Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tinh Trần Ma khí Linh cấp

Phiên bản Dịch · 1692 chữ

Edit: Cơ Hoàng

Không lâu sau đã có một đội Quân pháp sư xuất hiện ở khu quảng trường Dung Thụ này.

Trong đó một vị pháp sư hệ Chữa Trị đã chữa trị vết thương nứt toác cho đội trưởng Từ Đại Hoang đúng lúc. Cũng may Từ Đại Hoang là một Ma pháp sư đã được Tinh Trần cải thiện thể chất một chút, nếu người bình thường mà bị thương như vậy thì chắc chắn sẽ không qua khỏi.

Nhìn thấy vết máu lớn kéo dài từ lồng ngực đến bụng Từ Đại Hoang, Mạc Phàm cũng hiểu được ma pháp phòng ngự quan trọng như thế nào, đồng thời cảm thấy may mắn khi trên tay mình có một cái Ma cụ phòng ngự là Liêm Cốt Thuẫn, nếu không thì hắn cũng đi đời.

"Dương tiên sinh, tôi nghĩ chúng ta vẫn nên kéo cảnh giới đi, dạo gần đây tần suất yêu ma xuất hiện trong đô thị khá cao, chuyện này có hơi bất thường." Quách Thải Đường mở miệng nói với pháp sư trung giai Dương Tác Hà.

"Hiệp Hội Ma Pháp chúng tôi đã thương lượng với Liên Minh Thợ Săn rồi, bên phía Chính phủ cũng đang suy xét vấn đề này. Có điều không lâu trước đây chúng tôi vừa mới kéo cảnh giới, nếu lại kéo vang cảnh giới trong khoảng thời gian ngắn sẽ rất dễ gây nên khủng hoảng trong dân chúng." Dương Tác Hà nói.

"Loài yêu ma vốn không nên xuất hiện trong thành phố như Độc Nhãn Ma Lang cũng đã xuất hiện rồi... Tôi có linh cảm sắp có chuyện không hay sẽ xảy ra." Quách Thải Đường nói.

"Yên tâm đi, chuyện này chúng tôi cũng đang điều tra, đồng thời không ngừng tăng cường nhân thủ bảo vệ trị an thành phố. Chỉ còn một số chuyện ly kỳ chúng tôi không thể giải quyết tận tình, đành làm phiền đội Săn Yêu mọi người rồi." Dương Tác Hà nói.

"Chúng tôi nhất định sẽ dốc hết toàn lực, chỉ có điều bây giờ đội trưởng bị trọng thương như vậy, lúc bọn tôi hành động có hơi..." Quách Thải Đường nói.

"Tôi sẽ cử một vị pháp sư Hỏa hệ tạm thời nhậm chức đến khi đội trưởng của mọi người khôi phục. Mà tiểu đội Săn Yêu các cô cậu có thêm một thành viên mới từ khi nào vậy? Lại còn là một vị pháp sư Lôi hệ nữa chứ." Dương Tác Hà mỉm cười liếc mắt nhìn Mạc Phàm.

"Tuyển mộ được đó."

"Tuyển mộ hả?" Dương Tác Hà sửng sốt, bất đắc dĩ nói: "Đây là lần đầu tiên tôi nghe nói pháp sư Lôi hệ còn cần phải tham gia ngày hội tuyển mộ đấy."

Tất cả mọi người cười cợt, không nhịn được đưa mắt nhìn Mạc Phàm.

Thực ra biểu hiện của Mạc Phàm khiến mọi người rất kinh ngạc, trong lúc mọi người cho rằng mình sẽ bị con Độc Nhãn Ma Lang đang lên cấp kia giết chết thì ma pháp Lôi Ấn cấp hai của hắn đã mang lại tác dụng tuyệt đối. Tiểu đội Săn Yêu Thành Phố bọn họ rất vui mừng vì đã nhặt được một vị pháp sư Lôi hệ đồng ý đi theo bọn họ bôn ba như vậy. Bình thường thì trong số những pháp sư Lôi hệ có khả năng khống chế Lôi Ấn cấp hai, có quá nửa là bị các thế gia đào về, số còn lại cho dù có đến Liên Minh Thợ Săn, Hiệp Hội Ma Pháp hay là Chính phủ cũng đều có thể chọn một chức vị tương ứng.

Vũ Ngang đứng đó, thấy tất cả mọi người đều dồn ánh mắt lên vị pháp sư Lôi hệ trẻ tuổi kia, khóe miệng hắn ta không khỏi co giật một trận.

Cho dù có vầng sáng của Băng hệ thế gia, cho dù còn trẻ tuổi đã tài năng xuất chúng, nhưng vầng sáng Lôi hệ vẫn cứ làm hắn ta ảm đạm nhạt nhòa như cũ!

"Thải Đường, để phòng ngừa trường hợp Phạm Mặc đổi nghề, hay là cô lấy thân báo đáp trói chặt chú ấy lại đi. Dù sao thì chú ấy cũng đã cứu cô một mạng, cô còn không biết nên báo đáp ra sao mà." Phì Thạch cười xấu xa nói.

"Cút!" Gương mặt kiêu ngạo của Quách Thải Đường hiện lên một rặng mây hồng, nhưng lại hung dữ nói.

Vũ Ngang đứng cạnh nghe thấy vậy, sắc mặt của hắn ta càng thêm âm u.

...

Cuối cùng thì trận phong ba Độc Nhãn Ma Lang cũng coi như trở nên bình lặng.

Mạc Phàm thay quần áo, trở lại ký túc xá của trường. Lúc vừa định leo tường trở về, hắn lại phát hiện một bóng người nhỏ bé xinh đẹp đang lấp ló ở cửa.

"Chu Mẫn hả?" Mạc Phàm có hơi kinh ngạc, sao đến giờ này rồi mà cô gái kia còn chưa về nhà ngủ, đứng ở đây làm cái gì thế?

"Mạc Phàm, tốt quá rồi... tôi còn tưởng cậu đã..." Chu Mẫn nhìn thấy Mạc Phàm bình yên vô sự, đôi mắt lập tức trở nên ướt át.

Dù sao thì Chu Mẫn vẫn còn là một cô gái nhỏ bé, từ lúc đi rèn luyện nhìn thấy Mạc Phàm liều mình cứu mọi người, cô nàng đã vô cùng cảm kích rồi. Nhưng vì có chút kiêu ngạo của con gái nên cô nàng mới không biết phải biểu đạt ra sao. Lần này lại vì chuyện của bà nội mà suýt chút nữa khiến Mạc Phàm mất mạng, vậy mà Mạc Phàm lại cứu mạng hai bà cháu cô nàng một lần nữa, cô nàng không biết phải báo đáp ra sao.

Mạc Phàm thấy Chu Mẫn khóc sướt mướt thì cũng cảm thấy vô cùng lúng túng.

"Nói chung là cảm ơn cậu đã cứu bà nội tôi. Bố mẹ vẫn luôn rất bận rộn, bà nội chính là người nuôi lớn tôi từ nhỏ..." Chu Mẫn tiếp tục nói.

Mạc Phàm phải an ủi một hồi lâu mới khuyên được Chu Mẫn về ký túc xá nữ sinh.

Đêm khuya, một nam sinh đưa một cô gái về ký túc xá, đã vậy cô gái kia còn khóc lóc, hình ảnh đó sẽ làm những học sinh ăn no rửng mỡ kia mơ tưởng viển vông.

Vừa về đến túc xá, bạn bè cùng phòng lại bắt đầu than thở chất vấn trêu chọc hắn hẹn hò với con gái thì thấy thoải mái hay khó chịu. Tẻ nhạt vãi, bố mày vừa đi cứu vớt thế giới về được chưa!

Chờ sau khi mọi người đều đã ngủ say, Mạc Phàm lại chạy lên sân thượng khu nhà giảng dạy lúc trước.

Nơi này chính là thánh địa tu luyện của Mạc Phàm, gần như không có ai quấy rối.

"Sao Tiểu Nê Thu ăn một cái tinh phách rồi mà vẫn ngủ say như chết không có chút phản ứng nào vậy?" Mạc Phàm ngồi trên bể nước, lẩm bẩm.

Vừa mới dứt lời thì Tiểu Nê Thu bỗng như trẻ con tỉnh lại, nó nhẹ nhàng lắc lư đồng thời toả ra vầng sáng nho nhỏ chỉ bằng ngón tay.

Những ánh sáng này trông khá sền sệt, giỗng như có sợi tơ tằm bao bọc cái vòng cổ đen thui kia lại.

Hóa kén sống lại hả?

Nhìn thấy sự biến hoá của Tiểu Nê Thu, trong đầu Mạc Phàm không khỏi nghĩ đến cụm từ này.

Thực ra sau khi Tiểu Nê Thu được bao bọc vởi tia sáng vừa rồi thì đúng là nó đang bắt đầu biến hóa, tầng vỏ bên ngoài từ từ tróc ra tạo thành một sự lột xác rõ ràng. Nó không còn rỉ sét loang lổ nữa, nhìn sơ qua còn phát ra ánh sáng lộng lẫy khá giống đá thạch anh.

"Lão Doanh để lại cho mình một cái bảo vật thật rồi!" Mạc Phàm nhìn mà ngẩn ngơ.

Hắn có thể cảm nhận được sự thay đổi rõ ràng của vòng cổ Tiểu Nê Thu, sau khi nó hoàn toàn lột xác, một nguồn năng lượng cực kỳ thoải mái đang không ngừng truyền ra từ vị trí lồng ngực hắn.

Cảm giác lúc được Tinh Trần Ma khí Phàm cấp tẩm bổ giống như ngâm mình trong suối nước nóng, lúc đó sẽ có một luồng nhiệt lượng vô cùng mềm mại chảy xuôi khắp cơ thể, cảm giác cơ thể và tinh thần nhanh chóng thả lỏng này cực kỳ rõ ràng.

Mà sau khi Nê Thu lột xác, Mạc Phàm càng cảm thấy rõ nó được bao vây bởi một tầng gì đó khá đặc biệt, khó có thể nói rõ là thứ gì, nhưng lại mềm mại như tơ tằm.

Loại tơ tằm mềm mại này không tạo thành bất cứ sự ràng buộc nào đối với thân thể và khả năng hoạt động của hắn, chúng nó dán thật chặt ở trên thân thể khiến Mạc Phàm lập tức cảm thấy nhẹ nhàng khoan khoái, thoải mái hơn rất nhiều sau khi trải qua một trận đại chiến. Cảm giác đó giống như trẻ con nằm trong cái nôi mềm mại ấm áp, mang theo sự an bình, ôn hòa của nó vậy.

Mạc Phàm mừng rỡ.

Mặc dù hắn chưa từng được tiếp xúc với Tinh Trần Ma khí Linh cấp, nhưng hắn biết rõ hiệu quả tẩm bổ tinh thần kia nhất định là do Tinh Trần Ma khí Linh cấp tạo ra. Thậm chí... ngoài tác dụng làm tiêu trừ cảm giác mệt mỏi nhanh chóng, Mạc Phàm còn cảm thấy Tinh Trần của mình cũng đang được tẩm bổ, giống như khi hắn đang minh tu vậy.

"Trong khoảng thời gian mình không minh tu mà vẫn có thể tự động tăng cường tu vi sao?" Lúc này Mạc Phàm đang cực kỳ phấn chấn!

Bạn đang đọc Toàn Chức Pháp Sư Chính Bản của Loạn
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi CơHoàng019
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 24

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.