Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đây mới chính là nhất tao!

Phiên bản Dịch · 2008 chữ

- Phản thao tác tao?

Nuốt một ngụm nước bọt, cái đầu tràn đầy tao khí của Lý Tao bắt đầu nhanh chóng vận chuyển!

Làm sao có thể phản tao của cậu ta đây?

Bỗng nhiên, Lý Tao thừa dịp Vương Chi Phi đang đếm tiền,eliền kéo Diệp Phỉ Phỉ sang một bên rồi nhỏ giọng nói:

- Xin lỗi người đẹp! Sang bên đây một chút… Tôi có chuyện này muốn nói cho cô. Vừa rồi lúc cô nhập mật mã đã bị tôi thấy rồi.

- Không thể nào! Tôi đã che lại rồi! Bạn trai tôi cũng không biết được thì làm sao anh có thể biết?

Diệp Phỉ Phỉ trợn mắt nhìn Lý Tao. Nàng đã nhận ra Lý Tao, người này chính là Tao Thần được mọi người trong trường công nhận, cho nên nàng vẫn luôn giữ đầy đủ cảnh giác đối với hắn! !

- Không tin sao? Thế lúc nãy cô đã nhập vào ba số là 438, có đúng không?

Lý Tao thuận miệng nói ra ba số.

- Không đúng! Anh nhất định đã nhìn lầm rồi.

Diệp Phỉ Phỉ cười nói.

- Thế sao? Nhưng tôi dám khẳng định là mình không có nhìn nhầm! Cô có dám đánh cược với tôi không? Nhưng cô không thể nói chuyện này cho bạn trai cô biết, chờ lát nữa hai người lại đến rút một khoản tiền khác thử xem. Lúc đó, cô nhập vào ba số 438 này, nếu như không rút tiền ra được thì...

Sờ sờ túi, Lý Tao phát hiện tờ tiền có mệnh giá lớn của mình chỉ là hai mươi tệ.

Nhưng mà hắn vẫn rất sảng khoái móc ra,

- Tờ hai mươi tệ này chính là của hai người, còn nếu như rút tiền được thì cô phải đưa tôi hai mươi tệ.

- Được! Đồng ý, lúc thua anh đừng đổi ý đấy.

Diệp Phỉ Phỉ rất tự tin đồng ý,

Đúng lúc này Vương Chi Phi đã đếm xong tiền. Vừa xoay người lại thì thấy Diệp Phỉ Phỉ cùng với Lý Tao đang đứng ở bên ngoài thì thầm cái gì đó.

- Cục cưng, hai người đang làm gì vậy? Cách xa Tao Thần đó ra một chút...

Căn cứ vào giá trị nhan sắc của Lý Tao, Vương Chi Phi đã cảm nhận được sự uy hiếp rất lớn nên vội vàng kéo Diệp Phỉ Phỉ đến bên cạnh mình.

- Không có chuyện gì cả Chi Phi yêu quý! Người ta chỉ đột nhiên nghĩ đến thẻ xe buýt hình như đã hết tiền rồi. Nếu không... Giờ lại rút thêm một trăm tệ để cho em nạp tiền vào thẻ nhé?

Diệp Phỉ Phỉ dựa vào người Vương Chi Phi, gắt giọng nói.

Vương Chi Phi cũng không có nghi ngờ gì, sau đó trình tự lấy tiền vừa rồi của hai người lại diễn ra một lần nữa.

Nhưng mà, sau khi Vương Chi Phi rút ra một trăm tệ rồi cười híp mắt đưa tất cả một ngàn một trăm tệ đó cho Diệp Phỉ Phỉ, thì sắc mặt của Diệp Phỉ Phỉ lại đột nhiên trở nên lạnh lẽo.

Bây giờ, rõ ràng là trời đang rất nóng bức nhưng Lý Tao lại cảm thấy một luồng khí lạnh… Không! Phải nói là sát khí dâng lên ở bốn phía.

Chỉ thấy khóe miệng của Diệp Phỉ Phỉ nhếch lên một nụ cười thản nhiên. Sau khi nhận lấy một ngàn một trăm tệ mà Vương Chi Phi đưa tới thì cô ta trợn tròn mắt, dùng hai nắm tay nhỏ của mình hung hăng đấm vào ngực người nam, hét ầm lên:

- Anh còn giả vờ! Cho anh giả vờ này! Bà đây lại để cho anh giả vờ này… Lần trước tôi đã thua bởi ba số 147, lần này lại thua bởi 438! Con mẹ nó, anh vẫn luôn có thể đem tiền rút ra! Anh rất trâu bò nha! Nói... Mật mã thật sự là cái gì? Nếu không nói tôi sẽ phế bỏ anh!

...

[ Keng! Hệ thống kiểm tra được kí chủ đã thực hiện một lớp phản thao tác tao, đang cướp đoạt điểm tao! Cướp đoạt được tổng số là 12 điểm. Cướp đoạt thành công! ]

- Xin lỗi em! Anh sai rồi...Anh thật sự sai rồi... Đừng đánh nữa! Ai ui! Em đừng đánh nữa… Anh nói... Anh nói còn không được sao?

...

Trong lúc Vương Chi Phi vừa chạy vừa cầu xin tha thứ thì Lý Tao đã nhận được cả công và danh! ! Cướp đoạt toàn bộ 12 điểm tao trên người của Vương Chi Phi.

Thấy người tao, phản tao.

Đây mới chính là nhất tao!

Đồng thời, Lý Tao cũng phát hiện ra! Bất kỳ người nào tiến hành thao tác tao thì đều sẽ sinh ra một loại "Sóng rung động" ở trong một phạm vi nhất định.

Loại "Sóng rung động" này chính là loại sóng làm cho người khác tạm thời sinh ra cảm giác ngẩn ngơ cùng với áp chế chỉ số thông minh của họ.

Lý Tao một bên đút thẻ ngân hàng vào, một bên kiểm tra hệ thống thao tác tao.

Bây giờ, khối chức năng của hệ thống thao tác tao vẫn một mảnh trống không, nhưng ở đó có hiện ra chỉ số điểm tao là 22/100! Xem ra là phải tích lũy đầy 100 điểm tao thì mới có thể mở ra khối chức năng này.

- Xin điền mật mã của ngài vào!

Tích tích tích tích tích tích!

Lý Tao bấm xong mật mã, nhưng khi nhìn thấy số tiền gửi ngân hàng còn sót lại của mình, thì cảm thấy… Dùng 6 số mật mã để bảo vệ tiền gửi ngân hàng có 4 con số, thế này có phải là quá lãng phí hay không! !

- Lấy ba ngàn tệ ra là được rồi! Phải tiêu xài tiết kiệm một chút...

Ấn xuống một dãy số, ATM bắt đầu rầm rầm đếm tiền. Hắn cảm thấy nó thật giống như đang muốn xuất ra mấy triệu vậy.

Lý Tao mỗi lần nghe được âm thanh này đều cảm thấy rất hài hước, nhưng mà sau đó khi suy nghĩ kỹ lại một chút thì lại cảm thấy ngân hàng đúng là rất dụng tâm lương khổ. Cái âm thanh đếm tiền này, rõ ràng là đang bảo vệ lòng tự ái của người gửi tiền!

Nhưng mà, sau khi ATM thật sự nhả tiền ra thì Lý Tao lại sửng sốt một chút.

- Má nó! Ba ngàn tệ có thể dầy như vậy sao?

Lý Tao nhanh chóng cầm lên đếm qua một lần! sau đó lại đếm thêm một lần nữa!

Sáu ngàn tệ!

Gấp đôi!

Má nó… ATM nhả nhiều tiền hơn?

Hắn rất phân vân, tiền này... Có lấy hay không?

Đối với người có số tiền gửi ngân hàng sắp thấy đáy như Lý Tao thì khoản tiền ba ngàn tệ này có thể nói là mưa đúng lúc!

Nhưng mà, sau khi tham niệm bị đè xuống, Lý Tao lại nghĩ đến không ít tin tức mà mình đã thấy qua.

ATM nhả tiền nhiều hơn, người gửi tiền sau khi lấy đi. Kết quả, ngày thứ hai liền bị ngân hàng báo cảnh sát đến bắt, sau đó bị phán tội danh chiếm đoạt tài sản phi pháp của ngân hàng.

Mà quan trọng nhất là, Lý Tao đã từng nghe một số khách trọ nói qua, có những quản lý ngân hàng cố ý thực hiện hành vi câu cá chấp pháp, sau đó lấy lý do này để uy hiếp lừa gạt người gửi tiền .

- Má nó! Thiếu chút nữa thì bị ám hại rồi… Quả nhiên là bất cứ lúc nào cũng không thể nổi lên lòng tham. Nhưng mà, cái số tiền này thì làm sao bây giờ?

Do dự một chút, Lý Tao đếm lại, sau đó lấy một nửa từ số tiền kia, số tiền còn lại hắn lặng lẽ đút vào cái khe rút tiền của máy.

- Khà khà! Mặc kệ mày nhả ra bao nhiêu tiền thì tao cũng chỉ cầm về số tiền thuộc về mình mà thôi. Để xem mày còn có thể làm khó dễ được tao sao?

Một lần thao tác này làm rất ổn! Bởi vì lúc Lý Tao vừa mới đưa tiền nhét về chỗ cũ, liền nghe được giọng nói nhắc nhở của hệ thống thao tác tao.

[ Keng! Chúc mừng kí chủ vừa hoàn thành thao tác tao cấp ba sao, đạt được 6 điểm tao ]

Lại được thêm 6 điểm tao, cứ như thế Lý Tao đã có tổng cộng 28 điểm tao rồi.

Nhưng mà, lúc hắn đang cảm thấy mọi việc đều thuận lợi, thời điểm muốn nghênh ngang đi ra khỏi cây ATM của ngân hàng. Một tên quản lý ngân hàng mập mạp tai to theo trong góc vọt ra, ngăn cản hắn lại, giống như đã sớm chờ đợi đến thời khắc này.

- Vị tiên sinh này, xin ngài chờ một chút! Mới vừa rồi cây ATM của chúng tôi giống như xảy ra chút sự cố, nhả tiền cho ngài nhiều hơn. Số tiền bị nhả thêm này không thuộc về ngài, nhưng bây giờ ngài lại tự tiện chiếm làm của riêng, đó là hành vi phạm pháp phạm tội, là thu lợi bất chính, chiếm đoạt tài sản của ngân hàng.

Thời điểm Lý Tao nghe được những lời cảnh cáo này của quản lý ngân hàng, hắn liền biết, loại "Câu cá pháp luật" này của quản lý ngân hàng thật sự bị chính mình đụng phải rồi.

Nếu không, hắn làm sao lại sớm không ra muộn không ra, mà hết lần này tới lần khác lại nhảy ra ngăn mình lại vào lúc này chứ?

Nhưng mà, Lý Tao sẽ không cho ông ta cơ hội thể hiện mình. Hắn chỉ chỉ vào số tiền nằm ở cây ATM bên kia, cười nói:

- Ngại quá! ATM đúng là đã nhả nhiều tiền hơn, nhưng mà số tiền kia tôi không có cầm, hơn nữa tôi cũng không có nghĩa vụ phải bảo quản chúng thay ngân hàng các người.

- Cái gì? Cậu không có cầm?

Rất hiển nhiên, người Quản lý ngân hàng này cũng không ngờ tới Lý Tao lại có thể chống lại được tham niệm, không có đem số tiền kia chiếm đoạt. Loại tình huống này trước nay hắn hoàn toàn chưa từng gặp phải.

- Đúng vậy! Tôi không có cầm chúng, hiện giờ tôi có thể đi được chưa?

Trong lúc Lý Tao rất ưu nhã khen vẻ mặt ngơ ngác của quản lý ngân hàng thì đột nhiên vang lên báo động của hệ thống thao tác tao.

[ Keng keng! Báo động! Tích tích! Báo động! Báo động! Kí chủ xin hãy chú ý, một lớp phản thao tác tao đang đánh tới. Xin chú ý an toàn thân thể ]

Phản thao tác tao?

Phản thao tác tao từ đâu đến?

Lý Tao sững sờ, sau đó mới phát hiện điểm tao trên người quản lý ngân hàng kia lại cao đến 81 điểm.

Má nó!

Cái tên quản lý ngân hàng này cũng là một tao nhân khó lường đây!

- Khục khục...

Nhưng vào lúc này, sau khi quản lý ngân hàng trầm ngâm một lát, khóe miệng của hắn lại hơi nhếch lên, vui vẻ chỉ vào khe rút tiền của ATM rồi nói:

- Không đúng! Số tiền ba ngàn tệ cậu lấy đi là của ngân hàng chúng tôi, ba ngàn tệ ở đó mới là của cậu.

[ Keng! Hệ thống kiểm tra đến kí chủ đang bị công kích bởi một lớp phản thao tác tao, điểm tao đang bị cướp đoạt! Tổng số điểm cướp đoạt là 28 điểm. Cướp đoạt hoàn thành! ]

--------------------

Dịch: B

Beta: B

Team: MBMH Translate

Bản dịch được cập nhật độc quyền tại truyenyy.com

Bạn đang đọc Thao Tác Tao Mạnh Nhất (Dịch - Free) của Ngô Đồng Hỏa
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi OverLordKing
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 6
Lượt đọc 160

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.