Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 653 chữ

Nhìn thấy sắc mặt của Minh Khinh Khinh biến đổi liên tục, Tiểu Phó thật không biết cô đang nghĩ gì.

Hắn muốn nói với Minh Khinh Khinh về hoàn cảnh của F. Clafflin giống như giới thiệu quê quán của hắn nhưng giữa hắn và Minh Khinh Khinh có rào cản ngôn ngữ. Vì vậy, hắn chỉ có thể nhìn vào khuôn mặt khó đoán của Minh Khinh Khinh, muốn nói lại thôi.

Tuy nhiên, sự chú ý của cả hai nhanh chóng dồn xuống bữa ăn sáng trên bàn do Tiểu Phó làm.

Minh Khinh Khinh cầm lên một chiếc bánh bao hình khủng long thỏ.

Nhìn trông ngon và có mùi ổn nhưng không biết mùi vị của nó như thế nào.

Tiểu Phó thấy cô nhìn chằm chằm nhưng không nhúc nhích, nhịn không được gắp một miếng cắn trước, biểu thị có thể ăn được.

Nguyên liệu được sử dụng là bột mì trong tủ Minh Khinh Khinh. Từ video tối hôm qua, Tiểu Phó nhận thấy bột mì này có thể lên men được, hình dáng giống một con vật tên là "Thảo Lôi" trên F. Clafflin, thân hình dài gần ba mươi mấy centimet, phần đầu trông như con thỏ trên Trái đất nhưng kích thước lớn hơn, cái đuôi lại giống con khủng long đã bị tuyệt chủng của Trái đất.

Vì nó hay ăn cỏ, gặp trời mưa thường bị sét đánh gãy đuôi, thè lưỡi ngã xuống đất mà chết nên được đặt tên là "Thảo Lôi".

Lòng tốt khó từ chối, Minh Khinh Khinh nhìn ánh mắt mong đợi của tiểu "zombie", đành cắn một miếng nhỏ.

... Không thể ăn nổi.

... Thật là khủng khiếp.

Minh Khinh Khinh thiếu chút nữa liền nôn ra.

Bột không lên men được hoặc lên men không thành công khiến nuốt vào như nuốt bột mì.

Tiểu Phó nhìn Minh Khinh Khinh, ánh mắt chờ đợi.

Minh Khinh Khinh hơi căng thẳng.

Theo tính cách thường ngày của cô, tình huống này sẽ trực tiếp nói "khó ăn", lập tức đứng dậy xách túi rời đi, cô thậm chí còn dám xúc phạm đến tư bản, chỉ cần cô không vui thì không ai có thể khiến cô nhìn sắc mặt của người đó. Trong trí nhớ của cô, sau khi có được chỗ đứng trong nhiều năm qua, cô chưa bao giờ khách sáo với ai.

Nhân tiện cho mọi người biết tính tình của cô là ăn mềm không ăn cứng.

"Zombie" nhỏ bé nhìn cô bằng đôi mắt xanh xám long lanh khiến cô không thể nói nửa lời khó nghe.

Cho nên, sau khi nhai một hồi lâu, Minh Khinh Khinh cố căng da đầu mà nuốt xuống.

Sau khi nuốt xuống, cô uống nước một cách điên cuồng, cảm giác như ăn phải đất.

Tiểu Phó nhìn cô ngây người, chớp chớp mắt.

Có vẻ như hắn có ý hỏi cô mùi vị như thế nào.

"Ngon quá." Minh Khinh Khinh khó khăn giơ ngón tay cái lên cho Tiểu Phó: "Tám đời tôi chưa từng ăn một cái bánh nào ngon như vậy."

Tiểu Phó ngây người.

Hắn không bao giờ ngờ rằng mình sẽ nhận được sự đánh giá cao như vậy trong lần đầu tiên thử nấu ăn. Không lẽ người F.Clafflin có biệt tài nấu ăn chăng?

Tiểu Phó được khen ngợi, vừa xấu hổ vừa vui mừng.

Hắn vội vàng dùng nắm tay nắm chặt chiếc đũa, cắm nó vào một cái bánh bao màu khác, sau đó giơ tay "ka ka" lên, đặt vào đĩa trước mặt Minh Khinh Khinh, ra hiệu cho Minh Khinh Khinh nếm thử món có nhân này.

Minh Khinh Khinh khẽ cúi đầu liếc nhìn cái bánh bao có nhân trước mặt, ánh mắt tối sầm lại.

... Trông còn tệ hơn cái bánh bao hình khủng long thỏ ban nãy.

Bạn đang đọc Tôi Nuôi Dưỡng Một Anh Cương Thi Bá Đạo của Minh Quế Tái Tửu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi SourLemonTeam
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 5

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.