Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lịch Sử Bị Thay Đổi

Phiên bản Dịch · 2044 chữ

Trong lịch sử của khoa học và công nghệ trên trái đất, xạ tuyến Mã Hựu Trùng là một cột mốc đánh dấu sự chuyển đổi thời đại.

Vô số nhà vật lý đời sau, đều lấy sự phát hiện và tổng hợp nhân tạo “xạ tuyến Mã Hựu Trùng”, làm giai đoạn mở màn cho “thời đại tinh tế” của loài người.

Tiến sĩ Vương Chung Ba phát hiện và tổng hợp “xạ tuyến Mã Hựu Trùng” cũng trở thành ngôi sao sáng mới trong một thế hệ vật lý học, cùng sánh vai với Einstein, Newton - những nhà khoa học vĩ đại.

Tuy nhiên…

Ngay trong ngày hôm nay, vào lúc 01:35:28, rạng sáng ngày 7 tháng 8 năm 2018 theo dương lịch.

Bởi vì một lần hành động này của Lý Tao, lấy đi tất cả sách bài tập và phiếu miễn phí lớp phụ đạo của Vương Tiểu Nhị, sau đó bánh xe lịch sử đã xảy ra lệch lạc, tương lai nhân loại đã hoàn toàn thay đổi.

Vương Tiểu Nhị tên thật là Vương Chung Ba, nếu dựa theo quỹ đạo lịch sử vốn có tiếp tục diễn biến thì sẽ phát triển như thế này:

Vương Tiểu Nhị bị nhấn chìm giữa một biển cả bài tập, vốn dĩ cũng là ứng phó cho qua, căn bản không có ý muốn nghiêm túc học tập, cả ngày chỉ nghĩ như thế nào trốn học đi chơi game.

Nhưng mà có một ngày đầu tháng ba, Vương Tiểu Nhị trốn học đi tiệm net, nói dối là bị bệnh. Thầy giáo liền gọi điện thoại thông báo cho gia đình.

Vừa về nhà sau ca làm đêm, Vương phụ mới ngủ được một lúc thì bị đánh thức, tâm tình cực kỳ không tốt, đặc biệt là khi nghe thầy giáo nói Vương Tiểu Nhị bị bệnh không thể đi học.

Ngay lập tức, ông nhận ra việc này rất có khả năng là thủ đoạn Vương Tiểu Nhị lừa gạt thầy giáo trốn học, đi vào phòng ngủ của hắn, quả nhiên nhìn thấy trên giường trống không.

Vương phụ tức giận, lại xem một chút đống bài tập chất cao như núi trên bàn, bất ngờ trông thấy đáp án tiêu chuẩn bị xé xuống và đặt sang một bên.

Vương phụ vừa xem vừa đối chiếu với mấy đề mục bài tập Vương Tiểu Nhị đã làm, câu trả lời chính xác không sai một li, hoàn toàn đều là sao chép.

Lúc này, Vương phụ càng thêm tức giận đến không thể nói nổi, hắn cũng không biết đống sách bài tập này đều là miễn phí trúng thưởng được, chỉ nhìn xem giá cả phía sau sách mà đau lòng không thôi.

- Giỏi cho cái đồ phá của! Dùng nhiều tiền như vậy mua sách bài tập rồi mày chỉ sao chép lại đáp án phía sau cho tao xem sao? Tao bảo mày sao chép à? Tao có bắt mày làm vậy sao?

Vương phụ tức muốn hộc máu, hận đến ngứa răng, nghĩ lại bản thân mình ở xưởng nồi hơi vất vả khổ cực đi làm kiếm tiền, dĩ nhiên bị Vương Tiểu Nhị lãng phí như vậy.

Vương phụ tức giận đến mất đi lý trí, móc ra bật lửa, muốn đốt sạch hết đống sách bài tập.

Thế nhưng, ai biết được chỉ một lúc kích động châm lửa đốt đống sách, giấy khô lập tức bén lửa nháy mắt đã cháy bùng lên.

Vương phụ nóng nảy, vội vội vàng vàng chạy tới nhà bếp lấy một chậu nước lại đây, muốn dập tắt lửa.

Chuyện gì đến thì nó cũng đến, lúc Vương phụ chạy một vòng về thì đôi chân trần đã dính nước, rất trơn trượt, trong lòng vừa hoảng vừa gấp làm nước đổ cả ra sàn, lại thêm dùng sức hất mạnh chậu nước nên bị mất trọng tâm, lập tức ngã chổng vó, đầu đập phải cạnh bàn, hôn mê bất tỉnh.

Ngay sau đó, ngọn lửa càng lúc càng lớn, loại nhà kiểu cũ xây bằng gỗ này càng không có khả năng chống cự, chỉ một lúc ngọn lửa đã nuốt trọn ngôi nhà.

Trong nhà không có ai, lại là thời gian đi làm, chờ có người từ bên ngoài nhìn thấy khói đen và lửa lớn, sau đó báo nguy thì cũng đã quá muộn.

Toàn bộ nhà Vương Tiểu Nhị đều bị thiêu rụi.

Cha của Vương Tiểu Nhị cũng mất mạng trong trận hỏa hoạn này.

Nhưng mà đối với việc này, Vương Tiểu Nhị lại hoàn toàn không biết gì cả, vẫn còn đang ở tiệm net cùng đám bạn chơi khai hắc vui vẻ vô cùng.

Thẳng đến khi hắn nghe được mấy người khách mới vào tiệm net nói đến trận hỏa hoạn này, bỗng nhiên ý thức được là nhà mình cháy, lập tức tâm thần rối loạn chạy như điên về nhà.

Về tới nhà, thấy được phế tích, thấy được thi thể cháy đen của cha, lại nhìn đến mẹ quỳ rạp trên đất vừa khóc vừa cười giống như kẻ điên…

- Lửa cháy! Lửa cháy thật là lớn!

- Oa… thiêu đi! Đều thiêu cháy hết tất cả đi! Không còn nhà! Chúng ta không còn nhà!...

- Chồng ơi! Ông xem lửa. Vì cái gì không gọi tôi cùng nhau tới xem lửa với mà chính mình một người xem… ha ha ha… Lửa cháy thật là đẹp mắt!

Vương mẫu quỳ rạp trên mặt đất, trong ánh mắt trống rỗng đã không còn một chút thần thái nào của “người sống”, nàng đã hoàn toàn bị cảnh tượng trước mắt kích thích đến điên rồi.

Vương Tiểu Nhị hoàn toàn ngây ngẩn cả người.

Lúc hắn thông qua nhân viên chữa cháy, biết rõ ràng toàn bộ nguyên nhân gây ra hỏa hoạn, nỗi áy náy vô cùng làm hắn khó có thể hô hấp.

Giờ phút này…

Vương Tiểu Nhị mới bắt đầu hoàn toàn nghĩ lại về chính mình…

Vì sao phải trốn học?

Tại sao không cố gắng học tập?

Ở cái tuổi này, không phải mình nên nghe lời cha mẹ nói, dùng tất cả tinh lực và thời gian vào việc học tập sao?

Cái nhà này tuy rằng không giàu có nhưng mà hoàn chỉnh.

Nhìn xem hiện tại, nhà không còn, cha cũng không còn.

Nếu ngay từ lúc đầu luôn nỗ lực học tập thì đã là một đứa con ngoan, học sinh tốt…

Cha tuyệt đối sẽ không như vậy, tức muốn nổ phổi mà thiêu sách bài tập của mình.

Nhìn đến mẹ tinh thần thất thường, cả người Vương Tiểu Nhị cũng hoàn toàn suy sụp, hiện giờ hắn… Cho dù có hối hận, lại nghĩ muốn nỗ lực, còn có ích lợi gì đâu?

Nhưng mà…

Đúng lúc này, một đôi tay rắn chắc kiên định khoát lên lưng hắn.

- Vương Tiểu Nhị, em phải kiên cường lên. Anh nghĩ, cha em cũng không muốn nhìn thấy em sa sút tinh thần như vậy!

Người này không phải ai khác ngoài Lý Tao – ông chủ nhà khách Tao Xá đối diện.

Cũng chính Lý Tao là người đầu tiên nhìn thấy khói đen, lập tức báo cảnh sát nhưng cũng không thể cứu được tánh mạng Vương phụ.

- Anh thì biết cái gì? Nhà của em không còn, cha cũng không còn, mẹ giờ cũng điên rồi, em… Em sống còn có ý nghĩa gì?

Vương Tiểu Nhị xoay người điên cuồng chạy ra ngoài. Cậu điên cuồng mà chạy trên lối đi bộ, ra đường cái, qua ngã tư đường…

Hắn không nhìn đèn giao thông!

Hắn không nhìn hướng xe chạy!

Hắn cứ như vậy nhắm mắt lại, điên cuồng mà chạy…

Hắn hận không thể lập tức có một chiếc xe lao đến hung hăng đâm chết mình, như vậy cũng coi như là… giải thoát rồi!

Thế nhưng, vận mệnh chính là bất công như vậy, ở thời điểm mà bạn muốn chết lại cho bạn được “quầng sáng may mắn”, dù là nhắm mắt chạy như vậy, vô số người và xe cộ dọc theo lối đi đều nhường đường cho Vương Tiểu Nhị.

Chỉ có một người đuổi sát theo sau.

Người này, vẫn là Lý Tao.

- Nhóc cho rằng cứ trốn tránh như vậy là tất cả sẽ tốt lên sao?

Lắc lắc đầu, Lý Tao đuổi theo Vương Tiểu Nhị, nhìn gương mặt non nớt có chút dại ra kia rồi nói.

- Tốt lên? Còn có thể tốt lên như thế nào? Em chỉ muốn chết đi! Em muốn xuống dưới đó, muốn nhận sai với cha em, xin lỗi ông ấy!

Vương Tiểu Nhị vô lực mà quát.

- Vậy mẹ em thì sao? Anh tin tưởng, nếu cha em có di ngôn thì khẳng định là muốn em tỉnh táo lên, chăm sóc tốt cho mẹ. Đồng thời… Anh tin cha em nhất định nằm mơ cũng đều muốn em trở thành một người hữu dụng đầy tài năng, mà không phải là một thứ sâu mọt cặn bã của xã hội!

Lý Tao thở dài một hơi.

- Anh đã nói hết lời, chết vĩnh viễn không phải là biện pháp giải quyết vấn đề. Em dùng cái chết để trốn tránh, sẽ chỉ làm người cha đã chết đi của em không thể nhắm mắt, không bằng ngẫm lại, cha em hy vọng em có thể sống một đời như thế nào?

- Em… Anh Tao, thật sự xin lỗi! Em… Em hiểu rồi!

Tại thời điểm này, Vương Tiểu Nhị giống như thể hồ quán đỉnh, hắn phảng phất như nhìn thấy cha ở một bên nhìn mình.

Tỉnh lại!

Phấn khởi!

Bắt đầu từ một ngày đó, Vương Tiểu Nhị giống như thay đổi thành một người khác.

Không đến nửa năm thời gian, hắn đã học hết tất cả các môn học ở trường trung học cơ sở, lấy thành tích xuất sắc nhất thi đậu vào trường cao trung trọng điểm.

Sau đó ở cao trung, hắn hoàn thành hết tất cả các nội dung học chỉ trong một năm; năm thứ hai cao trung, hắn thông qua thi đua vật lý, được vượt cấp tuyển thẳng vào Đại học Thanh Hoa.

Tốt nghiệp Đại học Thanh Hoa với bằng thạc sĩ rồi đến bằng tiến sĩ ở Đại học Stanford. Sau khi về nước, đã được làm “Tiến sĩ nghiên cứu tia vũ trụ công tác trên trạm không gian” đầu tiên trong nước.

Hắn được ca ngợi là học giả người Trung Quốc, kế tiếp Dương Chấn Ninh, người có khả năng nhất đạt được giải thưởng Nobel vật lý.

Rốt cuộc, không phụ sự mong đợi của mọi người, năm 35 tuổi, ở trong phòng thí nghiệm hắn lần đầu phát hiện xạ tuyến siêu không gian có năng lực xuyên thủng vị diện.

Các nhà vật lý học trên toàn thế giới chấn động!

Các nhà khoa học trên toàn thế giới chấn động!

Vương Chung Ba đã nắm chặt giải thưởng Nobel vật lý năm nay.

Khi viện Hàn lâm Khoa học quốc gia tổ chức cuộc họp báo chuyên môn, các phóng viên trong và ngoài nước đặt câu hỏi cho tiến sĩ Vương Chung Ba: xạ tuyến Siêu không gian vừa mới được phát hiện sẽ được đặt tên như thế nào? Trong đầu Vương Chung Ba hiện ra hình ảnh năm đó Lý Tao đuổi theo mình, khuyên nhủ…

- Xạ Tuyến Mã Hựu Trùng, nhân đây xin được kỷ niệm một vị trưởng bối đã có trợ giúp rất lớn đối với tôi!

Tiến sĩ Vương Chung Ba trả lời trước màn ảnh tiếp sóng trên toàn thế giới.

“Thiếu chút nữa mới là tao”, chỉ thiếu một chút nữa!

Tiến sĩ Vương Chung Ba cũng thầm cảm thấy may mắn trong lòng, nếu không phải vì những lời nói ngày đó của Lý Tao thì thiếu chút nữa mình đã từ bỏ cả nhân sinh!

--------------------

Dịch: Ánh Châu

Beta: T

Nhóm dịch: MBMH Translate

Truyện được cập nhật độc quyền tại truyenyy.com

Bạn đang đọc Thao Tác Tao Mạnh Nhất (Dịch - Free) của Ngô Đồng Hỏa
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi OverLordKing
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 13

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.