Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đi chơi, nghe đã thấy xa xỉ rồi.

Tiểu thuyết gốc · 1774 chữ

Sáng hôm sau mùa lễ hội chính thức được mở ra. Khắp nơi được trang hoàng bởi màu sắc rực rỡ sắc đỏ, nhiều cầm sư tài năng từ khắp nơi đến đây, trong đó đại diện của từng môn phái đi đến ra mắt toàn bộ mọi người và quả nhiên Cố An Nhiên là đại diện cho Thiên Sương Môn thi đấu cuộc thi lần này đúng như nguyên tác của tiểu thuyết.

Còn hơn mười ngày nữa cuộc thi mới bắt đầu, họ đi sớm như vậy chính là để đi thưởng thức lễ hội. Trước đây, cuộc thi thường được tổ chức tại những quốc gia lớn mạnh như Âm Quốc hay Thiên Quốc nhưng lần này tổ chức tại Yên Quốc cũng đều có lí do cả. Cuộc thi này vốn không chỉ có mục đích tỷ thí cầm nghệ mà còn là thăm dò các nước đối phương. Có thể họ cài người vào đây thăm dò, nhân lúc Quốc chủ băng hà, trụ cột biên giới lớn nhất- Thụy Vương làm phản và cũng đã chết thì đây chính là thời cơ. Yên Quốc là nơi duy nhất của đại lục không chịu tàn phá của chiến tranh, có nguồn tài nguyên dồi dào, ai lại không ham muốn nơi đây?

An Nhiên đến đây đi dạo một vòng cùng với Lan Thư Nhi nhưng cậu ta

bị lạc mất cô ấy . Và tình cờ thế nào lại gặp Tử Thanh ngay đúng lúc mà có một cô gái ăn xin bám lấy cậu gào lên:

- Hắn đã lấy đi trong sạch của tôi!

Toàn bộ mọi người vây quanh cậu bắt đầu xì xầm bàn tán. Cậu vẫn đang mơ màng chưa hiểu chuyện gì xảy ra. Đi chợ dịp lễ hội quả vẫn náo nhiệt như bình thường a! Và giờ cậu mới nhận ra mình đang bị ôm chân bởi một cô gái ăn xin nào đó. Ôi trời!

Cô ta lại gào thét:

- Xin mọi người hãy làm chủ cho tôi, chính hắn đã lấy đi trong sạch của tôi!!!

Trong truyện thì đây là đoạn mà An Nhiên trên đường tới kinh thành bắt gặp một kẻ biến tháo lấy đi trong sạch của một cô gái, sau đó rạch mặt cô ấy ném ra ngoài đường. Đây là đoạn mà cô gái ấy đang ôm chân kẻ biến thái đó và cầu xin mọi người xung quanh lấy lại trong sạch cho cô.

Nội tâm cậu gào thét:" Mẹ nó, mình đã làm cái quái gì đâu mà sao lại ôm chân chứ, cái flag này quyết không tha cho à, đi đâu cũng gặp cái loại tình huống sai một bước là đi trầu Diêm Vương. Lần này vô vai này chắc ra đi luôn rồi.

Cậu thử vỗ vai cô gái nói:

- Nè, cô có nhận nhầm không vậy, ta và cô không quen nhau, ta vốn chưa từng gặp cô sao cô lại vu oan giáng họa cho ta vậy.

Cô gái giọng run rẩy đáp:

- Tôi không hề nhầm, ngươi chính là tên khốn khiếp!

Mọi người xung quanh thì thầm bàn tán xung quanh, còn An Nhiên vẫn nhìn cậu suy nghĩ gì đó. Bỗng An Nhiên tiến đến gần cô gái kéo cô ấy dậy. Theo nguyên tác thì An Nhiên sẽ giải oan cho cô gái và đánh chết tên biến thái kia, nhưng mà cậu có phải tên biến thái kia đâu.

An Nhiên để cô đứng vững rồi nói:

- Vị cô nương này! Cô bảo hắn làm nhục cô đúng chứ, nhưng hắn đây là hộ vệ thân cận của Thái tử sao có thể có thời gian để làm nhục cô chứ! Ta nói đúng không?

Cậu nhìn cậu ta giật mình, rõ rành cậu mới gặp mặt y một lần duy nhất nhưng sao cậu ấy vẫn có thể nhận ra cậu qua bằng ấy thời gian chứ.

Cậu ấy chạm vai cậu nói:

- Tử Thanh nhỉ?

Cậu bị chạm vai giật mình. Thấy y không chỉ chạm vai cho vui mà còn ra hiệu cho cậu vị trí tên chủ mưu đang đứng trong đám người xung quanh. Cậu ngay lập tức lấy thanh chuỳ thủ phóng chính xác ghim áo tên đó vô tường. Mọi người xung quanh sợ hãi lập tức tản ra xa. Cậu bóp cầm hắn nói thầm:

- Nói cho ngươi biết, ta đây chỉ muốn được bình yên đi chơi mà sao lúc nào cũng gặp mấy thể loại như ngươi vậy, thật muốn tức chết à! Mà lần này ngươi số còn nhọ hơn nhiều, làm việc xấu lại làm ngay chỗ có nam chính đi qua, ngươi đúng là chán sống rồi!

Kẻ kia nghe cậu nói không hiểu gì chỉ biết im lặng đứng yên.

An Nhiên đưa cô gái tới chỉ tên đang bị ghim trên tường nói:

- Cô gái hắn là kẻ chủ mưu phải không.

Cô gái sợ hãi chỉ khẽ gật đầu, không dám nói lời nào.

An Nhiên nói:

- Hắn là chủ mưu, huynh là người bị hại, huynh muốn làm gì thì làm, cô gái này vốn không có tội, bỏ qua đi.

Cậu nhìn An Nhiên ngạc nhiên: " Sao cái cách xử lí lần này khác khác làm sao vậy. Nhưng bây giờ đến lượt cái tên này đã."

Cậu nói:

- Đạ tạ, sau này có gì sẽ báo đáp huynh sau.

An Nhiên không nói gì lặng lẽ đi.

Cậu nhìn tên biến thái suy nghĩ một lát rồi nói:

- Đáng lẽ là ngươi phải chết rồi, nhưng may mắn sống sót mà vào tay ta thì coi như là phúc ba đời nhà ngươi! Tội chết có thể miễn, tội sống khó thể tha.

Nghĩ vậy cậu lập tức kéo hắn vào một ngõ tối không ai chú ý tới và thiến cái ấy của hắn. Hắn gào thét đến điếc cả tai. Để trị một tên biến thái thì chỉ cần thiến hắn là xong việc.

Cái nghề thị vệ này từ nhỏ đã phải luyện tập khắc nghiệt nên mấy cái trò cỏn con này là điều hết sức bình thường, nếu là cậu trước đây thì chịu nhưng bây giờ cậu là Tử Thanh đã sống dậy chết đi hơn hai lần có gì khiến cậu sợ nữa?

Cậu bỏ lại hắn liệt ở đấy rồi đi tiếp như không có gì xảy ra.

Cậu chỉ thở dài mà nói:

- Cái trò quấy phá này thật là phiền.

Trong khi ấy, An Nhiên lại tiếp tục đi tìm Lan Thư Nhi. Cậu ta tình cờ đi qua tới biệt phủ cũ kĩ bị bỏ hoang, tự nhiên cậu nắm chặt nắm đấm của mình nhưng một bàn tay vỗ vai cậu:

- Nè An Nhiên, huynh đi đâu vậy. Ta tìm huynh mệt muốn chết à!

An Nhiên thả lỏng người ra đáp:

- Ân, xin lỗi.

Lan Thư Nhi kéo y thấp xuống rồi hôn lên má y nói:

- Sao mặt huynh ủ rũ như cái tượng đá vậy. Thắng được đại sư huynh cùng đi chơi với ta thì cũng phải vui vẻ lên chứ!

An Nhiên khuôn mặt hơi ửng hồng cúi đầu nói:

- Ta không có ủ rũ mà!

Họ lại đi thưởng hội với nhau.

Tử Thanh lại tiếp tục mua đồ để làm bánh cho Khuynh Doanh. Lần trước y đã khen cậu làm bánh ngon mà. Cậu quyết sẽ làm thật thật nhiều cho y và khiến y bất ngờ!

Cuộc thi lần này, Quốc sư bảo cậu không cần tham gia thi đấu. Vì sao ư? Ông ấy nói: “ Bảo vật thì phải giấu cho kĩ”. Mặc dù vậy, đây vốn chủ là một lời bao biện của ông, bởi lẽ việc mới có quốc tang gần đây là chuyện buồn thì ngay sau đó chưa đủ 100 ngày đầu thì kiêng có chuyện vui. Ông ấy cũng quá cố rồi!

Trong khoảng thời gian cuộc thi diễn ra thì cậu có khá nhiều thời gian rảnh, dạo chơi lễ hội nhân dịp Tết Nguyên Tiêu năm nay. Mặc dù còn tận một tháng nữa nhưng cũng khiến cậu vô cùng háo hức.

Mọi năm, cứ mỗi khi đến dịp này cậu đều phải luôn tay luôn chân, vô cùng bận rộn lên chưa từng được tham gia lễ hội đèn lồng thời cổ đại mà chỉ đón Tết cùng anh em trong đội thị vệ với nhau. Dịp lần này nhất định cậu quyết phải thả được một chiếc đèn lồng. Không như kiếp trước của cậu, bị cấm thả đèn trời chưa từng động vô chiếc đèn nào dù chỉ một. Nghĩ thấy thật chán cho cậu mà!

Cậu dạo quanh khắp kinh thành mà không biết mệt. Bỗng nhiên một giọng từ tín hiệu truyền âm hét vô tai:

- Tử Thanh nguy rồi! Bát Hoàng tử bị thương rồi, không có ai làm đại diện cho đội ta cuộc thi lần này, đệ mau trở về đi.

Giọng này không ai khác là của Dực Hiên . Cậu vừa mới tự sướng xong thì bùm một cái, niềm vui của cậu liền rơi xuống mấy dặm đất.

Ngay lập tức cậu phải trở về hoàng cung xem tình hình. Vào phòng Quốc sư đang đứng một góc một cách bất lực, toàn bộ các Thái y trong cung đều vây quanh Trúc Cửu đang ngồi trên giường hai tay bó bột.

Trúc Cửu thấy cậu vào lập tức bảo các Thái y lui ra, hướng cậu mà nói:

- Xin huynh thay ta dự thi, toàn bộ mọi người chỉ có mỗi huynh là phù hợp mà thôi. Cầu xin huynh đấy Tử Thanh!

Bộ mặt cún con lại tiếp tục xuất hiện làm áp đảo lí trí của cậu. A mắt tôi! Cậu cố gắng cưỡng lại cái vẻ mặt ấy nói:

- Vậy ngài phải cho thần biết ngài đã làm gì để thành ra thế này.

Đến đây, Trúc Cửu cố giấu vẻ ấp úng đáp:

- Đệ lỡ chơi đùa quá chớn, lần đầu trèo cây trượt chân lên mới thành vậy ấy. Vậy nên huynh giúp đệ đi mà!

Cậu lại bị cái bộ mặt cún con ấy làm mù muội và đồng ý giúp y. Cậu được đăng ký thi đấu dự phòng cho đội chủ nhà. Bắt đầu từ hôm ấy, Trúc Cửu ngày nào cũng ngắm cậu luyện đàn mỗi ngày. Việc cậu muốn trốn đi chơi giờ cũng chỉ là giấc mơ mà thôi!!!

Còn mười ngày nữa là cuộc thi bắt đầu

Bạn đang đọc Tôi Xuyên Thư Thành Thị Vệ Thân Cận Của Nhân Vật Phản Diện sáng tác bởi cauonmaccan
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi cauonmaccan
Thời gian
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.