Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tinh phách Ma Lang

Phiên bản Dịch · 1710 chữ

Edit: Cơ Hoàng

"Xin lỗi, tôi đến muộn. Từ Đại Hoang vẫn ổn chứ?" Một người đàn ông trung niên mặc quần áo màu lam đậm đứng ngạo nghễ ở trên nóc một ngôi nhà cũ. Dưới chân của ông ta vẫn còn một Tinh Đồ đang chầm chậm rút đi, trông vô cùng kỳ ảo.

Rõ ràng người này chính là Dương Tác Hà, có lẽ là pháp sư trung giai ở gần đây nhất. May là Từ Đại Hoang và Quách Thải Đường kịp thông báo ra ngoài.

Mà Dương Tác Hà thì sợ hãi liếc nhìn khu phố thương mại chỉ cách quảng trường cũ này mấy ngôi nhà, thậm chí từ vị trí của ông ta có thể nhìn thấy đám người vẫn đang hồn nhiên mua sắm mà hoàn toàn không biết nguy hiểm vừa đến gần.

Nếu để con Độc Nhãn Ma Lang này lên cấp thành công và để nó vượt qua mấy ngôi nhà kia, có lẽ khu buôn bán này sẽ biến thành địa ngục trần gian ngay lập tức.

Dương Tác Hà nhậm chức ở Hiệp Hội Ma Pháp nhiều năm như vậy cũng đã gặp đủ loại Ma pháp sư muôn hình muôn vẻ, nhưng đội Săn Yêu Thành Phố của Từ Đại Hoang biết rõ Độc Nhãn Ma Lang đang trong kỳ lên cấp mà vẫn ra sức ngăn cản, sự anh dũng này làm người khác thực sự kính phục!

"Chỉ lồng ngực bị xé ra thôi, nội tạng không việc gì. Anh ấy còn sống sót, cám ơn trời đất." Lê Văn Kiệt cẩn thận bịt kín vết thương đang chảy máu giúp đội trưởng Từ Đại Hoang.

Thực ra Lê Văn Kiệt vẫn không thể hiểu được những người như đội trưởng, chẳng lẽ tính mạng của các Ma pháp sư như bọn họ không quý giá bằng tính mạng của những người bình thường kia sao?

"Tôi đã báo cho một vị pháp sư hệ Chữa Trị đến đây rồi, mọi người nghĩ cách cầm máu giúp Từ Đại Hoang đi, tôi sẽ đi tiêu diệt con súc sinh này!" Dương Tác Hà nói.

Vừa dứt lời, cơ thể Dương Tác Hà bỗng nhiên mờ đi, Mạc Phàm chỉ nhìn thấy người này để lại một Tinh Quỹ màu xanh rồi biến mất tại chỗ. Đồng thời ông ta lấy tốc độ cực nhanh tiếp cận con Độc Nhãn Ma Lang đã bị Bạo Lãng cuốn đi rất xa kia.

Mạc Phàm đi theo vị pháp sư trung giai này theo bản năng, đi đến cuối con đường thì cũng phát hiện ra Độc Nhãn Ma Lang đang bị vô số tạp vật đè lên.

Đúng là ma pháp trung giai có khác, uy lực kia mạnh hơn ma pháp sơ giai của các hệ không biết bao nhiêu lần. Con Độc Nhãn Ma Lang làm cho tất cả mọi người bó tay toàn tập này đã bị sức mạnh của Bạo Lãng đánh thành một con chó sống dở chết dở.

Ngẫm lại cũng đúng, bị một cơn sóng hung mãnh như vậy đập vào người, không bị thương thì cũng gãy mấy cái xương, sau đó còn bị lăn lộn, ngâm trong nước, bị thủy áp cuốn đi thì sinh vật có sức mạnh khổng lồ hơn nữa cũng sẽ biến thành một bãi bùn nhão thôi.

Hiển nhiên là Dương Tác Hà không định buông tha cho con Độc Nhãn Ma Lang suýt chút nữa đã tạo thành mối họa lớn này một cách dễ dàng như vậy. Ông ta lợi dụng Phong Quỹ đánh đến trước mặt Độc Nhãn Ma Lang.

"Phong Bàn! Long Quyển!"

Giọng nói đọc tên ma pháp lại vang lên, trong nháy mắt, Dương Tác Hà từ một pháp sư Thủy hệ hóa thành một vị pháp sư Phong hệ có thể khống chế sức mạnh cuồng phong.

Đầu tiên là trong không khí xuất hiện một trận khí áp làm người khác không thở nổi.

Sau đó không khí xung quanh bỗng chuyển động điên cuồng như bị thứ gì đó hút đi.

Cách đó không xa, Mạc Phàm vừa mới chạy tới thì đúng lúc nhìn thấy một tay của vị pháp sư trung niên mặc quần áo màu xanh lam này vung mạnh lên, ánh sáng óng ánh của Tinh Đồ chiếu rọi dưới chân và đỉnh đầu ông ta cực kỳ rực rỡ, rung động lòng người!

"Vù vù vù!"

Không phải loại gió nhẹ nhàng, lại càng không hình thành đường đi có tác dụng giúp người ta tăng nhanh độ như Phong Quỹ, lúc này Mạc Phàm có thể cảm thấy rõ ràng dòng khí lưu phía trước đang cáu kỉnh, xoáy tròn lên cao!

Không lâu sau bỗng có một cái vòi rồng vẩn đục trông mà giật mình xuất hiện ở phía trước.

Phong Bàn - Long Quyển miễn cưỡng cuốn bay con Độc Nhãn Ma Lang không thể động đậy kia lên không trung. Nó bị những đường vòng cung xoay tròn quăng lên cao hơn hai mươi mét.

Phong Bàn - Long Quyển vừa làm nội tâm Mạc Phàm chấn động đã lại tiêu tan với tốc độ cực nhanh.

Mà sau khi sức mạnh của Phong Bàn – Long Quyển mất đi, Độc Nhãn Ma Lang như một con vật nhỏ bé nào đó bị quẳng từ trên trời cao xuống!

"Ầm!"

Nền đất ximăng bị lõm xuống thành một cái ao, xung quanh xuất hiện vô số vết rạn nứt như mạng nhện.

Độc Nhãn Ma Lang rơi tan xương nát thịt, máu bắn tung toé.

Mà từ đầu tới cuối con súc sinh đó đều không phát ra nổi bất kỳ một tiếng gào thét diễu võ dương oai nào, sau khi trúng hai kỹ năng ma pháp trung giai nó đã triệt để biến thành một cái xác chết trông cực kỳ thê thảm.

"Nó chết rồi ạ?" Mạc Phàm không dám tin, hỏi.

"Chết rồi." Dương Tác Hà nhìn thấy Mạc Phàm đi theo, khẽ mỉm cười và khẳng định.

"Cháu... Cháu có thể đến đó xem một chút không?" Mạc Phàm hỏi.

"Được chứ, nếu tôi đoán không nhầm thì Lôi Ấn trước đó là cháu phóng thích đúng không?”

"Đúng vậy, chính là cháu."

"Nhóc con, cháu làm tốt lắm. Hiệp Hội Ma Pháp chúng tôi cùng với Liên Minh Thợ Săn và Chính Phủ cho các cháu một lời khen." Dương Tác Hà vỗ vai Mạc Phàm.

Mạc Phàm đến gần thi thể bị vặn vẹo biến hình của con Độc Nhãn Ma Lang kia, chậm rãi móc vòng cổ Tiểu Nê Thu từ cổ áo mình ra.

Lúc Tiểu Nê Thu đối mặt với con Độc Nhãn Ma Lang vừa bị chấm dứt sinh mệnh này thì có phản ứng rất mãnh liệt, giống như đang gõ một loại âm luật hô hoán nào đó mà người khác không thể nghe thấy được...

Một linh hồn sói bỗng từ từ bay ra từ trong miệng của Độc Nhãn Ma Lang.

Mạc Phàm có thể nhìn thấy rõ linh hồn sói này, trông nó giống như một con đom đóm nho nhỏ bị kinh sợ bay lên từ trong bụi cỏ, lại càng không biết nên đi đến đâu.

Tiểu Nê Thu vừa phát ra ánh sáng, linh hồn sói kia như tìm được điểm đến, lập tức bay tới chỗ Mạc Phàm...

Tiểu Nê Thu lập tức thu nạp linh hồn sói vào, sau đó phát ra một tiếng rung, hài lòng nỉ non giống như một đứa trẻ mới được ăn no vậy.

"Hình như... hình như lần này không phải tàn phách." Sau khi Tiểu Nê Thu thu lấy hồn phách của Độc Nhãn Ma Lang, Mạc Phàm bỗng nhận ra cái gì đó.

Tàn phách mà lúc trước Tiểu Nê Thu thu nạp đều yếu ớt đến nỗi sắp không nhìn thấy ánh sáng đâu, đồng thời ánh sáng còn cực kỳ vẩn đục, Tiểu Nê Thu chỉ miễn cưỡng hấp thụ, thái độ như có ít còn hơn không.

Nhưng lúc này Tiểu Nê Thu đã khát vọng từ xa, đến khi thu nạp hồn phách của Độc Nhãn Ma Lang xong thì hoàn toàn thể hiện sự hài lòng...

Chẳng lẽ, lần này là tinh phách?

Vừa nãy nghe Quách Thải Đường từng đề cập là con Độc Nhãn Ma Lang này đã hút trộm một nguồn năng lượng khổng lồ từ Địa Thánh Tuyền của Bác thành, sau đó trốn ở thành phố của loài người lén lút lên cấp. Nói cách khác, con súc sinh này được thứ tốt tẩm bổ mới trở nên mạnh mẽ như thế, thậm chí còn đạt đến cấp độ có thể lên cấp.

Mà sau khi loại yêu ma như vậy tử vong, xác suất tinh phách xuất hiện là khá cao!

Bởi vì chỉ có pháp sư hệ Vong Linh mới có khả năng thu hoạch tinh phách nên nếu vị pháp sư trung giai Dương Tác Hà này không mang bồn chứa đặc thù có năng lực thu thập tinh phách thì sẽ không thể nhìn thấy đốm sáng tinh phách đang phát ra ánh sáng tinh khiết như đom đóm kia được.

Ngoài ra thì tinh phách của các sinh vật đã chết sẽ bị tiêu tan trong vòng chưa đầy ba phút, hiển nhiên là Dương Tác Hà chưa từng thu hoạch hồn phách nên ông ta không có bất kỳ chút hứng thú gì đối với các xác chết.

E là vị pháp sư trung giai kia cũng không ngờ được trên người tên nhóc chạy theo mình lại có một cái bồn chứa có khả năng thu hoạch hồn phách. Ngay khi ông ta quay lưng lại bàn giao việc xử lý hiện trường cho những người khác thì tinh phách trị giá mười bảy tỷ rưỡi kia đã bị tên nhóc Mạc Phàm trông có vẻ hiền lành này lấy đi rồi!

Mặc dù thi thể của một con Độc Nhãn Ma Lang sắp lên cấp cũng rất đáng giá, nhưng sao có thể so được với tinh phách bé tý có tỷ lệ xuất hiện cực nhỏ này!

Bạn đang đọc Toàn Chức Pháp Sư Chính Bản của Loạn
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi CơHoàng019
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 18

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.