Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nuôi Được Mới Mua

Phiên bản Dịch · 1815 chữ

- Cái gì? Mấy con cá đó chết hết rồi sao?

Lý Tao vội vã chạy nhanh lên tầng để xem tình huống như thế nào.

Thực đúng là như vậy, tất cả mấy con cá vàng đều nổi lềnh bềnh trên mặt nước, cái bụng ngửa lên.

Đôi mắt của chúng ban đầu đã đủ lớn, bây giờ lại giống như muốn lồi hết ra ngoài.

Tình trạng tử vong có chút thê thảm.

- Cái ông chú này, ngay cả mình cũng dám lừa sao?

Vất vả chạy vào ôm bể cá vàng ra ngoài, nhưng không ngờ bây giờ chúng lại chết hết rồi.

Lý Tao không nói hai lời, ôm lấy bể cá vàng nhanh chóng chạy ra chợ hoa - chim cảnh để tính sổ với ông chú Bàng.

……

Rất không may là khi hắn đến cửa hàng thì ông chú Bàng đã đi ra ngoài. Trong tiệm chỉ có một người phụ nữ, từ trong ký ức Lý Tao nhớ được đó là một người phụ nữ rất mập mạp. Nhìn thoáng cũng có khoảng 300 pound( khoảng 136Kg). Bà cô này đi đến nơi nào thì nơi đó giống như đang xảy ra động đất vậy.

- Cô ơi! Chú Bàng nhà cô đi đâu rồi ạ?

Mặc dù ông chú Bàng không có ở đây, nhưng mà Lý Tao vẫn tức giận đem bể cá đặt ở trên bàn.

- Sáng nay chú ấy vừa mới bán cho cháu một ít cá vàng nhưng bây giờ chúng đã chết sạch hết rồi….

- Là Tiểu Tao à! Cháu chờ cô một lát, khi nào nhảy xong bài này cô sẽ ra trò chuyện với cháu.

Trong cửa hàng, bà cô này đang di chuyển theo nhịp điệu âm nhạc, uốn uốn lượn lượn giống như đang nhảy để giảm cân.

- Cô à, cháu đã nói bao nhiêu lần rồi, hãy gọi cháu là Tiểu Lý! Tiểu Lý ! Tiểu Lý! Không được gọi là Tiểu Tao.

Nhìn qua bên kia một cái, Lý Tao chỉ cảm thấy có một đống thịt lớn đang nhảy nhót ở trước mặt.

- Được rồi, Tiểu Tao chờ cô một chút nhé.

Sau khi nhảy khoảng mười phút, bà cô mập mới lau mồ hôi khắp người, thở hổn hển đi từ bên trong ra và bắt đầu nói chuyện với Lý Tao.

- Chuyện liên quan đến cá vàng thì cô không biết, cháu ngồi chờ trong cửa hàng một lát nhé. Chú Bàng đi nhập hàng sẽ trở lại ngay thôi.

Thật ra thì vào mùa hè, người béo thường không dễ chịu chút nào. Mồ hôi chảy ướt đẫm cả lưng, toàn thân trên dưới không khác gì mới giội nước xong. Nhất là đống thịt mỡ kia, giống như đang treo ở bên hông vậy.

Nhưng mà, kể từ lúc Lý Tao vừa mới biết bà cô này thì nàng đã luôn mập như vậy rồi… thậm chí bây giờ còn mập hơn so với lúc trước.

- Cô à, hình như dạo này… cô đang giảm cân phải không?

Lý Tao đột nhiên nhớ lại lúc trước, có rất nhiều người hàng xóm đến khuyên bà cô này vận động nhiều hơn một chút, ăn ít đi một chút để có thể giảm cân. Nhưng mà, những người này đều bị bà cô cho nói đến mức phải ôm hận trở về.

- Bà đây làm lụng cực khổ kiếm tiền nên ăn nhiều hơn một chút thì có gì sai chứ?

- Bình thường bà đây làm việc rất mệt mỏi nên lấy sức đâu ra mà vận động.

- Giảm cân cái gì mà giảm cân! Thịt ở trên cơ thể của bà chứ có mọc ở trên thân mấy người đâu?

- Mắt mấy người đúng là bị mù hết rồi! Nếu bây giờ là thời nhà Đường, thì vóc người này của bà chính là quốc sắc thiên hương…

…..

Ôi! Ở trước mặt bà cô mập mạp mũm mĩm này thì giảm cân là một từ cấm kỵ. Nhưng tình hình bây giờ xem ra đã có chút thay đổi rồi.

- Đúng rồi cháu, nhảy thể dục để giảm cân, ăn kiêng để giảm cân nữa.

Bà cô mập mạp cũng không có gì không vui, nở nụ cười thật tươi nói,

- Trong hai tháng qua cô đã giảm được hai mươi cân đó.

- Thật sao ạ! Hiệu quả thật sự tốt như vậy sao? Nhưng mà….

Lý Tao có chút tò mò hỏi,

- Lúc trước không phải là cô rất ghét giảm cân hay sao. Người khác nói một câu cũng không được. Rốt cuộc là có nguyên nhân gì làm cho cô quyết định giảm cân vậy?

Vừa hỏi đến chuyện này, vẻ mặt của bà cô mập mạp liền trở nên nghiêm túc, rất trịnh trọng nói,

- Nếu nói đến việc này thì nó bắt đầu vào buổi trưa của một ngày trời ơi đất hỡi kia. Ngày hôm đó trời thật sự rất nóng, mặt trời chói chang làm cho người ta không mở mắt ra được. Cô đi trên đường có một lúc mà mồ hôi chảy ướt hết cả áo, một lúc sau cô đã ngất xỉu giữa đường vì say nắng đó…

- Cô bị say nắng sao? Đúng là không thể tránh được. Người mập là những người rất dễ bị say nắng. Nói như vậy vì say nắng chính là nguyên nhân làm cô mới quyết định giảm cân sao?

Lý Tao gật đầu một cái rồi nói,

Nhưng mà bà cô mập mạp này lại lắc đầu một cái rồi nói tiếp,

- Không phải như vậy. Say nắng chỉ là chuyện cỏn con mà thôi. Lúc mà cô được bọn họ mang lên xe cứu thương, cô còn nhớ rõ ràng khi ấy bọn họ có kêu 1…2…3… Lên! 1…2…3 lên! Đến tận lúc ngủ xong một trận tỉnh dậy thì bọn họ vẫn chưa đưa được cô lên xe đấy.

- Ách… không biết cần bao nhiêu người mới có thể đưa cô lên xe được nhỉ?

Nghe nói như vậy, Lý Tao liền cười sằng sặc.

Người mập đúng là rất khổ sở, nếu quá mập thì không dễ dàng gì đưa lên xe cứu thương được.

….

Chém gió cùng bà cô mập mạp mấy câu, ông chú Bàng đi nhập hàng cuối cùng cũng đã trở về. Nhìn vào trong cái hộp hắn mang về thì hình như trong đó chứa một vài con rùa biển nhỏ.

- Ồ! Lý Tao, cháu đến đây có chuyện gì nữa sao?

Vừa mới dỡ hàng xuống, ông chú Bàng liền cười ha hả rồi bắt chuyện với Lý Tao.

- Chú còn hỏi cháu sao? Cháu đang muốn hỏi chú đây? Chú Bàng, chú làm ăn buôn bán gian lận gì cũng không thể áp dụng lên một người khách lâu năm như cháu chứ. Chú nhìn một chút xem chú bán cho cháu loại cá gì đây? Toàn bộ đã chết sạch hết rồi.

Chỉ vào những con cá vàng trong bể cá kia, Lý Tao lập tức hùng hổ hỏi tội.

- Cái đệch! Không có lý nào lại như vậy được? Làm sao lại có thể chết hết được?

Lúc nãy ông chú Bàng cũng không để ý tới. Lúc nhìn lại thì cũng bị sợ hết hồn. Nhưng mà, ngay lập tức ông chú Bàng chẳng những không cảm thấy xấu hổ và nói lời xin lỗi, mà ngược lại còn chất vấn Lý Tao.

- Lý Tao, cháu nuôi cá kiểu gì thế? Cháu… cháu có phải có sở thích đặc thù gì không đấy?

- Chú còn hỏi cháu nuôi như thế nào à? Cháu… cháu chỉ nuôi chúng trong bể cá thôi, làm gì có sở thích đặc thù gì.

Bị ông chú Bàng nhìn chằm chằm, không biết tại sao Lý Tao cảm thấy có chút chột dạ.

- Nếu cháu không có sở thích đặc thù nào, vậy tại sao lại cho cá vàng ăn thuốc kích tình hả?

Ông Bàng nghiêm trang nói,

- Thuốc kích dục?

Lý Tao sững sờ, trong lòng hắn hình như đã hiểu được chuyện gì xảy ra rồi,

- Đúng rồi. Cháu hãy nhìn những con cá này mà xem, bụng con nào cũng phồng lên như cái trống. Trong bể cá còn có một ít hạt tròn tròn, mấy cái này chứng minh rằng… mấy con cá vàng này là do phát tình quá độ mà chết. Tên nhóc cậu nhất định là cho bọn nó ăn một ít thuốc kích dục hoặc là một loại đồ vật kích thích hooc-môn nào đó…

Ông chú Bàng nói năng rất có lý lẽ.

- Chuyện này… thật đúng là…

Lý Tao không có cách nào phản bác lại, bởi vì tác dụng phụ của phòng bền bỉ chính là hiệu quả kích tình. Chẳng qua Lý Tao không thể nghĩ đến hiệu quả kích tình này lại còn có thể tác dụng lên cả cá vàng.

- Cho nên, nguyên nhân những con cá vàng này chết bất đắc kỳ tử là do cháu tạo thành. Không liên quan chút nào đến cửa hàng của chú.

Sau khi phủi sạch hết quan hệ rồi, ông chú Bàng mới cười ha hả chỉ chỉ vào mấy con rùa biển nhỏ trong hộp, hỏi,

- Cá vàng tương đối dễ chết, tuổi thọ cũng ngắn, nếu không thì… Lý Tao, cháu mua thử mấy con rùa đen này chơi một chút đi.

Nghe nói như vậy, Lý Tao suy nghĩ một chút. Dù sao thì cái phòng bền bỉ này cũng cần kinh doanh lâu dài. Nếu mỗi khi mở một lần lại làm chết mười con động vật nhỏ như vậy thì cũng không được nhân đạo cho lắm.

- Nói cũng đúng, cá vàng nhìn qua thì không tệ nhưng mà nuôi nó… còn suốt ngày phải thay nước, động một chút là chết. Lũ rùa đen này cũng là một lựa chọn rất tốt…

Nhìn vào mấy con rùa nhỏ trong bể kính, con nào con nấy đều rất dễ thương. Lý Tao lại hỏi,

- Chú Bàng, bình thường thì mấy con rùa biển này có thể sống được bao lâu?

- Mấy con rùa đen này à? Phải xem cách mà cháu nuôi chúng như thế nào. Nếu như cháu nuôi chúng tốt thì chúng còn có thể đưa tiễn cháu ấy chứ…

Ông chú Bàng mỉm cười đưa ra lời giới thiệu.

Sau khi từ trong tiệm của chú Bàng đi ra ngoài, bên trong bể cá của Lý Tao liền có hơn mười con con rùa đen nhỏ đang chậm chạp bơi loạn xạ.

Một đường ôm thùng cá trở về Tao Xá, trên đường liên tục vang lên những câu xì xầm bàn tán của những người xung quanh.

--------------

Dịch: Xuân Trung

Beta: T

Nhóm: MBMH Translate

Bản dịch cập nhật độc quyền tại truyenyy.com

Bạn đang đọc Thao Tác Tao Mạnh Nhất (Dịch - Free) của Ngô Đồng Hỏa
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi OverLordKing
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 5
Lượt đọc 54

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.