Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cừu Gia Gặp Mặt, Trăm Năm Cơ Hội.

Tiểu thuyết gốc · 1082 chữ

Lý Gia Thành

- Tiểu Hắc hắn đã chạy liên tục 6 canh giờ, không ăn, không uống, trong mắt hắn giờ đây chỉ có 1 màu huyết đỏ cừu hận. Hắn hận Thiên nhân cao cao tại thượng tại sao lại bắt ép 1 người bình thường như hắn, hắn hận số phận bản thân, hận mình không đủ sức mạnh để bảo vệ những người xung quanh.

- Trước mắt hắn là Lý Gia Thành, thành này là tổ tiên nhà họ Lý xây dựng đã hơn trăm năm, nơi đây yên bình nhưng không thái bình, Lý Viên Ngoại là tên Ác Bá mượn danh tiếng tổ tiên làm Vương một cõi tại Thành này. Quan Binh một tay hắn nắm giữ, nếu không vừa ý hắn, hắn sẽ cắt quân lương. Hôm nay là ngày quan trọng nên tất cả mọi người được tự do vào thành.

- Tiểu Hắc đã vào thành, trời đã sắp tối hắn vội vàng tìm quán trọ để qua đêm, trong người chỉ còn 80 lượng của Hải Thúc đưa, tiền của hắn đã cất ở nhà, lúc chạy trốn không thể về kịp đành về lấy sau vậy. Tiền trọ 1 đêm là 10 lượng chi phí đắt đỏ, tại những thành dưới sự điều hành của Ác bá. Hắn thuê tạm 1 đêm, Ông Chủ cho tôi thêm 2 cái bánh bao và 1 bình trà.

- Này Vương Tiểu Nhị, ngươi biết gì không, Lý lão gia vừa cưới Vợ 6 liền phát bao lì xì tặng mọi người nghe nói là 50 lượng 1 bao, ngày mai vẫn còn phát.

- Thật Không ? A Tài, mai tôi sẽ xin nghỉ 1 ngày ra nhận.

- Thật, mai nhớ ra sớm nha.

- Tiểu Hắc vừa ăn vừa nghĩ, đúng là Ác Bá giàu thật, cưới cả vợ thứ 6. Còn phát lì xì

50 lượng. Thôi ta cũng ngủ mai ra nhận sớm, cho ngu gì không đi lấy.

- Sáng sớm rất nhiều người đã xếp hàng.

- Các vị, Lý Gia tôi hôm nay phát lì xì cho mọi người mong mọi người chung vui với gia đình chúng tôi. Ngoài ra hôm nay là ngày kỉ niệm 100 năm ngày Lý Gia xây dựng thành này. Rất vui vì quý vị hương thân đã đến. Và nhân đây thông báo. Lý gia sẽ tuyển một giúp việc nhà, yêu cầu dưới 20 tuổi. Ai muốn ghi danh xin qua đây.

- Nghe không, Lý Gia tuyển giúp việc kìa, để tôi đăng ký, để tôi, tôi đến trước.

- Đừng dại, mấy ông không biết Lý Gia, Lý Công Tử sao, nghe nói hôm trước người hầu đưa đi vui chơi ở đâu đó về nhà điên điên, khùng khùng. Giờ tuyển là phục vụ thằng Khùng đó. Nó mà khùng lên giết chết mình bây giờ.

- Thôi, tôi không đăng ký nữa

- Tôi hủy đăng ký ký.

- Tôi xin đăng ký.

- Hơn trăm người đã rời đi, ai cũng yêu quý mạng nhỏ của mình. Nhưng đối với Lưu Tiểu Hắc chính là cơ hội khó gặp, hắn cũng không sợ bị nhận ra, vì người nhận ra hắn đều đã chết tại Bán Hoa Lầu, còn tên Lý Thiếu Gia đã điên khùng.

- Ngươi tên gì, ở đâu, mấy tuổi.

- Tôi là. Từ Khôn, 13 tuổi, không cha không mẹ, ở làng kế bên, sang đây tìm việc làm.

- Ngươi theo ta vào trong.

- Đứng đợi ở chỗ này. Đây là nội quy nơi này.

- Lương ngươi ở đây 1 ngày 50 lượng, không cần làm gì nặng nhọc, ngươi chỉ cần mang thức ăn cho thiếu gia, trông coi thiếu gia ngủ. Nếu có yêu cầu khác ta sẽ báo. Ngươi rõ chưa.

- Dạ. đã rõ.

- Ta họ Lục là Quản Gia ở đây, gọi ta Lục Quản Gia. Ngươi xuống phòng bếp tìm hiểu đi, căn số 36 là phòng thiếu gia. Còn nữa...

- Tuyệt đối không đi ra khỏi nơi ngươi làm việc, nếu không, ta cũng không cứu được ngươi. Rõ chưa.

- Dạ. Dạ, nô tài biết. Cảm ơn, Lục Quản Gia.

- Một năm sau, Tiểu Hắc nay đã 14 tuổi.

- Hắn luôn đợi cơ hội suốt 1 năm nay, hắn đã hiểu hết cách sinh hoạt tại nơi này.

- Hôm nay chính là sinh thần của Lý Viên Ngoại, khắp nơi giăng đèn, trải thảm. Khách quý, người thân đều tụ hợp nơi này.

-Đêm nay là ngày hắn báo thù, Trong khi mọi người đang chuẩn bị thức ăn, hắn đã lén bỏ 2 bao nhỏ vào nồi canh gà. Bên trong chính là Đoạn trường thảo, hắn luôn cẩn thận thu thập cất giấu trong suốt 1 năm qua.

- Lý Viên Ngoại. Mời ngài.

- Diệp huynh đừng khách sáo, mời dùng, mời dùng.

- Không biết tình hình Lý Công Tử như thế nào rồi ?

- Cũng vẫn như vậy, sau khi từ Bàng Long Trấn đưa về.

- Viên Ngoại đừng lo, tôi nghĩ sẽ mau khỏi thôi.

- Mong được như lời Diệp huynh. Người đâu, đã mang đồ đưa đến phòng thiếu gia chưa. Lục Tổng Quản.

- Dạ, thưa lão gia, đã cho người mang đi.

- Uhm. Ngươi cũng nhập tiệc đi.

- Mọi người cùng nâng ly nào.

- Chúc viên ngoại thọ như tùng bách.....

- Aaaaaaa, có độc, có độc. Phụt.............

- Các người biết tin gì chưa, nhà Lý Viên Ngoại bị hạ độc, hơn 300 người đã chết, vụ việc đang được quan phủ điều tra.

- Cha mẹ, cuối cùng ta đã trả được thù này, xin hãy yên nghỉ, aaaaaaaaaaaa đầu của ta đau quá.....

- Cám ơn ngươi đã giúp gia đình ta báo thù, chân thành biết ơn ngươi, kiếp sau mong được làm trâu ngựa để đền đáp.

- Cuối cùng thì chấp niệm của thân thể này đã hoàn toàn tan biến. Nơi này đã không thể ở lâu.

-Theo chỉ dẫn, hướng này về Thành Lâm An thành trì nhân tộc lớn nhất nơi này, xung quanh 10 dặm yêu thú không dám đến gần.

- Hí Hí hí...... cậu thanh niên đi Lâm An thành à, còn xa lắm đấy trên xe ngựa ta vẫn còn chỗ, ta sẽ chở cậu đi nhờ đến đó.

- Xin cảm tạ, nhà ta gần đây, đang trên đường về.

- Vậy à, Anh em bắt lấy nó. Đưa vào lồng.

- Chuyện gì ? Các người sao bắt ta. Aaaaa.

- Nhanh chóng đến Lâm An, bán hết đám trẻ này cũng đủ sống 2 năm rồi.

Bạn đang đọc Tôi Là Ai. Và Đây Là... Dị Giới. sáng tác bởi PhuongHoangLinh

Truyện Tôi Là Ai. Và Đây Là... Dị Giới. tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi PhuongHoangLinh
Thời gian
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.