Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chuyện kỳ lạ ở quảng trường cũ

Phiên bản Dịch · 1806 chữ

Edit: Cơ Hoàng

. . .

Thời gian nghỉ hè còn lại Mạc Phàm đều duy trì việc tu luyện như trước.

Công việc ở đội Săn Yêu Thành Phố không quá bận rộn, hắn cũng không phải điều chỉnh nhịp điệu sinh hoạt quá nhiều.

Sau khi Mạc Phàm theo đội Săn Yêu Thành Phố hoàn thành hai nhiệm vụ treo thưởng săn bắn yêu ma thì đã thoát khỏi hàng ngũ gà mờ, lúc đối mặt yêu ma cũng đã có thể bình tĩnh phóng thích kỹ năng.

Vừa chiến đấu vừa tu luyện, Mạc Phàm phát hiện tốc độ trưởng thành của Tinh Trần đang tăng nhanh.

Tinh Trần trưởng thành cũng sẽ làm cho Tinh Tử được lột xác, ngay trong ngày khai giảng lớp mười hai thì Mạc Phàm đã làm Tinh Tử Lôi hệ lột xác thành công.

Tinh Tử càng sáng sủa, lóng lánh thì càng truyền ma năng Lôi lệ mạnh mẽ hơn, lúc triển khai kỹ năng cũng sẽ thay đổi khá lớn.

"Lần tới làm nhiệm vụ với đội Săn Yêu Thành Phố chắc bọn họ sẽ giật mình lắm." Mạc Phàm ngồi ở trong phòng học, tâm trạng vô cùng sung sướng.

Hiện giờ Lôi Ấn và Hỏa Tư của hắn đều đạt đến cấp hai, tốc độ tu luyện đã vượt xa các bạn trong trường. Nếu có thể tu luyện kỹ năng lên cấp ba trước khi tốt nghiệp thì quá tuyệt vời!

Có người nói đợi đến khi Tinh Tử lột xác đến cấp ba cũng đã gần chạm đến ngưỡng cửa pháp sư trung giai rồi.

Mạc Phàm cũng không biết đến khi nào hắn mới đạt đến trung giai, nhưng hắn sẽ dùng tất cả các biện pháp để làm cho mình trở nên mạnh mẽ hơn!

Sinh hoạt trong trường học vẫn cứ như vậy, sau khi trải qua kỳ rèn luyện vừa rồi, khí chất của học sinh đã có sự thay đổi rõ rệt. Hơn nữa kỳ thi đại học ma pháp cũng sắp tới, những học sinh ngày thường hay chơi bời cũng bắt đầu nỗ lực học tập, nhiều lần thấy bóng dáng bọn họ xuất hiện ở trên sân huấn luyện.

Tuy nhiên Mạc Phàm không đến sân huấn luyện.

Đánh mấy con rối bất động đó thì có tác dụng gì chứ, giờ hắn đã đổi kiểu luyện tập không có chút ý nghĩa nào này thành thực chiến, đối mặt và chiến đấu với yêu ma rồi. Đi thực chiến thì hiệu quả tu luyện sẽ tăng nhanh hơn đứng một chỗ đánh mấy con rối gấp nhiều lần!

"Phàm ca, anh có phát hiện gì không? Từ sau khi đi rèn luyện xong tiểu đội trưởng Chu Mẫn vốn rất kiêu ngạo lại đối xử cực kỳ tốt với anh luôn." Trương Tiểu Hầu nói thầm vào tai Mạc Phàm.

"Có hả?" Mạc Phàm nhướng mày hỏi.

"Đương nhiên, có lúc cậu ta còn lén lút nhìn về chỗ anh nữa."

"Lẽ nào không phải là vì anh của chú đẹp trai à?"

"Anh cứ nói như vậy em cũng cạn lời luôn, nếu là vì anh đẹp trai thì hồi mới khai giảng cậu ấy đã không dữ dằn với anh rồi. Giờ cậu ấy hung dữ với tất cả mọi người nhưng khi đối mặt với anh lại như biến thành một người khác, ngoan ngoãn như em gái hàng xóm vậy." Trương Tiểu Hầu nói.

Hiện giờ thì lịch trình của Mạc Phàm là buổi sáng đi học, buổi chiều tu luyện, buổi tối còn phải mặc đồng phục đi giữ gìn hòa bình cho thành phố, làm gì còn thời gian phỏng đoán tâm tư các bạn nữ nữa. Dù sao hắn cũng là anh hùng có công cứu vớt ngàn vạn thiếu nữ khỏi sự cực khổ, tình cờ được mấy bạn gái ngưỡng mộ... chẳng phải là chuyện rất bình thường à!

"Đấy, anh nhìn xem kìa, cậu ấy đến tìm anh nữa đấy... Chà chà, em rút lui trước nhé Phàm ca." Trương Tiểu Hầu đúng là một đồng đội tốt, có một số bạn đúng là ngu như lợn vậy, cứ phải ở lại làm pháp sư Quang hệ! [1]

[1] Kỹ năng sơ giai của pháp sư Quang hệ là Quang Diệu - Thất Minh, có công dụng chiếu sáng. Ở đây tác giả ám chỉ pháp sư Quang hệ là cái bóng đèn, bóng đèn ở Trung Quốc còn được hiểu tương đương như câu kỳ đà cản mũi ở Việt Nam, thường được dùng để nói về những kẻ vô duyên chuyên ngáng đường cản trở con đường tình duyên của gười khác.

Mạc Phàm ngẩng đầu lên, phát hiện đúng là Chu Mẫn đang đi về phía mình.

Nhìn dáng vẻ nhăn nhó, do dự của cô ấy kìa, làm người khác sinh lòng thương tiếc.

Chu Mẫn là một cô gái rất có khí chất, gọn gàng nhanh nhẹn, tóc đen ngang vai, gương mặt thanh tú mang theo vài phần kiêu ngạo mà các cô gái thường có. Bình thường cô nàng luôn giữ khoảng cách và đối xử với các nam sinh khá là dữ dằn, thực tế lại có sự nhiệt tình không thể nào che giấu được.

"Mạc Phàm... tối nay cậu có rảnh không?" Chu Mẫn đi tới, nhỏ giọng hỏi.

Tối nay sao?

Hình như hắn còn phải củng cố kỹ năng Lôi Ấn một chút.

Chu Mẫn à Chu Mẫn, là lớp trưởng thì việc cậu nên làm là tập trung vào việc học tập, sao cậu lại động phàm tâm nhanh như vậy chứ. Chúng ta đều là học sinh lớp mười hai, cần phải nỗ lực thi đại học. Năm nay cực kì quan trọng, ảnh hưởng đến tương lai cả đời, nếu chúng ta phân tâm vào việc yêu sớm sẽ chẳng thu được chỗ tốt nào đâu!

Vì lẽ đó Mạc Phàm gật đầu, nói với Chu Mẫn: "Tôi rảnh!"

Chu Mẫn lập tức nhoẻn miệng cười, nói: "Sau khi tan học cậu chờ tôi nhé, tôi có chuyện rất quan trọng muốn nói với cậu."

"OK, không thành vấn đề." Mạc Phàm gật đầu, trong lòng cân nhắc có cần nhờ Trương Tiểu Hầu mua cho mình một hộp pháo phụt, chuẩn bị cho bất cứ tình huống nào không?

...

Sau khi tan học, đám học sinh tuồn về phía cổng trường như đàn ong vỡ tổ.

Chu Mẫn đúng là người coi trọng chữ tín, chờ Mạc Phàm ở cổng sau của trường.

Mạc Phàm đi tới, vừa định mở miệng thì Chu Mẫn đã ra vẻ thần bí nói: "Mạc Phàm, tôi không biết có nên nói chuyện này với cậu hay không, nhưng tôi cũng không biết tìm ai mới thích hợp nữa."

"Chuyện là thế này, nhà bà nội tôi ở gần quảng trường Dung Thụ, chỗ đó là một khu dân cư cũ sắp được cải tạo thành khu đô thị mới. Kỳ nghỉ hè vừa rồi tôi có về đó ở với bà nội thì nhiều lần nghe thấy công trường bên cạnh phát ra tiếng ồn như có đội xây dựng đang thi công. Tuy nhiên lúc tôi qua đó hỏi thì đội xây dựng đều nói buổi tối bọn họ sẽ nghỉ thi công... Bà nội luôn nói khu dân cư cũ gần quảng trường sắp bỏ hoang kia có thứ gì đó không sạch sẽ. Tôi đã khuyên bà nội chuyển nhà nhưng bà nội lại không muốn rời khỏi đó. Vì vậy tôi có thể nhờ cậu đi cùng tôi một chuyến xem rốt cuộc ở đó có chuyện gì không? Để bà nội ở đó một mình tôi không yên tâm, ban đêm ở đó thật sự rất đáng sợ." Chu Mẫn nói với Mạc Phàm rất chân thành.

Nghe Chu Mẫn miêu tả xong Mạc Phàm không khỏi sững sờ.

Công trường chấn động hả?

Mẹ nó, hồi trước mới có một vụ căn tin chấn động, bây giờ lại đến lượt công trường chấn động, Bác thành này sắp bị chơi hỏng rồi.

"Chắc không phải do Cự Nhãn Tinh Thử nữa đâu nhỉ?" Mạc Phàm suy nghĩ.

"Cự Nhãn Tinh Thử? Nó là yêu ma đó, chắc là trong Bác thành không có thứ này đâu." Chu Mẫn kinh ngạc mở miệng.

Kể từ lần trước đối mặt với yêu ma, đến giờ Chu Mẫn vẫn còn sợ hãi đây này.

"Đây không phải chuyện lạ gì, tôi nghe bên Liên Minh Thợ săn có tin là gần đây Cự Nhãn Tinh Thử sắp đến mùa giao phối, chúng đã xuất hiện rất nhiều lần ở các góc âm u trong thành phố rồi." Mạc Phàm không còn cảm thấy kinh ngạc nữa.

Nếu vẫn chỉ sống trong trường thì Mạc Phàm cũng sẽ nghĩ rằng thành phố an toàn trăm phần trăm giống như Chu Mẫn, tuyệt đối không thể có yêu ma xuất hiện.

Nhưng sau khi trở thành thành viên của đội Săn Yêu Thành Phố, Mạc Phàm đã có một ít kiến thức và kinh nghiệm.

Nói thế nào nhỉ.

Này Chu Mẫn, cậu tìm đúng người rồi đấy, anh đây vẫn còn một thân phận khác là công an của Bác thành, chuyên trị mấy con yêu ma trong thành phố, vì thế tôi cũng chuyên nghiệp lắm!

Haiz, mặc dù lần này không có tiền công nhưng thu mua được trái tim của một cô gái cũng không phải chuyện xấu, thôi thì cứ xem thử đi!

...

Đến quảng trường Dung Thụ, đúng như Chu Mẫn từng nói, cả khu này đã bị phá dỡ đến nỗi không nhìn ra hình dạng cũ, trông như vừa trải qua một trận động đất nghiêm trọng vây.

Quảng trường bị phá dỡ nghiêm trọng chứa đầy tro bụi, những bức tường tạm thời ngăn cách công trường được dựng lên khắp nơi, chỗ nào cũng có hố, phòng ốc đang phá dỡ, có cả những ngôi nhà mới vừa dựng lên nhưng vẫn chưa thành hình, nhìn tổng thể cực kỳ lộn xộn, ảnh hưởng mỹ quan đô thị.

Nghe nói khu quảng trường Dung Thụ này sẽ được xây dựng thành khu trung tâm thương mại, kết quả bên đầu tư bị thiếu hụt tài chính nên mới để lại trong Bác thành một khu phế tích ngổn ngang, ngay cả chính phủ cũng không biết xử lý như thế nào.

Phần lớn người dân cũng đã rời khỏi khu quảng trường này, chỉ còn một số người vô gia cư lang thang ở đây tìm một nơi trú ngụ tạm thời và vài người già đến nay vẫn không muốn rời đi, ví dụ như bà nội của Chu Mẫn.

Bạn đang đọc Toàn Chức Pháp Sư Chính Bản của Loạn
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi CơHoàng019
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 22

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.