Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Mất Cảnh Giác

Phiên bản Dịch · 1198 chữ

Dịch giả: Nguyên Dũng

Nghĩ đến đây, Khương Nghị không muốn lãng phí thời gian nữa, lần này cũng mạnh dạn hơn, dù sao cũng có một cánh cửa chặn lại, hắn không cần phải lo lắng về việc lũ Zombie xông ra, so với việc mò mẫm dò tìm thì có lẽ nên làm theo phương pháp vừa rồi!

Hắn quay trở lại phòng 619, tay bên trái cầm Đao Cắt Sọ, tay phải cầm bao kiếm. Bất chợt hắn lấy bao kiếm trực tiếp đập vỡ kính trên cửa! Con Zombie bên trong lập tức lao về phía trước, mặc dù cánh tay của hắn chảy máu vì mảnh kính vỡ đâm vào nhưng không sao, hắn đã có kế hoạch!

Hắc đao từ trên bổ xuống đầu Zombie, Khương Nghị nhanh như chớp nhận được một số điểm kinh nghiệm quen thuộc! Cách đánh quái di động như vậy khiến Khương Nghị vui mừng như mở cờ trong bụng. Tiếp theo sau, toàn bộ tầng sáu trở thành nơi để Khương Nghị giết quái nâng cấp. Một con, hai con, cho tới khi giết con cuối cùng trong phòng 601, trời đã tối hoàn toàn!

Chỉ là thu hoạch toàn bộ tầng còn kém xa so với tưởng tượng của hắn! Khương Nghị vừa được thăng cấp nhìn vào cột thuộc tính của mình và thở dài bất lực…

Vào ngày đầu tận thế, nhiều học sinh sợ ở lại trường vì hoảng sợ trước dịch bệnh nên toàn bộ tầng sáu chỉ còn khoảng chục con Zombie. Đã mười ngày trôi qua, Zombie nào thoát được ra ngoài gần như đã rời khỏi để đi săn thức ăn. Mặc dù không hài lòng với kết quả của mình nhưng Khương Nghị cũng không có ý định tiếp tục, nhìn đồng hồ trên cổ tay, cũng đã gần 8 giờ tối rồi!

Hành lang bị mất điện hoàn toàn tối om vào lúc này, đi ra ngoài không khác gì tự tìm cái chết. Khương Nghị tùy ý tìm một phòng trong ký túc xá sạch sẽ không có thi thể, bật một chiếc đèn bàn nhỏ và bắt đầu phân loại thu hoạch của mình!

Hắn tìm thấy rất nhiều vật dụng nhỏ, hầu hết đều là pin dự phòng và các vật dụng lẻ tẻ, tổng cộng chưa đến mười chai nước, đồ ăn cũng không có nhiều! Đóng gói những thứ này mới làm đầy một nửa ba lô thôi!

Nhưng Khương Nghị cũng không vội. Đây mới chỉ là một tầng, bên dưới còn có năm tầng đang chờ hắn khám phá! Hơn nữa, giết Zombie trong ký túc xá thực sự là an toàn, Khương Nghị sẽ cảm thấy rất có lỗi với sự chăm chỉ của mình nếu không biến tất cả Zombie ở đây thành kinh nghiệm bổ sung cho hắn...

Tuy nhiên, Khương Nghị cũng không quá tiếc, hắn cảm nhận rõ ràng là chỉ sau vài trận chiến, cơ thể đã đạt đến mức độ gần như bằng âm. Đến nhấc đao cũng cảm thấy khó nhọc, tinh thần có chút không ổn định. Trong lúc đấu với con Zombie cuối, nếu không phải nhờ tốc độ nhanh hơn đáng kể và tỉnh táo lại vào thời điểm mấu chốt, hắn đã suýt bị nó cào cho mù mắt!

Bên cạnh đó, vết thương trên cánh tay trái của hắn lại bật máu do vận động quá kịch liệt, rõ ràng là trong suốt buổi chiều hôm đó vết thương không đóng được vảy.

Khương Nghị nằm trên giường, hắn biết những điều này đều là do sức lực, tinh thần và thể chất của hắn quá thấp. Hắn không khỏi hối hận về lựa chọn thuộc tính trước đây của mình, nếu lấy sức mạnh và thể chất làm trọng tâm, có lẽ bây giờ hắn đã không rơi vào tình trạng thê thảm như vậy!

Tất cả đều do kinh nghiệm chơi trò chơi trước đó đã làm khổ hắn, Khương Nghị cười khổ. Hắn lúc này đã kiệt sức, mang theo chút hối hận rồi chìm vào giấc ngủ sâu...

Buổi đêm ở đại học Bách Khoa không hề yên bình, những Zombie ẩn náu cả ngày cuối cùng cũng đói bụng bước ra săn mồi, nơi nào có mùi máu tươi liền sẽ kích thích chúng tập trung lại đó nhanh chóng chỉ trong vài giây!

Những Zombie mạnh hơn sẽ chủ động đi săn lùng những mục tiêu có thể tấn công, trong khi những con yếu hơn chỉ có thể dựa vào xác của những Zombie đã chết ban ngày để thỏa mãn cơn đói khát! Đây cũng là lý do tại sao những thi thể bị giết hàng ngày cơ bản đều bị lôi đi và biến mất vào ngày hôm sau...

Có điều những việc này không liên quan gì đến Khương Nghị! Hiện giờ tầng sáu có thể nói là nơi an toàn nhất trong toàn bộ đại học Bách Khoa!

Zombie phổ thông không có khả năng leo cầu thang, mà lại mùi hôi thối của Zombie khắp nơi cũng át đi mùi người sống của Khương Nghị, cho nên có thể nói rằng hôm nay là ngày hắn được ngủ yên bình nhất trong mười ngày qua!

Sau một ngày sinh tử kinh hồn, có cả phấn khích cũng như chiến đấu ác liệt khiến hắn cũng mệt mỏi không kìm được mà ngủ thiếp đi, thế nhưng không hề hay biết tay nắm cửa vốn đang đứng yên đang quay từng chút một với tốc độ cực kỳ chậm rãi cho đến khi cánh cửa gỗ lặng lẽ mở ra...

Cảm giác an toàn có được từ năng lực của mình khiến Khương Nghị đang vô cùng mệt mỏi, lần đầu tiên chìm vào giấc ngủ ngon lành trong ngày tận thế. Mãi cho đến khi cảm nhận được một cú đánh mạnh vào ngực mới bừng tỉnh dậy theo bản năng, hắn với tay phải tìm kiếm nhưng không tìm thấy gì cả!

Khương Nghị lúc này sợ hãi đến toát mồ hôi lạnh! Đao Cắt Sọ của hắn đâu? Sau khi hoảng loạn tìm kiếm hai lần, Khương Nghị bàng hoàng phát hiện ra con Đao Cắt Sọ mà mình đặt bên cạnh đã biến mất!

- Đừng cử động!

Một giọng nữ kêu lên khiến Khương Nghị toàn thân run rẩy, ngẩng đầu nhìn vào bóng tối phía trước! Ánh trăng xám xịt tràn vào trong phòng, Khương Nghị cuối cùng cũng bừng tỉnh lại, kinh hãi nhìn thấy một bóng đen cách mình 4-5 mét, vội vàng hét lên: 

- Đừng kích động, tôi là người sống!

Nhưng có vẻ đối phương đã sớm biết, thanh âm cực kỳ lạnh lùng: 

- Những người khác đi cùng ngươi đâu? Hắn ở đâu?

Khương Nghị sửng sốt: 

- Người khác? Không, chỉ có một mình ta thôi?

Giọng nói của cô gái đứng trong bóng tối hiển nhiên không tin chút nào: 

- Ngươi không cần ngụy biện, ta biết hết chuyện gì hai ngươi làm vào ban ngày! Đám người cặn bã vô tâm...

Bạn đang đọc Tối Cường Mạt Thế Tiến Hóa (Dịch) của Thái Tứ Gia
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi NguyênDũng
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.