Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thử ma pháp mới

Phiên bản Dịch · 1986 chữ

Dịch: Hoangforever

Đình viện trên gò núi, đột nhiên có một cỗ năng lượng màu tím chói mắt, rực rỡ, không thể nào tưởng tượng nổi lóe lên rồi nhanh chóng biến mất.

Một mùi khét lẹt trong không khí tỏa ra tràn ngập.

Cây cối xung quanh xuất hiện nám đen.

Trên mặt đất, là thân hình hai người đang nằm co quắp kịch liệt. Bộ dạng thảm không thể thảm hơn nữa. Còn đâu bộ dạng ngông cuồng, hốc hách, tự cao tự đại, bá chủ một phương như lúc trước kia.

3 người còn lại, thì sợ đến nỗi hồn phi phách tán.

" Đại.... Mạc.... Mạc Phàm đại ca.....nể tình...nể tình chúng ta lớn lên cùng một mảnh đất.... lớn lên cùng một mảnh đất.... tha mạng.... tha mạng cho chúng tôi lần này, chúng tôi.... chúng tôi không dám... không dám như vậy nữa!!"

Thanh niên ngậm điếu thuốc lá sợ hãi tới nỗi nói không nên lời. Trong con mắt hắn lúc này, vị thiếu niên 16 tuổi đang đứng trước mặt này không khác gì một con quỷ dữ. Không, không phải, còn đáng sợ hơn cả quỷ dữ!

" Ngài.... ngài là Ma pháp sư tôn quý...cũng, cũng không cần phải so đo, chấp nhặt với thứ cặn bã như chúng tôi làm gì. Van xin ngài. Đừng, đừng có xuất thủ với chúng tôi."

Thanh niên mặc cao bồi run rẩy nói.

Hắn nhìn bộ dạng tên Từ Binh và tên tập thể hình đang con co quắp trên mặt đất kia mà hoảng sợ trong lòng. Cũng quá là khủng khiếp đi!

Hắn cũng không muốn mình biến thành như vậy đâu!

Một cỗ giận dữ vô bờ nương theo đạo Lôi Ấn vừa phóng thích ra kia khiến cho tâm trạng của Mạc Phàm rốt cuộc cũng từ từ bình tĩnh lại.

Hắn nhìn thoáng qua tên Từ Binh và tên tập thể hình thảm không thể thảm hơn được nữa đang nằm co quắp trên mặt đất kia. Lại quay sang nhìn 3 tên còn lại đang còn sợ hãi, choáng váng.

" Đưa bọn nó đi bệnh viện."

Mạc Phàm bình tĩnh nói.

Thực ra, Mạc Phàm cũng không hề biết cái kỹ năng Sơ cấp Lôi hệ - Lôi Ấn này lại có uy lực lớn tới như vậy!

Thật sự đây có phải là hắn lần đầu tiên phóng thích ra ma pháp hoàn chỉnh hay không vậy? Nếu như hắn nắm giữ kỹ năng này thuần thục hơn một chút nữa. Khống chế nó chính xác hơn một chút nữa. Thì khi đó, hắn phóng thích ra kỹ năng Lôi Ấn này cũng không có bị tản mát ra lực lượng nhiều tới như vậy. E rằng khi đó, đạo Lôi Ấn này mà phóng ra, liền sẽ đem toàn bộ 5 người trong cái đình viện này đánh cho ra bã!

Cũng may, không có xảy ra tai nạn chết người.

Nếu không, có lẽ mọi chuyện sẽ rùng bem lên, biến thành chuyện lớn thì mệt!

" Vâng, vâng, vâng. Chúng tôi sẽ biến. Chúng tôi sẽ cút!!"

Thanh niên cao bồi thấy vị ma pháp sư trẻ tuổi này đã nguôi giận. Lúc này mới thở phào ra nhẹ nhõm. Quả thực giống như kiểu hắn nhặt về được một mạng vậy.

Hai tên còn lại cũng không dám nghĩ nhiều, liền vội vội vàng vàng vịn hai người đang nằm trên mặt đất kia dậy, khiêng đi.........

Kết quả là khi hai người này vừa chạm vào bọn họ. Điện tích còn sót lại liền chui vào tay, khiến cho hai tên này run rẩy hết cả người.

" Gọi xe cứu thương tới. Tiền thuốc do các người trả."

Mạc Phàm lạnh lùng nói.

" Chúng tôi sẽ gọi. Chúng tôi sẽ gọi."

Cơn tức giận của Mạc Phàm đã tiêu tan. Thực ra, trong lòng hắn lúc này đang rất là lâng lâng. Một cảm giác vui sướng, khó thể nào diễn tả bằng lời.

Nhưng lúc này, hắn cũng cần phải đóng cho tròn vai sát thần kia. Hắn cũng không thể ở trước mặt mấy tên ngu dốt này mừng rỡ như điên được.

Mạc Phàm đi vào trong đình, đem đống bài lộn xộn trên xe lăn quẹt xuống dưới đất. Rồi sau đó vác xe lên vai khiêng, đi theo bậc thang bước xuống dưới.

Ba tên côn đồ nhìn Mạc Phàm rời đi, mà vẫn còn sợ hãi trong lòng.

Đột nhiên, Mạc Phàm xoay người lại.

Ba tên côn đồ nhìn thấy Mạc Phàm xoay người lại, liền vội vàng lui về phía sau.

" Đúng rồi. Nếu như có ai hỏi tới chuyện này, thì nói với họ rằng là do bọn mày trộm điện mà ra. Còn chuyện tao là một vị Ma pháp sư. Bọn mày không được truyền ra ngoài. Chuyện này, cả đời bọn mày vĩnh viễn ngậm miệng lại cho tao. Tao mà biết được. Tao thiến hết tất cả bọn mày. Dù sao, cảnh sát cũng sẽ không đi làm khó một vị Ma pháp sư đâu. Nhất là đối với cái đám bại hoại, cặn bã xã hội như chúng mày, lại dám đi khiêu khích một vị Ma pháp sư. Có chết cũng không hết tội"

Mạc Phàm như nhớ ra điều gì, liền quay đầu lại, dặn dò đám người này một câu.

Ba tên côn đồ nghe thấy vậy, liền gật đầu lia lịa. Bọn chúng nghe lời, không thể nghe lời hơn được nữa.

" Triệu Khôn Tam và Mục Bạch kia, tao nghĩ dựa vào trí khôn của bọn mày, cũng biết nên nói như thế nào rồi đúng không?"

Nói xong, Mạc Phàm liền tiêu sái rời đi.

" Chúng tôi.... chúng tôi không có gặp ngài."

" Tốt. Xem như mày thông minh. Chuyện lần này, tao bỏ qua. Sau này, nếu như có chuyện gì, có thể tới tìm tao. Năng lực của tao như thế nào, bọn mày cũng nhìn thấy rồi đấy."

" Vâng, vâng, vâng, Mạc Phàm đại ca, ngài đi thong thả, thong thả."

Ba tên côn đồ cúi người, khom lưng, kính sợ nói.

Mạc Phàm gật đầu, khiêng xe lăn tiêu sái rời đi.

Hắn trước tiên hung hăng đánh cho cái đám này một gậy vào mông thật mạnh. Sau đó lấy lợi ích ra dỗ ngon dỗ ngọt bọn chúng. Mạc Phàm tin chắc cái đám này cũng không dám hành sự lỗ mãng. Cũng không dám đem chuyện của hắn để lộ ra ngoài, dù chỉ một lần.

Bên này, hắn là một vị Ma pháp sư Lôi hệ có thể phóng thích ra kỹ năng Lôi hệ . Còn bên kia, Mục Bạch cũng chỉ là một tên Ma pháp sư học đồ Băng hệ mà thôi. Hắn tin tưởng, nếu như đám người này đầu có não, có lẽ cũng hiểu rằng bọn chúng nên làm như thế nào cho tốt!

Bất quá, Mạc Phàm cũng hiểu được, 5 tên này cũng chỉ là lính lác cho 2 tên Mục Bạch và Triệu Khôn Tam kia mà thôi.

Tới một lúc nào đó, có lẽ đích thân hắn sẽ dạy dỗ cho hai tên này một trận nên thân!

.................

Theo bậc thang bằng đá đi xuống dưới, rốt cuộc lúc này Mạc Phàm không nhịn được nữa, ngửa mặt lên trời, cười phá lên!!

Mấy tháng trước, hắn cũng chỉ là một học sinh bình thường trong lớp học mà thôi. Cũng vì cái môn lịch sử khô khan, tẻ nhạt kia mà nhìn ra cửa sổ. Thỉnh thoảng, hắn còn ảo tưởng rằng hắn đột nhiên đón lấy gió, bay lên trời. Chân nhẹ nhàng đạp một cước trên cột cờ. Sau đó, bay lượn tới ngọn núi sau trường học cùng bầu trời xanh bao la ở phía chân trời kia; Cũng đôi lúc hắn lại ảo tưởng ra chuyện, hắn gặp một đám lưu manh, cồn đồ khiến hắn vô cùng tức giận. Cái đám xấu xa, chuyên gia bắt nạt người yếu này bị hắn dùng một tay, ngưng tụ ra một cỗ lực lượng đặc biệt. Sau đó đánh cho thành cặn bã. Hắn lúc đó không khác gì một vị sát thần.

Ai mà ngờ được, ngày hôm nay, hắn lại có thể tự mình nếm thử cảm giác này!

Tay nắm giữ lực lượng Lôi Điện. 5 tên côn đồ ngày bình thường hắn căn bản không thể nào trêu chọc nổi kia, hiện tại ở trước mặt hắn, không khác gì 5 con chó nhà có tang vậy. Đây mới thật sự là cảm giác kỳ diệu, trước nay chưa từng có, giống như một giấc mơ vậy!

" Lôi hệ - Lôi Ấn có năng lực xuyên thấu mạnh như vậy. Không biết kỹ năng sơ cấp Hỏa Hệ - Hỏa Tư sẽ có uy lực như thế nào đây? Còn cách kiểm tra ma pháp hàng năm khoảng nửa năm nữa. Mình có lẽ vẫn còn kịp để nắm giữ được kỹ năng sơ cấp Hỏa Hệ - Hỏa Tư kia...."

Mạc Phàm cảm thấy hưng phấn cả người lên.

Kỹ năng Sơ cấp Lôi Hệ - Lôi Ấn đã hung mãnh như vậy rồi. Không biết kỹ năng các hệ khác sẽ như thế nào đây.

Hơn nữa, Mạc Phàm biết kỹ năng Sơ cấp là kỹ năng đầu tiên trong tất cả ma pháp. Sau Sơ cấp còn có Trung cấp và Cao cấp.

" Đúng rồi, đúng rồi. Ở bài học đầu tiên, lão sư Phong hệ hình như có nói rằng, kỹ năng Phong hệ Cao Cấp - Phong Chi Dực là một kỹ năng có thể khiến cho Ma pháp sư bay lên trời.... Đệt con mẹ nó chứ. Nếu như mình có thể học xong kỹ năng Phong Chi Dực kia, không phải lúc đó mình trông rất ngầu hay sao!!"

Qua một lúc lâu mà Mạc Phàm vẫn chưa khống chế được tâm tình kích động của mình. Đầu óc hắn không ngừng tải về các kiến thức ma pháp mà hắn đã học được. Hắn muốn biết, ngoài trừ kỹ năng Lôi Ấn này ra, Ma pháp sư còn có kỹ năng gì càng thêm mạnh mẽ, khốc liệt, ngầu hơn kỹ năng này nữa không!

...............

Trên chiếc xích đu yên tĩnh kia, một thiếu nữ có mái tóc dài rũ xuống, khẽ ngẩng đầu lên nhìn. Nàng nhìn chăm chú về phía cái đình bị rừng cây ngăn cản tầm nhìn kia.

" Mới vừa rồi hình như có ánh sáng màu tím..."

Diệp Tâm Hạ lẩm bẩm nói.

Mới vừa rồi nàng nhìn thấy một ngôi sao băng có cái đuôi màu tím hoa mỹ, lóng lánh từ đình viện bên cạnh phát ra. Mặc dù, nó rất nhanh liền biến mất. Nhưng hình ảnh này lại khiến cho nàng không thể nào quên được.

" Là Ma pháp sư sao?"

Diệp Tâm Hạ lẩm bẩm.

Nàng thật sự khó mà tưởng tượng ra nổi, ở trong cái khu vực nội thành nho nhỏ này lại xuất hiện một vị Ma pháp sư được!

Nhưng mà, tại sao lại có Ma pháp sư xuất hiện. Lại còn đúng vị trí Mạc Phàm cùng 5 tên côn đồ kia đánh nhau? Còn vận dụng kỹ năng ma pháp nữa?

Mạc Phàm ca ca, anh vẫn bình an chứ?

Diệp Tâm Hạ lúc này rất là thấp thỏm. Nàng không kìm chế được, cắn đôi môi mọng nước của mình.

Rốt cục, trên bậc thang đá nho nhỏ kia. Một cái thân ảnh quen thuộc liền xuất hiện. Hai tay của hắn giơ chiếc xe lăn của nàng lên cao , trên khuôn mặt.... mang theo một nụ cười rực rỡ, khiến cho nàng phải say mê?

Đã sửa: 07/03/2019

Bạn đang đọc Toàn Chức Pháp Sư (Dịch) của Loạn
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Ayakawa
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật hoangforever
Lượt thích 22
Lượt đọc 908

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.