Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Phản thao tác tao!

Phiên bản Dịch · 2048 chữ

Lý Tao! Một người trong tên gọi liền mang theo chữ tao, đi đến chỗ nào đều không thể giấu được mùi thối khắp người của tao niên thế kỷ hai mươi mốt.

Hắn, là Tao Thần mà người người của đại học công thương Yên kinh đều đối xử như một con Lợn.

Hắn, có vóc người cao lớn, khuôn mặt đẹp trai nghiêm nghị, lúc đi trên đường thì quả thật chính là phát ngôn viên của phái "Đẹp trai nghiền ép". Nhưng vẫn như cũ là một cái độc thân cẩu.

(Chú thích: Độc thân cẩu là tiếng lóng internet nói về những kẻ độc thân ở Trung Quốc, không có đối tượng yêu đương hoặc không trong trạng thái hôn nhân)

Hắn, đồng thời còn là ông chủ của một nhà trọ bình dân, được gọi là "Tao Xá".

- Cứu vớt trái đất? Cứu vớt loài người? Thôi đi! Dù cho cả người đều là thao tác tao, nhưng ngay cả nhà trọ mà cha mẹ để lại cho mình đều không thể cứu vớt nổi...

Sau khi tan học, Lý Tao về đến "Nhà khách Tao Xá", nơi mà không có lấy một người khách nào, nhân viên duy nhất ở đây là chị Xảo đang ở quầy lễ tân nhanh chân tiến lên đón:

- Lý Tao, cậu trở về rồi. Buổi sáng có nhân viên đến thúc giục tiền điện nước đó, còn nữa... Tiền lương của chị, lúc nào mới được phát thế?

- Ách... Tổng cộng là bao nhiêu tiền vậy? Để em lập tức đi lấy.

Sờ vào túi, Lý Tao bất đắc dĩ phát hiện trong túi của mình cũng chỉ còn lại vài đồng tiền lẻ.

- Tiền điện nước của một quý , tổng cộng là 623 tệ. Tiền lương của chị là 2000 tệ. Nhưng mà, nếu quả thực không có tiền thì tiền lương của chị có thể trả sau...

Chị Xảo là người phụ nữ rất xinh đẹp, năm nay cũng mới chỉ có hai mươi lăm hai mươi sáu tuổi. Nàng được cha mẹ của Lý Tao mang ra ngoài lúc đi dạy học trong sơn thôn, khi đó nàng mới chỉ là một cô bé.

Cho dù sau khi cha mẹ của Lý Tao bị tai nạn xe cộ qua đời, nàng cũng không có rời đi mà vẫn một mực làm việc ở bên trong nhà trọ này.

Nàng rất rõ ràng tình trạng hiện tại của nhà khách. Nó tổng cộng có mười gian phòng, nhưng trên căn bản trong đó đều trống không.

Bởi vì vị trí không tốt, cộng thêm vẻ ngoài cũ kỹ do lâu rồi không được sửa sang, cho nên trung bình một tháng buôn bán cũng chỉ thu được có hơn một ngàn tệ, đến nỗi tiền lương tiếp tân của nàng cũng không thể trả nổi!

- Chuyện này làm sao có thể được? Chị Xảo! Em biết phần lớn tiền lương mỗi tháng của chị đều gửi về cho đám trẻ ở trong thôn rồi. Chị cứ chờ đó... Em giờ liền đi ra ngoài lấy tiền.

Từ sau khi cha mẹ qua đời, công việc của nhà khách trên căn bản đều do một mình chị Xảo xử lý.

Lý Tao biết rõ với tướng mạo cùng sự chuyên cần của chị Xảo, thì tùy tiện ra ngoài tìm một công việc như làm nhân viên phục vụ hoặc nhân viên bán hàng thì tiền lương cũng tuyệt đối không chỉ là hai ngàn tệ.

Nhưng chị Xảo không có đi mà vẫn ở lại nơi này, chiếu cố khu nhà khách đổ nát này, chiếu cố chính mình! Đây chính là một loại tình cảm! Ở trong một xã hội mà nhân tình ngày càng lạnh nhạt này, thì nó là một loại tình cảm mà có dùng bao nhiêu tiền cũng không mua được.

Cũng không nói thêm gì nữa, Lý Tao chân trước vừa bước vào nhà trọ, chân sau liền xoay người rời đi, chạy đến ngân hàng gần nhất để lấy tiền.

- Lý Tao...

Chị Xảo mấp máy môi muốn gọi hắn lại, nhưng sau đó lại đành thôi.

Trên tay nàng còn nắm chặt một phong thư mà ở dưới quê gửi tới.

Ở trong thư cha mẹ nói, anh trai nàng muốn kết hôn rồi, nhưng bên nhà gái lại yêu cầu lễ vật ăn hỏi đến năm mươi ngàn tệ.

Nhưng trong nhà lại không cầm ra nổi số tiền này nên định dùng "Chị Xảo" để đổi thân.

Đối tượng đều đã thương lượng xong, phong thư này gửi lên chính là để thúc giục chị Xảo về nhà lập gia đình.

Vốn vừa rồi nàng đã muốn nói ra chuyện này với Lý Tao, nhưng lời đến bên miệng lại không thể thốt ra được.

Dù sao! Nàng cũng rất có cảm tình đối với cái nhà khách nhỏ này, thời điểm mười lăm mười sáu tuổi nàng liền đi theo cha mẹ của Lý Tao tới thành phố Yến kinh. Nhìn Lý Tao từ một học sinh tiểu học, đến lúc thi lên đại học.

Nói thật, nàng không nỡ bỏ nơi này, nhưng mà... Không thể không rời đi rồi.

- Xin lỗi! Chú Lý dì Lý, con không thể giúp hai người kinh doanh tốt nhà trọ này. Con từng nói muốn một mực ở lại chỗ này, một mực ở bên Lý Tao ...

...

Ở một bên khác, Lý Tao đầu đầy mồ hôi bước nhanh trên con đường dài mấy trăm mét, dưới khí trời nắng chang chang.

Ở cây ATM tự động, có rất nhiều đang đợi để rút tiền.

Còn hành hạ hơn nữa chính là hai người đang xếp hàng trước mặt Lý Tao. Họ là một đôi người yêu nổi tiếng xa gần với tình yêu đẹp đẽ của mình trong trường học của hắn.

Người nam tên là Vương Chi Phi, người nữ tên là Diệp Phỉ Phỉ.

Phàm là nơi hai người bọn họ xuất hiện thì người xung quanh đều bị điên cuồng đút "Thức ăn cho chó", đây quả thực là tình yêu đẹp đẽ không ngừng nghỉ không có giới hạn.

- Cục cưng, lấy tiền xong buổi tối chúng ta đi ăn đồ biển có được hay không? Anh thích nhất cái cảm giác lúc em đút đồ ăn cho anh!

Vương Chi Phi không để ý chút nào đến cảm thụ của độc thân cẩu Lý Tao ở sau lưng, còn dùng một loại giọng điệu rất chán ghét nói.

- Ghét! Người ta càng thích anh ở trên giường ăn hết em hơn...

Diệp Phỉ Phỉ nói ra một câu mà không biết xấu hổ hay thẹn thùng, trực tiếp làm cho khắp người Lý Tao đều nổi da gà.

- Tình yêu đẹp đẽ thì sẽ nhanh héo tàn! Tình yêu đẹp đẽ thì sẽ nhanh héo tàn...

Lý Tao lui về sau một bước, yên lặng lẩm bẩm "Thần chú bảo vệ của độc thân cẩu" ở trong lòng .

Nhưng mà, chờ trong chốc lát, thời điểm đến lượt bọn họ rút tiền. Hai người đang ở trong tình yêu đẹp không có điểm cuối, bức tranh yêu thương ngọt ngào lại đột nhiên thay đổi.

Diệp Phỉ Phỉ sau khi đút thẻ ngân hàng vào, cái bộ dáng giống như một chú chim non nép vào người lúc trước lại lập tức biến thành một vẻ mặt nghiêm túc, sau đó nói với người nam:

- Em muốn nhập mật mã rồi! Anh đi ra ngoài... Xoay người, không cho phép nhìn lén!

Khuôn mặt của Vương Chi Phi đầy vẻ bất đắc dĩ, hơi nhún vai một cái rồi xoay người lại, sau đó có chút lúng túng mặt đối mặt với Lý Tao.

Lý Tao thấy vậy, trong đầu liền suy nghĩ, cái cô Diệp Phỉ Phỉ này còn rất hung hăng nha, quyền tài chính đều nắm hết trong tay mình!

Đồng thời, hắn cũng rất đồng cảm với vị Vương Chi Phi này. Xem ra phí sinh hoạt của cậu ta ở đại học đều hoàn toàn bị Diệp Phỉ Phỉ nắm giữ ở trong tay rồi!

Nhưng mà đợi một lát, Diệp Phỉ Phỉ sau khi nhập mật mã xong cũng không có lập tức rút tiền mà xoay người lại chọc chọc Vương Chi Phi:

- Em nhập xong rồi! Đến lượt anh nhập vào ba số tiếp theo, rồi rút một ngàn tệ! Không cho phép rút nhiều hơn đó!

Khi nói xong, hai người Diệp Phỉ Phỉ đổi chỗ cho nhau, lần này đến lượt Vương Chi Phi đi nhập mật mã còn Diệp Phỉ Phỉ thì xoay người mặt đối mặt với Lý Tao.

Đến bây giờ thì Lý Tao cũng coi như hiểu rõ rồi. Thì ra là bọn họ đang hạn chế lẫn nhau, giám sát lẫn nhau!

Mật mã thẻ ngân hàng có 6 số, Diệp Phỉ Phỉ giữ ba số ở vị trí đầu còn Vương Chi Phi giữ ba số ở phía sau.

Như vậy thì chỉ có thời điểm bọn họ ở cùng nhau mới có thể rút tiền ra.

Cao! Một chiêu này có chút tao.

Nhưng mà, ngay tại thời điểm Vương Chi Phi muốn nhập mật mã, đột nhiên trong đầu của Lý Tao vang lên giọng nói nhắc nhở của hệ thống thao tác tao!

[ Keng keng! Hệ thống kiểm tra thấy xung quanh kí chủ có thao tác tao sinh ra, kích hoạt chức năng cướp đoạt. Kí chủ có thể thông qua phản lại thao tác tao để cướp tất cả điểm tao trên người đối phương ]

- Ặc! Cái quỷ gì thế? Cướp đoạt điểm tao?

Lý Tao lập tức cả kinh!

Hắn vốn cho rằng điểm tao chỉ có thể dựa vào chính mình nhọc nhằn khổ sở làm ra đủ loại thao tác tao mới lấy được, nhưng không nghĩ tới… Lại còn có thể thông qua phản tao để cướp đoạt điểm tao của người khác.

Qua lợi hại!

Mỗi một người hoặc nhiều hoặc ít cũng đã từng làm qua thao tác tao, như vậy thì trên người bọn họ sẽ có tích lũy điểm tao. Nhưng mà bọn họ không có được hệ thống thao tác tao như Lý Tao nên không cách nào hiện ra cụ thể được.

Thế nhưng, bây giờ lại xuất hiện một vấn đề.

Lý Tao có chút hiếu kỳ, ở bên cạnh mình sắp có thao tác tao xảy ra? Ở nơi nào đây?

Mà hình như trừ đôi người yêu nhỏ trước mắt mình thì không còn những người khác nhỉ?

Chẳng lẽ thứ gọi là thao tác tao, Chính là chỉ… Phương pháp mỗi người trong bọn họ giữ ba số của dãy mật mã sao?

Nhưng mà một giây sau, Lý Tao cùng cô gái trước mặt bốn mắt nhìn nhau, lại mở to mắt liếc nhìn người nam đứng trước cây ATM! Xóa bỏ ba số mật mã mà người nữ đã nhập vào! ! Sau đó lần nữa nhập sáu số mật mã khác, rồi đem tiền rút ra ngoài! ! !

- Keng! Ngay tại bên trong phạm vi một mét ở phía trước của ký chủ, phát sinh thao tác tao cấp một sao, sinh ra 2 điểm tao...

...

Má nó!

Chuyện như vậy đều có thể?

Lý Tao đã từng có rất nhiều thao tác tao nên lập tức liền hiểu rõ.

Thì ra thao tác tao chân chính đang ở chỗ này rồi!

Thiệt thòi hắn mới vừa rồi còn rất đồng tình với người nam này, nhưng không nghĩ tới cậu ta lại là hạng người như vậy.

Trong lúc Lý Tao đang chuẩn bị đem lòng cảm thông chuyển sang người nữ thì giọng nói nhắc nhở của hệ thống lại lần nữa vang lên.

[ Keng keng! Kí chủ xin chú ý, trong phạm vi một mét ở phía trước của ký chủ có phát sinh thao tác tao, trong vòng năm phút kí chủ phải tiến hành phản thao tác tao, cướp đoạt tất cả điểm tao trên người mục tiêu... ]

--------------------

Dịch: B

Beta: B

Team: MBMH Translate

Bản dịch được cập nhật độc quyền tại truyenyy.com

Bạn đang đọc Thao Tác Tao Mạnh Nhất (Dịch - Free) của Ngô Đồng Hỏa
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi OverLordKing
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 9
Lượt đọc 199

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.