ngác nhìn xung quanh, thầm chửi:

- Nhờ mấy hoàng đệ của Khuynh Doanh mà ta phải thế này đây!

Trong phòng, Trúc Cửu đang ngồi nhìn Hàn Nguyệt đang chép phạt hộ y:

- Hắt xì! Ai đang chửi ta vậy!!?

Hàn Nguyệt thở dài:

- Lần thứ bao nhiêu rồi.

Trúc Cửu liền đáp:

- Mới được 162 thôi. Còn 838 lần nữa cơ :((

Hàn Nguyệt thở dài đáp:

- Hình như ta chiều đệ quá rồi!

Cậu tự nhân ra rằng đứng ngơ ngác cũng chẳng có tác dụng gì cả, cậu đành lên rút thẻ số. Lần này có chút may mắn cậu bốc vào số 102. Mấy người chủ trì bắt đầu bốc thăm chọn cặp đấu. Theo thể lệ thì ngày đầu tiên gồm 4 đội thi đấu với nhau, và tuyển chọn 200 người cho cuộc thi đấu đơn.

Đội Yên Quốc sẽ đấu với đội từ phía nước láng giềng phía Bắc. Còn hai đội khác cũng thi đấu cùng ngày cậu cũng không quan tâm lắm. Bởi lẽ mọi quan tâm của cậu đều dành cho Cố An Nhiên mà thôi. Cậu từng rất thích nhân vật này cho đến khi đọc kết thúc câu chuyện, là một người tuyệt vời ông mặt trời nhưng lại bị đoạn tụ, chính là “ đoạn tụ” trong mấy cái tiểu thuyết Yaoi mà mấy đứa con gái thích giờ lại xuất hiện đúng chương cuối của một bộ truyện ngựa đực này. Bỗng nhiên cậu nhớ ra cái gì đó hơi sai sai, trong đầu giờ lấp đầy bằng hình ảnh của Khuynh Doanh. Một bàn tay từ đâu đến vỗ lấy vai cậu và gọi:

- Tử Thanh huynh thi tốt nha!

Quay lại về phía sau, không ai khác chính là Khuynh Doanh. Nghĩ tới tào tháo tào tháo đến liền. Cậu kéo tay y ra khỏi vai mình rồi nói:

- Cảm ơn ngài a! Thần đi đây.

Khuynh Doanh ngẩn tò te ra đấy một lúc, xong chấn tĩnh lại y hét lớn:

Khuynh Doanh ngẩn tò te ra đấy một lúc, xong chấn tĩnh lại y hét lớn:

- Tử Thanh, huynh nhớ thắng nha!!

Giang Ngâm thấy Khuynh Doanh chỉ cổ vũ mỗi mình cậu mặt tỏ vẻ ghen tị hét về phía y:

- Hoàng huynh cổ vũ đệ nữa!

Khuynh Doanh bơ lác hắn rồi về vị trí của mình trong khu khán đài.

Cuối cùng, cuộc thi chính thức được bắt đầu. Vòng đầu tiên, đội Yên Quốc đấu với đội của các học sinh từ học viện của Linh Quốc. Mỗi đội có 6 thành viên, đội Yên Quốc có Nhị hoàng tử_ Khuynh Quân, Tam hoàng tửDiên Vị, cặp song sinh Tứ -Ngũ hoàng tử Hoàng Kì- Hoàng Minh còn có thêm Lục hoàng tử_ Giang Ngâm và Thập Nhất hoàng tử_ Liên Hạ. Lần này cậu cũng đoán được hầu hết họ đi thi đấu có mục đích gì. Khuynh Quân và Liên Hạ chắc chỉ bị Trúc Cửu kéo vô đi thi, Giang Ngâm thì thì chỉ là để cua gái còn cặp song sinh Kì- Minh kia thì cậu vẫn chỉ mờ đoán được họ có mục đích gì. Phía đội bên kia đối thủ hoàn toàn là nữ, bọn họ đều tầm tuổi mười lăm, mười sáu, nhìn ai cũng có tiềm năng trong cầm nghệ nhưng họ có một điểm yếu vô cùng lớn so với đội Yên Quốc đó là về mặt thể chất. Nếu đấu xem ai lâu hơn thì chắc chắn đội bên Yên Quốc thắng, tuy nhiên vòng đầu tiên là vòng thiên về phần kĩ thuật đem lại bất lợi không nhỏ cho các vị hoàng tử. Mặc dù vậy vòng 1 kết thúc êm đẹp với màn chiến thắng tuyệt đối của đội Yên Quốc, các hoàng tử dù mới học qua vài tháng nhưng thiên phú của họ đều rất tốt, và thầy của bọn họ vô cùng tài giỏi. Cậu nhìn bọn họ chiến thắng bước xuống khán đài, trong lòng bỗng nhiên nổi liên tinh thần danh sư: “ Các ngươi đúng không phụ công sức của vị sư! Ha ha ha!!! //khẽ vuốt râu//” _Đây chỉ là tưởng tượng thôi.

Các vòng thi sau đó cậu hoàn toàn ngồi xen họ thi đấu. Nghĩ lại thật sự khâm phục tên Lục Hoàng tử, nhìn hắn lăng nhănh lêu lổng như thế mà kĩ thuật cũng không hề tầm thường, quả thật không thể coi thường mấy kẻ hoàng tộc được nuôi dạy từ nhỏ.

Vòng đầu tiên kết thúc với sự chiến thắng của 5 nhóm: nhóm Yên Quốc, nhóm Thiên Quốc, nhóm Âm Quốc, nhóm Quỷ Quốc và đương nhiên có nhóm của Thiên Sương Môn do Cố An Nhiên đại diện rồi. Trận đấu của An Nhiên với đội của Dược Quốc tưởng chừng như không có gì nhưng cậu có thể chắc chắn rằng An Nhiên hoàn toàn chưa tung hết sức của mình, rốt cuộc sao mà ông tác giả buff main kinh dữ vậy!

Bắt đầu vòng thứ hai, thật may lần này người lên bốc thẻ thứ tự là Khuynh Quân nếu lại là cậu không biết chừng lại được gặp nam chính luôn mất. Vòng 2 đội Yên Quốc đối đầu với đội của Thiên Quốc, đội Âm Quốc đối đầu với Quỷ Quốc và nhờ độ may mắn kinh hoàng của nam chính đội của An Nhiên bốc được ngay thẻ miễn đấu vào thẳng vòng 3.

Quay lại với phần đấu đơn, hai ngày thi đấu đội và đấu đơn được xếp xen kẽ với nhau, vừa kết thúc ngày đầu tiên cho phần đấu đội có được 3 ngày để mở cuộc thi đấu đơn. Lịch kín mít chừa được mỗi buổi tối mà thôi. Nhưng nghĩ lại cậu chỉ đi thi cho đủ danh số mà thôi cần gì thắng đâu. Tối hôm ấy vừa về phòng mình cậu liền ngủ một giấc ngon lành. Trong khi đó, Hàn Nguyệt tay xuất hiện đầy vết trai đã hoàn thành xong 1000 lần Thanh Tâm Kinh và Trúc Cửu chạy đi khắp nơi xả láng.

Sáng hôm sau, ngày thi đấu đơn bắt đầu. Trúc Cửu đứng dưới khán đài vẫy tay hô hào. Nhìn cậu ta mà cậu lại tự trách bản thân sao lại cậu ngây thơ như thế chứ!

Trận đấu bắt đầu cậu tự đánh thật mạnh vào ngay lúc chạm đàn làm đứt dây luôn, và cậu đã thành công bị loại ngay từ vòng gửi xe, trong niềm thất vọng của Trúc Cửu và niềm hạnh phúc tràn trề của cậu.

Bước xuống sân đấu, cậu vui vẻ phóng đi chơi mà không hề biết cái khuôn mặt của cậu đã được người ta ghi nhớ với danh hiệu ‘ Kẻ thua nhanh nhất’ hay ' Thứ phế vật thích làm màu'.

Đến ngày thi đấu đội thứ 2, cậu vẫn ngây thơ trong sáng nghĩ mình chỉ là dự bị thôi, kết quả là Liên Hạ đã trốn thi và cậu trở thành người thay thế. Toang rồi! Khuynh Doanh còn đang mong chờ chiến thắng của đội mình. Nhìn Khuynh Doanh đang ngồi háo hức theo dõi trận đấu thì ngay bên cạnh là khuôn mặt dương dương tự đắc của tên Trúc Cửu kia thực sự sau cuộc thi cậu sẽ bón hành cậu ta. Aghh thật đáng ghét mà! Chép phạt thế là chưa đủ đây mà!!!

Vòng thứ hai là vòng đấu đôi, họ phải chia ra thành từng cặp Hoàng Minh- Hoàng Kì, Khuynh Quân- Giang Ngâm, còn cậu lại cặp với Diên Vị. Lần này hi vọng của cả đội đặt hết lên anh em Hoàng Minh- Hoàng Kì cả, còn cặp của cậu với Diên Vị gần như không có chút xíu nào là hi vọng cả!

Khi bước lên sân để chào giao hữu với thành viên bên Thiên Quốc bỗng nhiên xung quanh lại xì xầm khi thấy cậu. Lúc đó cậu vẫn không biết rằng người ta đang rủ nhau đi đặt cược cho đội Thiên Quốc bởi họ cho rằng tôi chỉ là đứa lấp đầy cho đủ của đội mà thôi. Ngay cặp đầu tiên của Thiên Quốc đã đạt số điểm lên tới 89 điểm thì không biết kết quả sẽ như thế nào. Cặp đầu lên thi đấu là Khuynh Quân- Giang Ngâm nhưng số điểm lại không được như ý ‘85 điểm’ kém 4 điểm so với đội kia. Đến cặp thứ 2 đội Thiên Quốc lại có được 92 điểm, tuy vậy nhưng cặp hoàng tử song sinh Minh-Kì cũng không hề tầm thường giành về 96 điểm qua khả năng phối hợp tuyệt đối của hai người họ. Cứ tưởng là thắng rồi nhưng khi cặp cuối của đội Thiên Quốc lên sân, hai người họ cũng là song sinh và khả năng cầm nghệ của hai chị em họ vô cùng xuất sắc. Họ áp đảo với 99 điểm, thật không ngờ tới ở Thiên Quốc lại có người có tài năng âm luật tốt như vậy.

Vậy là cặp của cậu và Diên Vị cần phải được ít nhất là 99 điểm, nghe thật sự vô vọng. Cậu và Diên Vị người khác nhau một trời một vực lại hoàn toàn đối nghịch nhau phải lên hoà tấu bằng một khả năng vi diệu nào đó.

Lúc cậu đi lên khán đài cùng Diên Vị, bỗng nhiên có một kẻ lớn tiếng kêu lên:

- Hắn ta là tên đã đạt kỉ lục thua nhanh nhất kìa!

Vừa xong, mọi người xung quanh đều xì xầm rồi bỗng nhiên có kẻ ném đá về phía cậu. Hắn nói:

- Tên phế vật nhà ngươi đi xuống đi, đừng làm mất mặt Yên Quốc ta!

Sau cũng có một vài kẻ hùa theo mắng chửi cậu. Một số người khác tuy cũng biết nhưng họ lại khôn ngoan cho rằng cậu cố tình thua. Những người thông minh sẽ nghĩ, nếu cậu ta không giỏi cầm thuật thì ít nhất cũng phải trụ được một nén nhang, nếu làm đứt dây được ngay trong lần đầu chạm đàn thì chắc chắn cậu ta không tầm thường.

Khuynh Doanh từ phía khán đài mặc cho những kẻ xung quanh chửi mắng cậu, đuổi khỏi sân đấu vẫn đứng dậy, hét lớn với cậu:

- TỬ THANH! HUYNH CÓ THỂ THẮNG ĐƯỢC ĐÚNG KHÔNG! HUYNH THẮNG TA SẼ MUA ĐÈN LỒNG CHO HUYNH!

Cậu ban đầu định để thua luôn cho đỡ mệt nhưng giờ cậu đổi ý rồi, cậu lập tức kéo tay Diên Vị nói:

- Đánh đúng bản nhạc, không cần để ý xung quanh như thế nào hết. Mọi việc còn lại để ta lo.

Diên Vị bỗng nhiên ngoan đột xuất gật đầu làm theo, lập tức bắt đầu đánh đàn. Cậu nhìn phía Khuynh Doanh một lần nữa xong bắt đầu dùng khá năng của mình đánh đàn đồng thời vừa đánh vừa lấp các tạp âm của Diên Vị xen lẫn theo âm đệm khiến cho bản hoà tấu trở lên hoàn hảo không hề có bất cứ lỗi sai nào. Vừa kết thúc bản đàn, toàn bộ khán đài gần như chìm trong im lặng. Những kẻ vừa mắng chửi cậu chỉ biết lẩn đi mất tăm trong sự xấu hổ, tội lỗi. Ban giám khảo ( ngoại trừ Quốc sư) đều tỏ ra vô cùng kinh ngạc, họ lặng thinh một hồi xong cuối cùng tuyên bố cặp của cậu 100 điểm, điểm tuyệt đối giành chiến thắng chung cuộc trong vòng này. Bước xuống sân đấu Khuynh Doanh xuất hiện ngay phía sau lưng ôm trầm lấy cậu cười vô cùng vui vẻ, cậu để y ôm. Đối với cậu lần này tuy thắng làm phụ lòng Quốc sư đại nhân nhưng có thể khiến Khuynh Doanh vui vẻ thì không hề hấn gì cả!

Bạn đang đọc Tôi Xuyên Thư Thành Thị Vệ Thân Cận Của Nhân Vật Phản Diện sáng tác bởi cauonmaccan
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi cauonmaccan
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.