Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bị Tập Kích

Phiên bản Dịch · 1292 chữ

Dịch giả: Nguyên Dũng

Khương Nghị bối rối vô cùng, hắn không hiểu rốt cục đã xảy ra chuyện gì nữa! Biết đối phương là nữ, Khương Nghị cũng bớt lo hơn một chút. Tuy nhiên, vũ khí không ở bên mình Khương Nghị quả quyết nhượng bộ, chỉ có thể thành thật trả lời: 

- Bạn học cùng trường à, cô nhận nhầm người rồi. Ta thực sự không biết cô đang nói về ai? Ở đây chỉ có mình ta!

Hắn vừa dứt lời, phía đối diện đột nhiên có một luồng ánh sáng chói mắt lóe lên, Khương Nghị theo bản năng che tầm mắt lại, phải rất lâu mới làm quen được. 

- Đừng nhúc nhích, nếu không đừng trách ta không khách khí!

Đối phương hiển nhiên không tin tưởng hắn, trong lời nói ngập tràn phẫn nộ!

Khương Nghị chỉ cảm thấy có chút ủy khuất, hận không thể tự tát vào mặt mình một cái. Hắn quá sơ ý, mới có được dị năng mà đã mất cảnh giác đến vậy! Thậm chí còn bị kẻ khác lấy mất vũ khí để ngay bên cạnh người mà không hề hay biết! Đây chắc chắn là một sơ suất chết người trong thời kỳ tận thế!

Mãi sau nhờ có chút ánh sáng lọt vào Khương Nghị đã có thể nhìn rõ người đột nhập vào phòng mình là ai. Đoạn nhìn thấy ánh sáng lóe lên từ kim loại đến chói mắt, Khương Nghị chỉ thấy chấn kinh không thôi! Đó hẳn là một mũi tên sắc nhọn đang chĩa vào đầu hắn...

Lúc này Khương Nghị thật sự hoảng sợ, hắn không bao giờ nghĩ tới đối phương uy hiếp hắn lại là cung tiễn thủ!

Đối phương đứng đối diện hắn là một cô gái có vóc dáng cao ráo, mặc bộ đồ thể thao màu hồng, đội mũ trùm đầu che hết hoàn toàn mái tóc và đeo một chiếc khẩu trang đen trên mặt!

Cung tên trong tay cô đang kéo căng đến cực hạn, ánh sáng lạnh lẽo lóe lên từ mũi tên bằng thép titan không khiến Khương Nghị nghi ngờ khả năng xuyên thủng của nó! Cô gái này rõ ràng cũng là học sinh của trường, nhưng làm sao cô ta lại có cung tên?

Nhìn vào cách định vị cung điêu luyện của cô, Khương Nghị cũng không dám nghi ngờ chuyện đối phương có thực sự biết cách sử dụng nó hay không. Kế đó, vẻ mặt hắn nhăn hơn khỉ khi nhìn thấy con Đao Cắt Sọ và chiếc ba lô mà mình đã vất vả thu thập suốt cả ngày đang đặt dưới chân đối phương.

Nhờ có ánh sáng lờ mờ cô gái có thể nhìn rõ Khương Nghị, một cỗ sát ý mơ hồ nổi lên khiến cô gái cau mày nói: 

- Giơ tay lên quỳ xuống! Đừng nghĩ đến phản kháng, nếu không ngươi có thể thử xem mũi tên của ta có thể xuyên qua đầu của ngươi hay không.

- Ngươi!

Khương Nghị trợn mắt, theo bản năng muốn phản bác, nhưng khi nhìn thấy đối phương lại kéo căng dây cung ra thêm một chút, hắn đành phải nhượng bộ! Khương Nghị ngoan ngoãn đưa tay lên cao rồi ngồi xổm xuống đất. Hắn chỉ ngồi xổm chứ không quỳ, bắt hắn quỳ thì thà nhắm mắt liều chết một phen còn hơn!

Khương Nghị khổ não nhìn đối phương: 

- Tiền bối, cô thật sự nhận nhầm người rồi! Ta không phải là người cô cần tìm đâu!

Cô gái vẫn giữ nguyên tư thế giương cung, ánh mắt sắc lẹm như chim ưng dán chặt vào Khương Nghị.

- Ta hỏi ngươi, ngày hôm qua ngươi có đến tòa nhà này với người khác không?

Khương Nghị sửng sốt một chút, thành thật gật đầu:

- Đúng vậy, ta đi cùng hai người, nhưng...

- Quả nhiên là thế, ngày hôm qua chính các ngươi đã làm ra chuyện tán tận lương tâm như vậy! Đáng tiếc ta không cứu được Kiều Kiều...

Cô gái không cho Khương Nghị cơ hội giải thích, lệ ngấn tràn bờ mi, giọng nói mang đầy buồn đau.

- Nhưng hôm nay ngươi trốn không thoát đâu, ta thật không hiểu vì sao ngươi lại ngu ngốc như vậy, dám một mình ở lại đây! Vậy ta sẽ dùng mạng của ngươi để bồi thường cho mạng sống Kiều Kiều.

Nói rồi cô ta tiếp tục kéo dây cung căng đến giới hạn!

Khương Nghị hoảng hốt, đầu hắn trống rỗng, nhưng hiện tại cũng không có thời gian phân tích nguyên nhân, vội vàng hét lớn: 

- Chờ một chút, ngươi muốn báo thù, chẳng phải là nên đợi hai người kia đến sẽ tốt hơn sao?

Khương Nghị bây giờ cũng không giải thích được gì, cô gái này căn bản không nghe lời hắn nói, cho nên cấp bách trước mắt chỉ có thể ưu tiên nghĩ biện pháp tiêu trừ nguy hiểm...

Cô gái thoáng dừng lại, sau đó gầm lên:

- Rời khỏi đây còn quay lại làm gì? Đừng cố lừa dối ta!

Khương Nghị cũng hét ngược lại: 

- Bọn họ sẽ quay lại. Họ sẽ quay lại vào lúc bình minh, nếu không ta cũng không ở lại đây! Chúng ta đã hẹn nhau chỉ cần trời sáng sẽ hội mặt ở đây và lục soát toàn bộ ký túc xá! Thật đấy…

Khương Nghị cố gắng kiềm chế sự kích động của cô gái, kể lại tình hình trong nhà ăn và bịa ra một số nội dung, thật giả xen lẫn và tự tạo cho mình một thân phận chỉ là tay sai vặt vô hại canh giữ vật tư!

Nếu đối phương có thể suy nghĩ kỹ, nhất định sẽ phát hiện trong lời nói của Khương Nghị có rất nhiều sơ hở, tuy nhiên, cô gái đang trong tình trạng bị xúc động, cộng thêm không rõ ngày hôm qua cô ta bị điều gì kích thích nên có phần tin vào câu chuyện bảy phần thật ba phần giả của Khương Nghị.

- Nếu thật sự là như vậy, bây giờ ta sẽ giết ngươi, ngày mai bọn chúng đến thì xử sau.

Cô gái cười mỉa.

Khương Nghị do dự một chút, lại nói:

- Cái này... Chúng ta đã thỏa thuận, ngày mai ta sẽ ở ngoài cửa sổ đợi bọn hắn, nếu ta không xuất hiện, e là bọn hắn sẽ không vào.

Quách Hàn Tuyết nghe vậy, sắc mặt bỗng nhiên biến đổi: 

- Ngươi lừa ta. Nếu thật sự là đồng bọn của chúng, ngươi không xuất hiện thì bọn hắn đáng lý phải đi tìm chứ?

Khương Nghị giả vờ đau khổ, cười nói: 

- Đại tỷ ơi, sao giờ cô vẫn tin điều này? Nếu chúng ta thực sự là bạn bè, bọn họ có để ta ở trong tòa nhà đầy Zombie này không? Đối với bọn hắn ta chỉ là pháo hôi, là bia đỡ đạn thôi. Trong căng tin, những người bình thường như chúng ta không xứng đáng làm bạn với những người có năng lực!

Vừa nói xong, Khương Nghị bỗng sửng sốt một chút, một tia nghi hoặc trong lòng bỗng nhiên lại hiện lên.

Quách Hàn Tuyết nghe vậy không khỏi trầm mặc một lát, sau đó nói: 

- Chuyện ngày hôm qua thật sự không liên quan gì đến ngươi?

Khương Nghị ôm đầu cười khổ:

- Đại tỷ, ta cũng không biết ngươi đang nói cái gì! ngươi cũng nhìn thấy đấy, ta và hai người kia căn bản không ở cùng một chỗ, sau khi vào ký túc xá chúng ta đã tách ra rồi!

Bạn đang đọc Tối Cường Mạt Thế Tiến Hóa (Dịch) của Thái Tứ Gia
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi NguyênDũng
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 7

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.