Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bị Phát Hiện - Tứ Cố Vô Thân

Tiểu thuyết gốc · 1508 chữ

Bàng Long Trấn.

- Bánh nóng hổi mới ra, bánh bao đây.

- Xem số đoán mệnh giàu sang đây.

Bẩm Trưởng Lão, đệ tử vừa phát hiện một người trông rất giống với người trông cửa ở Bán Hoa Lầu.

- Uhm. Rất đáng nghi, tất cả người đêm hôm đó đều đã chết, Bán Hoa Lầu bị sụp đổ vậy mà tên này thoát được, rất có thể là nhân chứng đêm đó hoặc là gian tế Huyết Môn trà trộn lẫn vào khiến hành tung ngày đó bị lộ. Đi theo xem hắn xem hắn đi nơi nào.

- Bẩm Trưởng Lão, hắn đi vào trong hiệu thuốc này, hắn vào rất lâu vẫn chưa thấy đi ra, rất có thể là làm trong hiệu thuốc này hoặc là nơi này là cứ điểm Ma Giáo tiềm phục.

- Đi theo ta vào trong xem, tất cả phải chú ý xung quanh, đề phòng cao nhất.

- Dạ.

Ô xin chào quý khách, không biết các ngài cần những gì?

- Lúc nãy ta đứng ngoài thấy cậu thiếu niên đi vào đây tướng mạo rất giống với đứa cháu đã thất lạc của ta. Không biết cậu thiếu niên đó hiện đang ở đâu ta rất muốn gặp, nếu đúng là nó ta sẽ hậu tạ Đại Thúc.

- Vậy các ngài xin vui lòng đợi giây lát, đứa nhỏ đó là người phụ giúp ở đây, được ta thu nhận mấy tháng trước, ta sẽ vào gọi nó ra ngay.

- Cộc cộc, tiểu hắc à.

Dạ. Gì vậy Mộc Thúc.

- Ở ngoài có mấy người nói là con giống người quen thất lạc của họ, đến xem phải không để đưa về nhà.

-Dạ. Vậy Thúc ra trước đợi con xếp lại đồ con ra ngay. Kì lạ, ta ở đây không ai biết, Hải Thúc thì sống 1 mình, Cha Mẹ ta đã mất. Chắc chắn có vấn đề, thôi trước hết tạm thoát đi ở cửa sau vậy, về nhà trước, nếu thật là người quen sẽ biết nhà mình ở đâu, lúc đó cùng lắm thì xin lỗi họ.

- Các ngài đợi giây lát, tôi đã gọi, cậu ấy đang đi ra....

-......... Ông Chủ, sao lâu quá vậy, chúng tôi không có thời gian nhiều như vậy. Hay là ông định giở trò.

- KHÔNG, không. Tôi làm sao dám gạt các ngài. Tôi sẽ chạy vào dẫn ra ngay.

- Im miệng. Đứng im ở đây, bước 1 bước giết ngay....

- Thanh Phong, Minh Nguyệt đi vào trong dẫn nó ra đây, khoan giết nó.

- Dạ, Trưởng Lão.

............ Bẩm, Trưởng Lão, không thấy ai bên trong, phát hiện có 1 cửa sau. Có lẽ đã thoát ở đây. Thanh Phong, Minh Nguyệt ở lại đây xử lý sạch sẽ.

- Còn lại tất cả theo ta chia ra 4 phía Thị Trấn. Nhanh truy.

- Lão già, nên hợp tác một chút, nói hết những gì mình biết ra, ta sẽ suy nghĩ tha cho lão 1 mạng.

- Van xin các vị tiên nhân, lão thật sự không biết gì, nó chỉ mua thuốc ở đây 1 lần, rồi xin ở lại làm phụ việc, lão thấy nó tội nghiệp nên thu nhận, cũng không biết nhà cửa nó ở đâu. Xin, xin các vị, tất cả những điều này đều là sự thật.

- Uhm. Ta cũng thấy lão không có nói dối, nhưng chuyện này là bí mật, lão đã biết quá nhiều.

- Aaaaaaaaaa, ngươi ngươi đã nói sẽ không giết ta.

- Yên nghỉ đi, Thanh Phong ta không giết ngươi, giết ngươi là Minh Nguyệt... Phóng hoả đốt hết nơi này, tránh để quan binh điều tra được manh mối.

- Mệt quá, chạy suốt mấy canh giờ mới về đến nhà, không biết Mộc Thúc có sao không. Vài hôm nữa quay lại hái nhiều thảo dược cho Thúc ấy để tạ lỗi vậy. Ngủ thôi mệt quá.....

- Sao rồi, sao rồi. Bẩm Trưởng Lão, phía Đông là biển không người sinh sống, phía Tây là Quỷ Vụ U Minh không ai dám lai vãng, phía Nam có Thổ Dân sinh sống, nhưng tất cả đã đi săn, không thấy ai. Còn phía Bắc đệ tử dò hỏi được có 1 số ít người nghèo sinh sống khu vực chân núi. Thôi được rồi, nghỉ chân ở Miếu này đợi Thanh Phong Minh Nguyệt đến hội ngộ.

- Bẩm Trưởng Lão không điều tra được gì, chỉ biết là thằng nhóc này lang thang, đến mua thuốc 1 lần, xin vào phụ việc.

- Bẩm Trưởng Lão, đệ tử có ý này.

- Nói ta nghe.

- Thằng nhóc này thường lai vãng khu vuc này thì rất có thể sống gần đây, theo đệ tử nghĩ, phía Đông và Tây là không nào. Phía Nam, Thổ dân đa số săn bắt, hái lượm, không rành mua bán, rất ít tiếp xúc người lạ, nên chỉ còn phía Bắc. Thưa Trưởng lão.

- Thôi. Được rồi. Ý ngươi ta hiểu, trước nghỉ ngơi đêm nay, sáng mai lên phía Bắc xem toàn bộ. Còn 3 phía Đông, Nam, Tây. 3 người các ngươi chia ra tìm, nếu thấy được người khả nghi, bắt ngay không cần hỏi.

- Trời đã sáng, tất cả theo kế hoạch, ai xong nhiệm vụ trở về Tông Môn đợi lệnh ta.

- Dạ. Trưởng Lão, Đệ tử nghe rõ.

Trời sáng rồi, ngủ ngon quá.

- Tiểu Hắc con có ở nhà không.

- Dạ có.

- Mấy tháng nay con đã đi đâu, sao không báo ta biết 1 câu.

- Dạ. Con xuống Thị Trấn làm để kiếm chút tiền.

- Thiếu niên có chí hướng là rất tốt, nhưng con không nên để lao lực quá. À lúc sớm ta thấy dưới chân núi rất nhiều người lạ, giống như đang tìm ai đó, hỏi thăm rất nhiều. Nếu không có việc gì cần thiết, con nên ở nhà.

- Dạ.

- Thôi Thúc về đây. Chào con nhé.

- Dạ. Tạm biệt Thúc, tối nay con sang nhà Thúc ăn cơm nhé.

- Ô, được được. Tạm biệt con.

Nơi Chân Núi Phía Bắc.

- Bẩm Trưởng Lão, đệ tự đã hỏi rất nhiều người, nhưng không gặp ai giống như miêu tả. Bẩm Trưởng Lão, phía Đông, Tây, Nam đã báo tín hiệu quay về Tông Môn.

- Kì Lạ. Không thể sau 1 đêm lại đi xa hơn Thị Trấn này được, đêm đến yêu thú khắp nơi, không thể đi được.

- Báo, Trưởng lão, đệ tử vừa gặp được người đàn ông này đang ở xung quanh đây định rình mò, nghe lén.

- Mang vào đây.

Thả ta ra, ta đang đi săn ở đây, sao lại bắt ta.

- Nói. Ngươi tên họ, nhà ở vùng nào, sao lại đến đây.

Tôi tên Hải, sống ở ven vùng chân núi này, thường đi săn quanh khu vực này.

- Uhm. Ngươi có nhìn thấy xung quanh chân núi này đứa nhỏ nào 13, 14 tuổi, da ngâm đen, gầy ốm không.

Tôi sống ở đây hơn 30 năm rất ít gặp người, nhưng ở đây đa số là người lớn tuổi, hoặc là tàn tật, người trẻ tuổi thì ở thị trấn sống hết rồi. Ai lại ở nơi này giống chúng tôi.

- Uhm. Thôi được rồi, ngươi đi đi. Chíuuu.

- Các ngươi hãy theo dõi lão già này, trên người lão, ta phát hiện khí tức rất quen, rất giống khí tức lưu lại tại hiệu thuốc.

- Những người lúc nãy mô tả sao lại giống Tiểu Hắc như vậy, không được, nguy hiểm quá, nếu đúng là Tiểu Hắc vậy sẽ không tốt. Không được, có liều mạng già này cũng phải cứu nó.

- Két, két két. Có lẽ đã đến lúc dùng đến nó.

- Hải Thúc ơi, con đến rồi đây.

- Vào đi con. Đóng cửa lại.

- Dạ.

-Suỵt, nói ta biết, con có biết đám người đó không, đám người dưới chân núi. Phải nói thật.

- Dạ, dạ con cũng không biết.

- Lúc nãy ta đã biết được người bọn chúng tìm rất giống con, con theo ta. Két, két, két. Đây là đường hầm thông ra bờ sông sau núi, đây là 80 lượng, còn không cần nói gì hết, thời gian không còn nhiều. 1 năm sau hãy quay lại đây. Nếu có duyên ta và con sẽ gặp được. Nhanh, đi đi.

- Bẩm trưởng Lão, đệ tử đã theo lão đến đây, lão đang ở trong, tất cả mọi nơi ra vào 4 hướng đã bao vây, vừa nãy có 1 người đi vào. Chưa thấy ra.

- Tất cả xông vào.

- Ầm, ầm.

- Người vừa bước vào đang ở đâu. Nói ra ta cho ngươi thống khoái.

- Hahaha, các ngươi sẽ không bao giờ tìm được......Aaaaaaaaaa.

- Treo hắn lên đây, để từ từ thối rửa.

- Ai.....

- Nó kìa, đuổi theo, trưởng lão. Nó chui vào đây rồi. Đường đã bị chặn ko vào được. Thưa Trưởng Lão.

- Đánh sập đường hầm này, cho người xuống chân núi tìm.

- Ầm ầm ầm, quân tàn ác, quân khốn nạn.Chờ xem. Thù này ta sẽ trả lại gấp trăm ngàn lần.

-

-

Bạn đang đọc Tôi Là Ai. Và Đây Là... Dị Giới. sáng tác bởi PhuongHoangLinh
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi PhuongHoangLinh
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.