Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thao Tác Tao Của Thầy Chu

Phiên bản Dịch · 1720 chữ

- Lão Chu, Ông rất giỏi đó. Ông không ở trong bệnh viện chờ đợi mà lại chạy đến nhà hàng tây để ăn…

Cô giáo Cát vừa đi vào phòng ăn thì lập tức sợ ngây người bởi cảnh tượng trước mắt.

Lưu Huyền Đồng, người đàn ông mà nàng đã sớm chôn sâu trong lòng tại sao lại xuất hiện ở đây?

Sự xuất hiện đột ngột của cô giáo Cát khiến cho tất cả mọi người đều giật mình tại chỗ.

- Mẹ nó! Cô giáo Cát đến rồi kìa. Anh lãng, anh báo cho cô giáo Cát thật à?

Lý Tao vừa ôm lấy Lưu Huyền Đông vừa hoảng sợ nhìn Liễu Tử Lãng.

- Cậu nhìn tôi làm gì. Tôi đi cùng cậu trên cả đoạn đường, ngay cả điện thoại cũng chưa chạm đến thì làm sao để lộ tin tức được chứ Tao Thần?

Liễu Tử Lãng vội vàng phủi sạch trách nhiệm.

- Không phải là anh, chẳng lẽ là anh Kiến sao?

Hai người đồng thời nhìn về phía Triệu Kiến Vũ nhưng hắn cũng nói ngay:

- Các cậu cũng đừng nhìn tôi. Tôi không có số điện thoại của cô Cát nên không thể báo tin cho cô ấy được.

Nhưng mà, vấn đề “Cô Cát làm sao lại tới được nơi này” đã không còn quan trọng nữa.

Lưu Huyền Đông đang định rời đi thì cả người bỗng nhiên cứng đờ khi thấy cô giáo Cát đi vào. Những giọt nước mắt không nhịn được lăn dài trên má.

Chỉ khi nào thực sự đau lòng thì một người đàn ông mới rơi nước mắt.

- Hân Di, tại sao bà lại tới đây?

Thầy giáo Chu cũng rất kinh ngạc. Chuyện này thực sự không nằm trong kịch bản của hắn đã sắp xếp.

Hắn vốn định diễn luyện thật tốt kịch bản với Lưu Huyền Đông vào buổi chiều theo kế hoạch. Khi đã chuẩn bị xong tất cả, hắn sẽ gọi điện cho cô giáo Cát tới đây vào buổi tối.

Chẳng ai nghĩ rằng, cô giáo Cát lại tới đây trước thời gian, làm cho kế hoạch của thầy giáo Chu bị rối loạn.

- Vì sao tôi lại đến hả? Mấy ngươi đang làm cái gì đây?

Tình cảnh bây giờ cũng làm cô giáo Cát trực trào nước mắt.

- Không có chuyện gì đâu Hân Di. Tôi biết bà và Huyền Đồng đã không gặp mặt nhau hơn ba mươi năm rồi. Trước kia, ông ấy đã từng hứa dẫn bà đi ăn một bữa cơm Tây. Tôi cũng biết, đây là một điều tiếc nuối trong lòng bà.

Thầy Chu nói một cách nghiêm túc nhưng cũng rất tình cảm:

- Tôi biết bà không quên điều này. Bởi vì, mỗi lần chúng ta đi ngang qua nhà hàng Tây hoặc là cửa tiệm bánh kem, tôi đều thấy bà ngẩn người.

- Lão Chu, sao ông lại ngốc như vậy? Không phải mọi chuyện đều đã qua rồi sao?

Cô giáo Cát cắn môi, không nói chuyện với Lưu Huyền Đông mà tiếp tục nhìn thầy Chu nói:

- Cát Hân Di tôi đã là vợ của ông ba mươi năm rồi mà ông vẫn không biết suy nghĩ trong lòng tôi hay sao?

- Tôi biết, nhưng chúng ta cũng già rồi, lúc nào cũng có thể chìm vào trong cát bụi. Nếu có điều tiếc nuối cũng nên thực hiện phải không?

Nói tới đây, thầy Chu mạnh mẽ chống người dậy đồng thời nói với đám Lý Tao:

- Lý Tao, hình như chân tôi lại bị trật rồi. Các cậu dìu tôi trở về bệnh viện đi.

Rất rõ ràng, thầy giáo Chu muốn để lại không gian cho vợ mình cùng Lưu Huyền Đồng.

- Mẹ nó! Thầy Chu đang làm cái gì vậy? Đây chẳng phải là tiết tấu tặng vợ sao?

Trong lòng của Lý Tao như đang có hàng vạn con thần thú gào thét chạy qua.

Trong tiểu thuyết hoặc tivi thường xem, mỗi lần nhìn thấy nam chính chí công vô tư đưa người phụ nữ mình yêu nhường cho nam phụ. Lý Tao chỉ muốn chạy đến bóp chết tên biên kịch hoặc tác giả.

Trên thế giới này sẽ có người như vậy sao?

Không phải người người đều ích kỷ sao?

Ngay cả người phụ nữ mình yêu cũng nhường cho người khác thì thực sự quá đáng sợ.

Càng không phải nói đến thầy Chu, một người nổi tiếng trong trường là chiều vợ.

Đã ba mươi năm rồi, nhiều năm như vậy mà thầy Chu vẫn chiều vợ mình như một cô bé.

Làm sao bây giờ, chẳng lẽ nói đi liền đi sao?

Người luôn luôn trì độn như Triệu Kiến Vũ cũng cảm thấy không đáng. Hắn vừa đỡ lấy thầy giáo vừa chỉ vào đống quà cùng hoa hồng:

- Thầy Chu, vậy hoa và quà làm gì bây giờ?

Thầy Chu cố gắng đứng vững, khẽ mỉm cười nói:

- Chúng ta đi thôi.

Nếu thầy giáo của họ nói như vậy rồi, đám người Lý Tao càng không có quyền lên tiếng.

Ba người bọn hắn yêu lặng đỡ lấy thầy Chu rồi bước ra khỏi nhà hàng.

Trong phòng ăn.

Cô giáo Cát cùng Lưu Huyền Đông ngưng nghẹn nhìn nhau, không nói được gì.

- Đã lâu không gặp.

Cả người của Lưu Huyền Đông cứng ngắc, đứng lên rồi lại ngồi xuống. Hắn hướng về phía cô giáo Cát nói:

- Mời ngồi.

- Đúng vậy! Thực sự đã rất lâu rồi chúng ta chưa gặp mặt.

Một câu “Đã lâu không gặp“ là khoảng thời gian gần 30 năm.

Ngồi đối diện với nhau, hai người không khỏi thổn thức nhớ lại những năm tháng hỗn loạn đó.

Lên núi xuống đồng bằng, các thanh niên có văn hóa về nông thôn.

Từ ngoài sân trường, trong lớp học đến làm lụng ngoài đồng.

Thời điểm an bình đó, họ cùng chung chí hướng cùng chung lý tưởng.

Tình yêu của họ đơn giản là thích nhau.

Nhưng mà, thực tế thực sự quá tàn khốc. Người lựa chọn về thành phố, người còn lại vì lý tưởng mà ở lại nông thôn.

Sau này gặp lại thì đã hơn ba mươi năm trôi qua.

Gặp lại nhau, tất nhiên sẽ cảnh còn người mất.

Bên ngoài, trên xe taxi.

Tao Lãng Tiện ba người nghĩ mãi không hiểu nên vây lấy thầy Chu hỏi,

- Thầy Chu, em có lời không biết có nên nói ra không? Tại sao thầy phải làm như vậy? Thầy yêu cô Cát như vậy, sao bây giờ lại có thể để cô ấy ở bên người khác được?

Triệu Kiến Vũ không kiên nhẫn nên trực tiếp hỏi.

- Đúng vậy! Em rất hoài nghi là thầy đã ngoại tình ở bên ngoài rồi?

Liễu Tử Lãng nói ra suy nghĩ trong lòng.

Riêng Lý Tao lại híp mắt, nhìn thầy giáo Chu rồi nói:

-Thầy Chu, thầy thử nói cho bọn em biết lý do của thầy đi. Thầy yêu cô Cát như vậy, chắc chắn không muốn mất cô ấy. Chắc hẳn phải có lý do gì đó nên thầy mới làm như vậy.

- Lý Tao, vẫn là em hiểu thầy.

Thầy giáo Chu gật gật đầu rồi xoay người một góc bốn mươi lăm độ. Ngửa mặt nhìn ra ngoài cửa xe, hắn phảng phất đã quay lại thời điểm năm đó.

- Ban đầu vì tư dục của bản thân mà tôi đã một mực cổ vũ Lưu Huyền Đồng ở lại nông thôn theo đuổi lý tưởng. Chính vì thế mà một người muốn về thành phố như Hân Di mới ở cùng một chỗ với tôi. Nhưng tôi biết, trong lòng Hân Di vẫn chưa quên được Huyền Đồng…

Thầy Chu từ từ kể lại chuyện cũ của mình.

- Như vậy lại càng không nên. Thầy biết cô ấy không quên được người này thì không nên tạo cơ hội cho họ gặp nhau. Khác gì để cô ấy và ông ta thuận lý thành chương tro tàn cháy lại.

Triệu Kiến Vũ càng không biết nói gì.

Liễu Tử Lãng nghĩ sâu xa hơn:

- Thầy vì áy náy trong lòng nên mới làm như vậy đúng không ạ?

- Không! Anh Lãng, sợ rằng anh chỉ đoán đúng một nửa thôi. Một mặt nhất định là do thầy Chu cảm thấy áy náy trong lòng, mặt khác sợ rằng mới chính là chỗ cao tay của thầy ấy.

Chỉ có Lý Tao mới có thể khiến cho gương mặt của thầy Chu hiện ra một nụ cười, hắn đã nhìn thấu và tiếp tục phân tích:

- Thầy Chu biết trong lòng cô Cát luôn chôn sâu một cái suy nghĩ như vậy, nếu cứ bỏ mặc thì nó vẫn sẽ như thế. Tuy rằng, bây giờ cô Cát đã toàn tâm toàn ý với thầy Chu nhưng thi thoảng sự tiếc nuối đó cũng sẽ bị khơi dậy…

Cho nên đây là chỗ cao tay của thầy Chu. Hắn lấy lùi làm tiến, phí hết công sức để Lưu Huyền Đồng đến, đồng thời sắp xếp kế hoạch này để cô Cát có thể kết thúc điều tiếc nuối đó.

- Đúng vậy! Lý Tao, một mặt tôi vẫn thấy rất áy náy với chuyện ngày đó và muốn bù đắp cho cô ấy. Mặt khác, tôi cũng không muốn Hân Di luôn suy nghĩ về chuyện đó nữa. Nhiều năm chung sống với nhau như vậy, tôi biết cô ấy sẽ không bỏ tôi mà đi theo người khác. Vì thế, tôi không ngại để bọn họ gặp mặt ôn chuyện, bù đắp tiếc nuối.

Thầy Chu gật đầu đồng ý với phân tích của Lý Tao.

Yêu một người chính là như vậy. Là đồng ý trả giá vì người đấy, là khoan dung độ lượng vì người đấy đi bù đắp những tiếc nuối của họ.

[ Chú thích: Nội dung cốt truyện thầy giáo Chu là căn cứ vào một sự kiện có thật của một trưởng bối Hỏa ca rồi cải biên. Mất một chút giấy mực, viết lên một chương để kỉ niệm. ]

-------------------

Dịch: Vũ

Beta: B

Team: MBMH Translate

Truyện được cập nhật độc quyền tại truyenyy.com

Bạn đang đọc Thao Tác Tao Mạnh Nhất (Dịch - Free) của Ngô Đồng Hỏa
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi OverLordKing
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 13

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.