Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chân Tướng Sự Việc

Phiên bản Dịch · 1288 chữ

Dịch giả: Nguyên Dũng

Zombie ở tầng năm rõ ràng đã được dọn dẹp, tầng sáu cũng rất sạch sẽ, cho nên Khương Nghị gần như mất không quá một phút để quay trở lại căn phòng trước đó của mình. Thứ đầu tiên đập vào mắt hắn là mũi tên đóng đinh trên khung cửa, Khương Nghị kinh hãi nuốt nước miếng, thầm chửi rủa Quách Hàn Tuyết ra tay thật tàn nhẫn!

Do cơ thể mất rất nhiều máu, Khương Nghị liền lấy từ trong ba lô ra vài chai nước, không quan tâm có lãng phí hay không, dứt khoát đổ chúng ướt đẫm toàn thân rồi dùng ga trải giường lau từng chút máu một. Cứ như vậy lặp lại 2-3 lần mới tìm hộp thuốc và xịt thuốc lên vết thương trên người!

Lúc này trên người Khương Nghị không có mấy chỗ lành lặn, nặng nhất chính là một mảnh thịt rách trên vai, những bộ phận khác cũng bị móng tay Zombie cào xước máu thịt lẫn lộn...

Nhưng chỉ cần bỏ qua nỗi sợ của virus Zombie, những vết thương này đối với người bình thường đều không phải chí mạng!

Thuốc xịt lên vết thương giống như một lớp keo, không cần phải băng bó.

Nhân lúc thuốc còn chưa khô, Khương Nghị liền ăn một miếng Thịt Mỡ Ngọc. Loại thịt này có tác dụng chữa bệnh nhất định, có lẽ có tác dụng an ủi tâm lý một chút, sau khi ăn xong Khương Nghị dường như cảm thấy vết thương thật sự không còn đau như trước!

Sau khi bỏ đồ vào ba lô, trong lúc nhấc ba lô lên hắn ngẩn người nhìn bao kiếm trên mặt đất một lúc, kế đó Khương Nghị thử dùng tay phải làm ra động tác nắm lấy bao kiếm trên mặt đất, điều kỳ lạ đã xảy ra, bao kiếm như từ trong hư không biến mất, đến khi xuất hiện trở lại nó đã nằm gọn trong lòng tay Khương Nghị!

Mặc dù trong lòng đã có nghi hoặc nhưng Khương Nghị vẫn bị khiếp sợ!

Chẳng nhẽ thật sự là như những gì hắn đoán, Khương Nghị thoáng bị ý nghĩ đó làm cho giật mình!

Con Đao Cắt Sọ thực sự có thể xuất hiện trước mặt theo lệnh của chủ nhân!

Cần phải biết rằng vào thời điểm quan trọng, khi Khương Nghị suýt bị một nhóm Zombie ăn thịt, để cứu Quách Hàn Tuyết trong đầu hắn vừa thoáng nghĩ đến Đao Cắt Sọ nếu có ở đây thì tốt, và nó đã thực sự xuất hiện trên tay trái của hắn!

Cũng may là như vậy, nếu không thì kết cục của hai người Khương Nghị khó mà nói trước được...

Khương Nghị nén cảm giác muốn phá lên cười, cuối cùng hắn cũng hiểu được lời giới thiệu về Đao Cắt Sọ trước đó “không thể phá hủy và không thể mất đi” là ý gì. Thanh đao này không khác gì một thần khí trong ngày tận thế, nhìn lại mấy thứ vũ khí mà Cao Vĩ làm ra quả thực không có cửa so sánh với Đao Cắt Sọ của hắn...

Khương Nghị vui mừng mang theo đồ đạc trở lại tầng năm! Bước vào ký túc xá với chiếc đèn bàn nhỏ chạy bằng pin, hắn nhìn thấy Quách Hàn Tuyết đang cuộn tròn trên giường và quấn chăn quanh người, dưới đất có đống quần áo rách nát lúc trước cô mặc bị ném xuống!

Nhìn thấy Khương Nghị quay về, Quách Hàn Tuyết tỏ ra yên tâm, bên cạnh đó không khỏi đỏ mặt. Phải biết lúc này cô gần như trần truồng dưới chăn...

Khương Nghị vẫn đắm chìm trong niềm vui sướng trước khả năng độc đáo của bản thân và không chú ý nhiều đến biểu hiện của Quách Hàn Tuyết. Hào phóng lấy ra ba chai nước và thuốc cầm máu đặt lên giường.

- Đầu tiên dùng nước rửa sạch cơ thể, sau đó xịt thuốc.

Quách Hàn Tuyết không nhúc nhích, mà lạnh lùng nhìn chằm chằm Khương Nghị, hắn cảm thấy kỳ lạ bèn ngẩng đầu lên:

- Ngươi nhìn ta làm gì?

Nói rồi khóe miệng nhếch lên, vẻ mặt mang ý thô tục:

- Chẳng nhẽ ngươi muốn ta giúp?

Quách Hàn Tuyết tái mặt, lập tức nghiêm nghị rồi lạnh lùng quát: 

- Cút ra ngoài!

Nhìn thấy Quách Hàn Tuyết sắp nổi giận, khương Nghị bày ra vẻ mặt vô tội lùi lại hai bước:

- Không cần thì thôi, tức giận làm gì? Đi thì đi.

Nhìn thấy bóng lưng không chút do dự đi ra ngoài, trong mắt Quách Hàn Tuyết hiện lên một tia phức tạp.

Khương Nghị đợi hơn một giờ, bên ngoài cửa sổ trời đã nhá nhem tối, lúc đó Quách Hàn Tuyết mặc đồng phục học sinh sạch sẽ mới mở cửa.

Khương Nghị ngáp dài một cái.

- Lề mề quá đi mất, ta cũng là bệnh nhân đấy, ngươi thật tàn nhẫn để ta ở ngoài cửa lâu như vậy.

Quách Hàn Tuyết đảo mắt nhìn hắn: 

- Bớt lên mặt lại đi, tuy rằng ngươi đã cứu ta, nhưng chuyện gì đi chuyện đó! Chuyện hôm qua ta còn chưa giải quyết xong với ngươi đâu!

Khương Nghị chết lặng, nhịn không được quay sang chất vấn đối phương: 

- Hôm qua rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Khiến ngươi nhất quyết muốn giết ta!

Nhắc tới đây trong mắt Quách Hàn Tuyết lập tức dấy lên một tia oán hận, cô đưa ánh mắt sát khí đùng đùng nhìn Khương Nghị:

- Còn giả ngu? Nếu không phải các ngươi tra tấn Kiều Kiều hơn hai giờ, thì cô ấy sao có thể không chịu nổi và phải nhảy lầu tự sát!

Khi nghĩ đến Kiều Kiều la hét đau đớn trong hơn hai giờ đồng hồ, Quách Hàn Tuyết chỉ ước gì mình có thể nhất tiễn giết chết tên cặn bã trước mặt!

- Gượm đã? Cô nói nhảy lầu tự tử? Chẳng lẽ là cô gái hôm qua?

Khương Nghị đột nhiên bật dậy, vẻ mặt kinh ngạc nhìn Quách Hàn Tuyết.

Quách Hàn Tuyết cười chế nhạo.

- Cái gì? Bây giờ không giả vờ vô tội nữa? Nhớ lại rồi phải không? Các người đúng là đồ cặn bã hơn cả dã thú! Kiều Kiều rất tin tưởng các ngươi, vậy mà lại đối xử với cô ấy như thế…

Nói đến đây, Quách Hàn Tuyết không khỏi bật khóc!

Hôm qua khi nghe thấy tiếng hét thảm của Kiều Kiều, Quách Hàn Tuyết đang trốn ở tầng năm dường như cũng phát điên theo! Cô và Kiều Kiều là bạn cùng lớp ở trường trung học, mặc dù không học cùng khoa ở trường đại học nhưng họ vẫn thường xuyên liên lạc vì sống trong cùng một tòa nhà.

Nếu không phải bên ngoài tầng năm khắp nơi đều có Zombie, Quách Hàn Tuyết những ngày này nhất định sẽ ở cùng Kiều Kiều!

Hôm qua cô liều mạng điên cuồng giết chết đám Zombie ngoài hành lang, nhưng khi chạy lên tầng sáu mở cửa, cô chỉ kịp nhìn thấy Kiều Kiều đang đứng trước bệ cửa sổ nhìn cô lần cuối!

Mùi hương và cảnh tượng trong phòng đã nói lên tất cả, Quách Hàn Tuyết làm sao có thể không biết chuyện gì vừa xảy ra! Cô điên cuồng muốn tìm những kẻ đã làm ô nhục Kiều Kiều, nhưng lại bị lũ Zombie trên tầng bốn chặn mất đường, cuối cùng cô chỉ có thể miễn cưỡng quay trở lại tầng năm...

Bạn đang đọc Tối Cường Mạt Thế Tiến Hóa (Dịch) của Thái Tứ Gia
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi NguyênDũng
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 6

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.