Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hôm nay thi đó!

Phiên bản Dịch · 2171 chữ

Thời đại này, có ai không từng làm trẻ con?

Thời đại này, có ai không trải qua chín năm giáo dục bắt buộc?

Hễ bắt gặp trên đường một người bất kỳ, hỏi hắn một câu: kẻ đáng ghét nhất khi còn bé là ai?

99% câu trả lời đều là "con nhà người ta”.

Đúng!

Phần lớn mọi người mà nói, khi còn bé đều rất khó thoát số phận như vậy.

Lúc bạn chơi đùa thật vui vẻ, lúc trong lòng bạn rất khó chịu vì thành tích không tốt, lúc bạn cầu xin cha mẹ mua cho mình cái gì đó…

Cha mẹ đều sẽ dùng những lời chính nghĩa nói khiến bạn "run rẩy toàn thân" như:

Con nhìn xem con nhà người ta, xưa nay có chơi bời như thế bao giờ không!

Con nhìn xem con nhà người ta, xưa nay thành tích đều là đứng nhất với nhì!

Con nhìn xem con nhà người ta, xưa nay đều không bao giờ yêu cầu với cha mẹ như thế bao giờ!

Nếu như bạn nói tuổi thơ của mình không phải như thế, vậy thì chúc mừng bạn, bạn chính là người được cha mẹ chúng tôi nói đến trong những câu chuyện của "Con nhà người ta" .

Ngay cả là Tao Thần Lý Tao khi còn bé cũng phải chịu quá đủ những lời này rồi.

Vì vậy lúc đó Lý Tao đã suy nghĩ một thao tác tao để cha mẹ mình không bao giờ lặp lại thói xấu “khá là mù quáng” so sánh mình với con cái nhà người ta nữa.

Ngày hôm nay, Lý Tao đem tuyệt chiêu số một giúp mình thắng lợi, truyền lại cho Vương Tiểu Nhị không hề giấu giếm chút nào.

- Có thể học được bao nhiêu tinh túy, phát huy ra được mấy thành công lực thì hoàn toàn dựa vào bản thân cậu.

Ở hai đầu của con đường, Lý Tao ở đầu này còn Vương Tiểu Nhị ở đầu bên kia.

Xuôi theo ánh nắng ban mai chiếu từ mặt trời, Lý tao híp mắt nhìn kỹ Vương Tiểu Nhị, trông như một người thầy đang nghiêm khắc kiểm tra kiến thức học trò của mình.

Chúng ta dõi theo bạn học Vương Tiểu Nhị sau khi học tập Lý Tao, hắn cắn môi rồi thể hiện một khuôn mặt đáng thương.

Đi tới trước mặt mẹ, hắn khẽ ngẩng đầu nói bằng giọng nghẹn ngào, nức nở.

- Mẹ! Mẹ thật sự... Thật sự cảm thấy con cái của nhà người khác tốt hơn con sao? Mẹ thật sự … thật sự yêu thương con cái của người khác sao?

Vừa mới bắt đầu, Vương mẫu vẫn chưa có phát hiện ra có điều gì không đúng, vẫn là bộ mặt ngạo mạn đương nhiên.

- Rõ ràng là như thế mà! Con xem lại con một chút rồi nhìn lại con cái nhà người ta đi! Có ai bướng bỉnh như con không? Có ai có thành tích kém như con không? Có ai để cha mẹ cả ngày phiền lòng như con không? Mẹ cảm thấy kiếp trước đã nợ con nên kiếp này con đến đòi nợ đúng không?

Mắng lên mắng xuống một chuỗi dài!

Vương Mẫu nói xong thì tâm tình rất khoan khoái, nhưng căn bản không để ý tới cả ngày nói những câu này ở trước mặt con cái, sẽ tạo thành ảnh hưởng như thế nào đối với lòng tự ái của chúng.

Nhưng đúng lúc này, tâm tình của Vương Tiểu Nhị cũng hoàn toàn bùng nổ.

Khóe mắt hắn hồng hồng!

Cắn môi thật chặt!

Nước mắt lăn xuống từng hạt từng hạt từ khóe mắt…

- Ơ! Ơ! Con còn dám khóc nữa sao? Chưa đánh con mà con cũng khóc? Con có phải là đàn ông con trai không hả? Nếu để cha con nhìn thấy, sẽ đem cái mông của con đánh cho nở hoa đó.

Dù nhìn thấy Vương Tiểu Nhị khóc nhưng Vương mẫu vẫn không có mềm lòng.

Dù sao làm mẹ, đã sớm không còn cảm thấy kinh ngạc, có ai chưa từng đánh con trai của mình bật khóc cả ngàn lần?

Nghẹn ngào!

Rơi lệ!

Đỏ mắt!

Vương Tiểu Nhị nhìn mẹ rồi nức nở nói.

- Cha mẹ đều nói con cái nhà người khác tốt đẹp ra sao, nhưng mà… Con xưa nay không thấy cha mẹ nhà khác tốt đẹp chỗ nào, con chỉ cảm thấy cha mẹ của con là tốt nhất!

Đặc biệt là sau khi câu "Con chỉ cảm thấy cha mẹ của con là tốt nhất!" được nói ra, Vương Tiểu Nhị lúc này liền khóc rống lên.

Hình ảnh này!

Nỗi lòng này!

Trong nháy mắt làm tình mẫu tử trong nội tâm mềm mại của Vương mẫu nổ mạnh!

Đúng vậy!

Nó mới chỉ là một đứa bé!

Tại sao mình lại suốt ngày làm tổn thương lòng tự ái của nó!?

Mỗi đứa bé, mỗi gia đình đều không giống nhau!

Bọn trẻ cũng không ghét bỏ chúng ta, dù cho người làm cha mẹ không cho hắn được những điều kiện tốt nhất.

Bọn trẻ từ đầu đến cuối đều cảm thấy cha mẹ mình là tốt đẹp nhất.

Tại sao làm cha mẹ lại cứ suốt ngày động một chút là ghét bỏ rồi làm tổn thương con cái nhà mình chứ?

Đúng vậy! Có lúc con cái phạm phải lỗi lầm.

Nhưng mà cẩn thận ngẫm lại, chúng ta đã thật sự đã làm tròn bổn phận của cha mẹ sao?

Mỗi ngày bận bịu bận bịu lại bận bịu...

Mỗi ngày có bao nhiêu thời gian chú ý đến đứa con của mình?

Cho dù đứa con đang vô cùng vui vẻ phấn khởi, bày tỏ một phát hiện thú vị kinh ngạc hoặc là thành quả cố gắng của chúng với cha mẹ. Lúc đó, cha mẹ có thật sự coi trọng và khen sự cố gắng đó của chúng hay không ?

Cho dù là lời nói... Thậm chí ngay cả lời nói của chúng còn chưa có nghe xong, đã vội vàng đuổi đi?

Mắng con rồi tiện tay đánh con!

Chỉ trích những sai lầm của con cái, có được coi là cha mẹ chân chính không?

Cha mẹ chân chính là phải giúp đỡ con cái trưởng thành!

Chứ không phải đơn giản là lúc con cái phạm phải sai lầm cha mẹ lại dạy dỗ rồi đưa ra hình phạt cao nhất với chúng.

Đặt tay lên ngực tự hỏi lòng mình, trên con đường trưởng thành của những đứa con, khi chúng có những thắc mắc nghi hoặc, chúng ta có nghiêm túc cùng chúng tâm sự giãi bày chưa?

Chúng ta đã để ý coi trọng bất kỳ một câu nói của chúng chưa?

Chúng ta đã thật sự chú ý phát hiện và khen ngợi những ưu điểm trên người của chúng chưa?

...

Càng nghĩ như thế Vương Mẫu càng thấy chua xót trong lòng.

Mới vừa rồi còn dương dương tự đắc muốn dạy dỗ Vương Tiểu Nhị thì lúc này trong lòng lại tràn ngập hổ thẹn.

Nàng nhớ lại, hồi Vương Tiểu Nhị học lớp năm thì thành tích cũng rất tốt, thế nhưng có một lần kiểm tra điểm hơi kém, mới hơn tám mươi điểm liền bị mình và chồng tàn nhẫn mắng cho một trận.

Lại nhớ đến hồi Vương Tiểu Nhị học tiểu học, vẫn có đam mê đặc biệt với mấy trò chế tạo và phát minh nho nhỏ. Thế nhưng có một lần không cẩn thận đem tháo máy radio không lắp lại được, lại bị mình và chồng tàn nhẫn đánh một trận.

Nàng nhớ lại tiếp, Vương Tiểu Nhị ngay ngày mùng một, mặt mũi xám xịt trên người đầy vết thương về đến nhà, hắn nói là mình bị mấy thằng côn đồ nhỏ tuổi chặn đường doạ dẫm nên đánh nhau với bọn chúng một trận. Sau đó lại bị mình và chồng tàn nhẫn mà dạy dỗ một trận, gặng hỏi hắn tại sao mấy thằng côn đồ đó không tìm người khác mà cứ một mực tìm hắn làm phiền?

...

Còn rất nhiều nữa!

Cha mẹ nào cũng nghĩ như vậy, đều quản con mắng con như vậy.

Nhưng mà, chúng ta có bao giờ nghĩ rằng, trẻ con thật sự mới chỉ như một trang giấy trắng, chúng có rất nhiều chuyện mà không thể tự giải thích và tự hiểu, nên rất cần sự kiên nhẫn dạy dỗ, chứ không phải là một trận đánh chửi của cha mẹ.

Như vậy sẽ chỉ làm bọn chúng ngày càng không dám nói lời nói thật với bạn, càng ngày sẽ không biết được rốt cuộc phải đối diện với thế giới này như thế nào, để làm một đứa "Con ngoan" .

- Tiểu Nhị! Mẹ xin lỗi, là mẹ không tốt. Là mẹ làm không đúng, sau này mẹ sẽ không so sánh con cái của người ta nữa, cũng sẽ không tiếp tục tùy tiện đánh chửi con như vậy nữa…

Vương mẫu cảm thấy rất hổ thẹn, ôm thật chặt Vương Tiểu Nhị vào trong lòng.

Lúc này, nàng rất hối hận vì nhiều năm qua đều là dùng phương pháp dạy con sai lầm như vậy.

Nhưng cũng đồng thời nàng lại rất vui mừng vì ngày hôm nay rốt cục đã tỉnh ngộ, chắc chắn sau này sẽ không tiếp tục sai lầm như thế nữa.

- Trời ạ! Thật sự có tác dụng. Thao tác tao của anh Tao thật sự là rất tao! Mẹ mình bây giờ không giống với bình thường chút nào cả.

Nếu như mẹ mình sau đó thật sự như vậy, không đánh không mắng mình khi mắc sai lầm, lại còn nhẹ nhàng với mình thì mình cũng nhất định phải thay đổi.

Nỗ lực trở thành một đứa trẻ tốt, không để cha mẹ mất mặt.

Cảm nhận được tình cảm thật lòng của người mẹ, Vương Tiểu Nhị cũng dường như đang tỉnh ngộ.

...

[ Keng! Hệ thống kiểm tra được ký chủ đã thực hiện một lớp phản thao tác tao, đang cướp đoạt điểm tao! Cướp đoạt được tổng số 28 điểm. Cướp đoạt hoàn tất! ]

Nghe được tiếng nhắc nhở từ hệ thống, Lý Tao khẽ mỉm cười. Lần này vừa có công vừa có danh.

Nhìn dáng vẻ tình thâm của hai mẹ con Vương Tiểu Nhị, hắn cũng nhớ lại chính mình khi còn bé.

Lúc trước khi mình nói như thế với cha mẹ, mẹ hắn cũng hổ thẹn và hối hận y như vậy.

Từ đó về sau, cha mẹ cũng không bao giờ đánh mình, còn mình cũng không chịu thua kém, không còn bướng bỉnh, học hành cũng từ trung bình kém một đường tiến bộ.

- Cha mẹ! Thật ra con còn mong... Hai người bây giờ còn có thể đánh đánh con mắng con! Hơn nữa, hai người biết không? Con đã cưới về cho hai người một cô con dâu cực kỳ xinh đẹp! Không ai bì nổi!

Lý Tao hít sâu một hơi, nhìn áng mây nơi chân trời, hắn phảng phất thấy ba mẹ đang đứng trên đám mây chăm chú nhìn hắn.

Mà đúng lúc này, chuông điện thoại di động của Lý Tao vang lên.

Là Liễu Tử Lãng gọi điện tới, vừa mới kết nối thì đã nghe được bên kia kêu lên:

- Tao Thần! Cậu đang ở chỗ nào? Ngày hôm nay sao cậu còn chưa tới trường học?

- Anh Lãng! Mấy ngàn người trong trường học muốn đánh tôi, tôi làm sao dám đi? Cậu không thấy thầy Chu cũng bị đánh ra sao rồi mà!

Lý Tao hừ một tiếng, nói tiếp.

- Ngày hôm qua cậu cùng anh Kiến bắt tay lừa tôi, chờ tôi trở lại sẽ tính sổ với các cậu.

- Hiểu lầm! Hiểu lầm! Tao Thần, ngày hôm chúng tôi cũng là thân bất do kỷ, thầy Chu dùng bằng tốt nghiệp để uy hiếp nên chúng tôi còn có thể có biện pháp gì?

Liễu Tử Lãng nói bất đắc dĩ, sau đó lại vội vàng nói.

- Không nói phí lời nữa! Hiện tại cậu mau mau đến trường học đi!

- Vừa nãy không phải tôi đã nói rồi sao? Tôi không thể đi!

Lý Tao lắc lắc đầu.

- Nhưng là hôm nay thi đó! Cậu mà không đến, muốn trượt sao?

- Mẹ nó! Cậu không nói chắc thì tôi thực sự quên đi mất…

Liễu Tử Lãng vừa nhắc, Lý Tao mới bi kịch nghĩ đến ngày hôm nay thật sự… Bài thi, lần này cũng không thể đùa được. Nếu không đến làm thì điểm của cả môn học đều là không rồi!

------------------

Dịch: Thế Anh

Beta: B

Team: MBMH Translate

Bản dịch được cập nhật độc quyền tại truyenyy.com

Bạn đang đọc Thao Tác Tao Mạnh Nhất (Dịch - Free) của Ngô Đồng Hỏa
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi OverLordKing
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 4
Lượt đọc 91

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.