Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cốp xe sau có tiếng động!

Phiên bản Dịch · 1048 chữ

Lời nói của bác khiến Lâm Mặc nhíu mày.

Nếu như bình thường, gặp được bác tài xế nhiệt tình như vậy, anh tuyệt đối sẽ thả nút like.

Nhưng bây giờ là lúc bình thường sao?

Hiển nhiên là không, hơn nữa lại còn là tình huống đặc thù, trong chiếc vali này là một xác chết.

Sự nhiệt tình của bác tài xế taxi khiến anh rất khó ở.

Chỉ là anh cũng không thể hiện sự khó ở này lên mặt, sắc mặt vẫn lạnh lùng như cũ, lạnh nhạt nói: “Cũng chẳng có gì, chỉ có dàn máy tính để bàn với mấy bộ quần áo.”

“Bảo sao nặng thế.” Tuy nhiên bác tài xế lại cảm thấy quái lạ tại sao dàn máy tính để bàn lại nặng đến vậy, nhưng bác cũng chẳng đi hỏi, ông ấy nhìn ra được sự lạnh nhạt của chàng trai này, chắc cũng chẳng muốn nói chuyện nhiều.

Hai người cùng nhau bê chiếc vali vào cốp sau xe xong.

Lâm Mặc khẳng định cốp xe sau đã đóng chặt, lúc này mới yên tâm ngồi vào hàng ghế sau.

“Đi đâu đấy chàng trai?” Bác tài hỏi.

“Hoa viên Đông Ngự Uyển, Tuấn Cảnh”, Lâm Mặc trả lời ngắn gọn.

Bác tài xế xác nhận lại một chút, “Là hoa viên Tuấn Cảnh Bát Thất Mã”

“Đúng vậy.” Lâm Mặc kéo thấp chiếc mũ trùm đầu xuống thêm chút.

Xác định vị trí cần đến, bác tài xế bắt đầu mở máy tính giờ, dẵm lên chân ga khởi động máy, đi về phía hoa viên Tuấn Cảnh.

Trên đường lớn Quảng Châu lúc 9 giờ tối, xe cộ vẫn như cũ đông đúc không ngừng.

Từng ánh đèn phản chiếc trên cửa sổ xe, không ngừng thấp thoáng qua mũ trùm trên khuôn mặt Lâm Mặc, khi taxi đi xuống khỏi cầu vượt bắt đầu đi vào một lối đi nhỏ, ánh sáng thấp thoáng trên mặt mới không còn nữa.

Trên đường con xe rất ít, cũng chẳng có mấy bóng người, vắng tanh vắng ngắt, chỉ có vài âm thanh xe ô tô đi qua đường để lại, yên tĩnh đến đáng sợ.

Bác tài xế taxi có vẻ như không quen với sự tĩnh lặng này muốn nói chuyện cùng với Lâm Mặc đang ngồi hàng ghế sau.

Nhưng ngay khi bác tài đang chuẩn bị mở lời tiếp chuyện…

“Kịch!”

Một tiếng va đập vang lên.

Chuyện gì vậy?

Bác tài xế và Lâm Mặc đều nghe thấy âm thanh kia, hai người vội vàng quay trái nhìn phải cũng chẳng phát hiện ra điều gì, cho rằng đấy là âm thanh bên đường.

Bác tài xế tiếp tục lái xe.

Sau đó, không lâu sau, lại một tiếng…

“Kịch!”

Lúc này âm thanh rõ ràng hơn, cũng mạnh hơn lúc trước, có vẻ như là phát ra từ trên xe.

“Cậu nghe thấy tiếng gì không chàng trai?”

Bác tài xế quay đầu hỏi một câu.

Lâm Mặc gật đầu nhẹ, đương nhiên là anh nghe thấy, hơn nữa còn nghe thấy rõ hơn cả bác tài, nghe rõ đến nỗi trán anh chảy đầy mồ hôi hột.

Bởi vì âm thanh kia phát ra từ phía cốp xe sau.

Anh còn cảm nhận được sự rung động từ cốp sau nữa!

Trong nháy mắt anh lại cảm thấy căng da đầu.

Anh biết rất rõ, thứ có thể phát ra âm thanh kì quái đấy chỉ có một, chính là chiếc vali chứa thi thể cô gái xinh đẹp quái dị mà anh vừa đặt vào cốp xe sau kia!

Đm!

Thi thể cô gái trong chiếc vali kia đến cùng là có chuyện gì vậy?

Anh cũng đã từng thấy cảnh xác chết kia bị cất vào vali rồi lại kì quái bò ra ngoài.

Đây chắc lại xảy ra chuyện theo hướng kì quái gì đây.

Quỷ mới biết được có phải thi thể cô gái kia lại muốn bò ra ngoài hay không.

Anh lại phải căng đầu tìm một lý do hợp lý để khiến bác tài xế không nghi ngờ gì, “Chắc là vừa rồi cháu để vali không cẩn thận, đi trên đường xóc nảy nên bị đổ.”

“Chắc là vậy.” Bác tài xế nghe vậy cảm thấy cũng hợp lý, nếu không thì cũng chẳng thể giải thích được âm thanh từ phía sau, tay nắm lấy vô lăng lái tiếp.

Vậy mà…

Không lâu sau.

“Kịch!”

Tiếng va đập phát ra từ cốp sau lại càng to hơn.

Cái đcm…

Trong lòng Lâm Mặc thắt lại, hô hấp trở nên nhanh hơn, lo lắng đến nỗi siết chặt tay lại, bởi vì quá lo lắng mà tay nổi đầy gân xanh.

Vì lúc này, bác tài xế nhíu chặt mày đỗ xe bên đường bắt đầu tháo đai an toàn nói với Lâm Mặc: “Chàng trai đợi chút nhé, tôi đi kiểm tra lại cốp sau xảy ra chuyện gì, tại sao lại phát ra âm thanh lớn như vậy.”

Nói xong liền mở cửa xe ra ngoài.

Lâm Mặc có thể chờ sao?

Lâm Mặc có thể tưởng tượng đến hình ảnh bác tài xế mở cốp xe sau ra nhìn thấy hình ảnh rất khủng bố, một thi thể cô gái xinh đẹp bò từ trong vali của anh ra rồi đập vào cốp sau.

Nếu như vậy thì cuộc đời của anh coi như là chấm hết rồi.

Anh nhanh chóng mở cửa xe đi xuống đi tới nhìn bác tài xế taxi chuẩn bị mở cốp xe sau, trong lòng căng thẳng, cơ bắp toàn thân anh co cứng hết lại, khuôn mặt dưới mũ trở nên điên cuồng.

Trong đầu nảy ra một suy nghĩ điên cuồng nói với anh, mau chóng đánh bác tài xế ngất xỉu.

Tựa như một con báo săn mồi yên lặng, bàn tay phải tạo hình hình chiếc dao giấu sau lưng, nhanh chóng đi tới phía sau lưng bác tài xế, lực ở tay phải giống như một chiếc lò xo bị nén lại vậy, từ từ giơ lên.

Đáng tiếc là đã không kịp, đúng lúc này, bác tài xế taxi đã mở cốp xe sau lên.

Bạn đang đọc Tôi Có Trò Chơi Chuyển Phát Nhanh Điên Cuồng của Huệ Dân Dưỡng Kê Vương
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi RUANYUMEI
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 159

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.