Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Này anh sói, chúng ta tình cờ gặp mặt, vui vẻ chia tay có được không?

Phiên bản Dịch · 1805 chữ

Edit: Cơ Hoàng

“Chỉ còn một vài người lang thang ở lại đây mà thôi, trước giờ họ chưa có tên trong danh sách thống kê dân số của cảnh sát. Con Độc Nhãn Ma Lang này vô cùng gian xảo, trốn trong công trường bị bỏ hoang sau đó bắt những người lang thang không ai chú ý đến đây để ăn thịt. Nếu chúng ta không phát hiện ra thì không biết sẽ có bao nhiêu người trở thành đồ ăn của nó nữa.” Mạc Phàm hừ lạnh một tiếng, nói.

Chu Mẫn sợ hãi đến nỗi không biết nói gì nữa, lúc đầu cô nàng chỉ tò mò muốn tìm ra nguyên nhân nên mới đến đây xem thử thôi, ai ngờ lại gặp phải một con yêu ma ăn thịt người chứ. Mặc dù dân số của cả Bác thành có gần triệu người, ngày nào cũng có người tử vong nhưng không có nghĩa là người còn sống sờ sờ lại bị con yêu ma ẩn núp ở đây ăn thịt. Đáng sợ quá, chuyện này thật là đáng sợ!

“Chu Mẫn, cậu có cảm thấy con Độc Nhãn Ma Lang này có gì khác so với thầy giáo của chúng ta miêu tả không?” Mạc Phàm nhìn chằm chằm con súc sinh đang quấy phá ở đằng xa kia rồi hỏi.

Chu Mẫn không còn tâm trạng mà để ý tới mấy vấn đề này, bây giờ cô nàng chỉ nghĩ làm sao chạy thoát khỏi khu công trường này mà không bị phát hiện, sau đó lập tức báo tin đáng sợ này cho Liên Minh Thợ Săn mà thôi.

“Hình thể của nó lớn hơn khoảng hai cỡ so với miêu tả của thầy giáo, đây không phải một con Độc Nhãn Ma Lang bình thường đâu.” Mạc Phàm lại tiếp tục nói.

Chu Mẫn sắp phát điên đến nơi rồi.

Chúng ta có thể nghĩ cách chạy trốn khỏi đây trước được không anh bạn? Sao lá gan của tên Mạc Phàm này lại lớn vậy cơ chứ!

Mạc Phàm rất vui sướng khi nhận ra Chu Mẫn chỉ là một cô bạn nhỏ bình thường khá là kiêu ngạo mà thôi, lúc phải đối mặt với hình ảnh đáng sợ như vậy thì không hề có chút ý muốn thảo luận nào.

“Cậu rời khỏi đây trước rồi cảnh báo cho đội Săn Yêu Thành Phố bằng tia hồng ngoại, nhân tiện cũng báo cho cảnh sát để bọn họ sơ tán cư dân và những người lang thang sống ở gần đây đi.” Mạc Phàm nói với Chu Mẫn.

“Thế còn cậu thì sao?” Chu Mẫn hỏi.

“Tôi ở lại đây canh chừng nó.” Mạc Phàm nói.

Chu Mẫn nhìn Mạc Phàm như nhìn một con quái vật.

Cùng là học sinh lớp mười hai, sao thấy cảnh tượng đáng sợ thế kia mà tên này không có phản ứng gì vậy? Nếu là người bình thường thì đã sợ đến nỗi tè ra quần rồi.

Nhưng cẩn thận nghĩ lại thì Chu Mẫn bỗng nhớ ra tên Mạc Phàm này đã biến thái đến nỗi từng một mình giết chết U Lang Thú, có vẻ như yêu ma không làm hắn sợ cho lắm.

Quái thai! Tên này đúng là một quái thai.

“Tôi… tôi mới báo cho họ rồi.” Chu Mẫn nói nhỏ.

Mạc Phàm không để ý lắm, thuận miệng hỏi: “Cậu báo tin bằng cách nào... ôi đệt!”

Chết toi, Mạc Phàm nhận ra mình vừa gặp phải chuyện lớn rồi.

“Grừ!”

Dưới sàn gác cách đó không xa, con Độc Nhãn Ma Lang đang mải mê đánh chén bỗng từ từ quay đầu lại. Con mắt to như cái đèn lồng của nó lập tức khóa chặt vị trí của Chu Mẫn và Mạc Phàm.

Không khí như bị đông lại ngay lập tức.

Mặc dù trốn ở phía sau tường gạch, Mạc Phàm và Chu Mẫn vẫn cảm nhận được sát ý lẫm liệt tỏa ra từ con Độc Nhãn Ma Lang hung tàn kia.

Một trận gió đêm thổi qua mang theo mùi máu tanh tưởi đập thẳng vào mặt Mạc Phàm và Chu Mẫn.

Chu Mẫn bị ngu luôn rồi, cô nàng nghĩ mãi vẫn không hiểu vì sao đột nhiên con Độc Nhãn Ma Lang này lại phát hiện ra hành tung của hai người bọn họ. Lúc đối diện với con mắt duy nhất của nó, cô nàng như rơi vào vực sâu sợ hãi, không thể nhúc nhích nổi.

“Ôi bà cô của tôi ơi, mẹ của bà không dạy bà là yêu ma có năng lực nhận biết tín hiệu điện thoại di động à!”

Mạc Phàm vội túm lấy tay Chu Mẫn rồi lao nhanh ra ngoài công trường với tư thế sét đánh không kịp bưng tai.

Yêu ma trong thế giới này được trời phú cho năng lực nhận biết tín hiệu của các thiết bị ma pháp khoa học kỹ thuật. Thế nên dù bạn có âm thầm phát tín hiệu cầu cứu đến đội Săn Yêu Thành Phố thì chẳng khác gì bạn cài trong đầu yêu ma một cái điện thoại di động có định vị GPS cả, chỉ cần một giây thôi là vị trí của bạn sẽ bị bại lộ ngay lập tức!

“Ngao ô!”

Độc Nhãn Ma Lang cũng nhận ra hành tung của mình bị bại lộ, nó lập tức cúi người xuống, hóa thành một con sói đói nhìn thấy đồ ăn, phi thẳng đến chỗ Mạc Phàm và Chu Mẫn với tốc độ nhanh đến mức đáng sợ.

May là lúc trước Mạc Phàm và Chu Mẫn đứng cách Độc Nhãn Ma Lang khá xa, nếu không thì lúc bị phát hiện, hai người bọn họ đã trở thành món ăn thêm trong bữa khuya của con sói này rồi.

Tốc độ chạy trốn của Mạc Phàm cực nhanh, vừa chạy vừa nối liền Tinh Quỹ.

Hắn đã học được kỹ xảo này trong mấy lần chiến đấu với yêu ma cùng đội Săn Yêu Thành Phố. Nếu một Ma pháp sư phải đứng im tại chỗ như một tên ngốc mới nối liền được Tinh Quỹ thì yêu ma chỉ cần tùy tiện tóm thứ gì đó ném trúng gáy là xác định người đó sẽ đi đời nhà ma!

“Hỏa Tư! Phần Cốt!”

Một tay hắn túm cổ tay Chu Mẫn chạy như điên, tay còn lại thì ngưng tụ ra một quả cầu lửa cực nóng.

Trong giây phút cả hai nhảy qua một đống túi xi măng lớn ở trước mặt, Mạc Phàm thuận thế quăng quả cầu lửa trên tay về phía con Độc Nhãn Ma Lang đang sắp đuổi tới ở đằng sau!

Hỏa Tư - Phần Cốt dẫn lửa cực nhanh, chỉ trong nháy mắt đã đốt cháy mấy cây gỗ được chất đống ở gần đó, nhiệt độ cao đến nỗi con Độc Nhãn Ma Lang kia không dám bước qua.

Tất nhiên mục tiêu Hỏa Tư của Mạc Phàm không phải là con Độc Nhãn Ma Lang này, tốc độ của nó có thể sánh ngang với tốc độ của con Cự Nhãn Tinh Thử lúc trước, ngoài ra thì bốn cái chân cường tráng có thể tạo ra cho nó sức nhảy cực mạnh trong khu phế tích này. Kỹ năng của Mạc Phàm chưa chuẩn xác đến trình độ có thể đánh trúng Độc Nhãn Ma Lang khi nó đang trong trạng thái lao nhanh thế kia.

Mục đích của ngọn lửa Phần Cốt vừa nãy rất đơn giản, chỉ là tạo thành một bức tường lửa cản đường truy kích của con Độc Nhãn Ma Lang kia mà thôi.

“Ngao ô!”

Tuy nhiên sức bộc phát của con Độc Nhãn Ma Lang này lại vượt xa tưởng tượng của Mạc Phàm, chỉ thấy hai chân sau của Độc Nhãn Ma Lang đạp mạnh xuống khu phế tích, nhảy lên một cái rồi bay qua bức tường lửa Phần Cốt đang cháy hừng hực kia.

“Băng!”

Độc Nhãn Ma Lang hạ xuống mặt đất một cách nặng nề, xung quanh bốc lên một trận bụi mù.

Con mắt duy nhất của nó lại khóa chặt Mạc Phàm và Chu Mẫn đang chạy trốn, chân sau của Độc Nhãn Ma Lang lại giẫm một cái, cong người lại, sau đó hóa thành một viên đạn pháo đấu đá lung tung tiếp tục đuổi theo hai người họ. Toàn bộ kiến trúc, cây gỗ, cồn cát, xe đẩy ở dọc đường đều bị đánh bay sang hai bên!

Mạc Phàm quay đầu lại nhìn thì không khỏi chửi bới một câu.

Con Độc Nhãn Ma Lang này biến thái quá, không những tốc độ nhanh mà thân thể còn quá khỏe nữa. Nếu bị nó va chạm như vậy chỉ sợ cái mạng nhỏ của hắn cũng sẽ đi tong. E là con sói này còn mạnh hơn tất cả những yêu ma mà hắn từng gặp trước đó.

Cũng may là vừa nãy hắn và Chu Mẫn đứng cách xa nó.

Sắp ra khỏi công trường rồi, ra ngoài chắc sẽ an toàn hơn một chút.

...

“Băng! Băng! Băng!”

Bức tường bên ngoài công trường bị thân thể cường tráng của Độc Nhãn Ma Lang đâm nát như đâm một miếng bọt biển. Mạc Phàm và Chu Mẫn vừa mới chạy trốn ra ngoài quảng trường, quay đầu lại nhìn thì phát hiện Độc Nhãn Ma Lang vẫn còn đang đuổi theo, cả hai lập tức choáng váng.

Shit! Con Độc Nhãn Ma Lang kia, ông mày đã vào nơi an toàn rồi mà mày còn muốn ồn ào đến khi nào?

Lúc trước Mạc Phàm còn cảm thấy con Độc Nhãn Ma Lang này thông minh, biết bắt những người lang thang và trốn trong công trường bỏ hoang để ăn vụng nên hắn mới suy đoán là nó không dám bước chân ra quảng trường. Bởi vì một khi bị phát hiện, nó sẽ trở thành mục tiêu lùng bắt của tất cả mọi người. Ai ngờ con Độc Nhãn Ma Lang này đúng là thiếu não, cứ đuổi theo hai người họ ra khỏi công trường.

Anh sói à, tấn công người khác giữa ban ngày ban mặt là không được đâu. Tuy rằng bây giờ là buổi tối, cả khu quảng trường này cũng không có mấy người sinh sống, nhưng vẫn có thể bị người khác nhìn thấy, sẽ có người báo… Không bằng hôm nay chúng ta tình cờ gặp gỡ, đi qua ngã rẽ này rồi chia tay đi, không ai được quay đầu lại.

Con mẹ nó, nếu như mày vẫn còn cố đuổi theo thì đừng trách tao không khách khí nhé!

Bạn đang đọc Toàn Chức Pháp Sư Chính Bản của Loạn
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi CơHoàng019
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 24

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.