Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Liệt Quyền – Cửu Cung

Phiên bản Dịch · 1700 chữ

Edit: Cơ Hoàng

“Sao lại… cậu ta đột phá trong tình huống này?” Nội tâm Tưởng Nghệ cuộn trào như sóng biển.

Ma pháp sư quân đội gan dạ, sáng suốt hơn người như bọn họ cũng quyết không dám làm chuyện này ở giữa bầy yêu ma, bởi vì khi đột phá tu vi không được gặp chút quấy rầy nào, càng cần tinh thần tập trung trăm phần trăm.

Ở xung quanh hắn có trên trăm con Tích Lô Cự Yêu, bọn chúng có thể một ngụm lấy đi tính mạng của hắn bất cứ lúc nào.

Chẳng lẽ hắn không sợ Tật Tinh Lang không bảo vệ tốt cho hắn, để lọt một con Tích Lô Cự Yêu tới đây? Chẳng lẽ lúc hắn đánh sâu vào Tinh Vân không có một chút dao động nào vì hoàn cảnh cửu tử nhất sinh lúc này hay sao?

Ngọn lửa đỏ rực quay cuồng trên đống đổ nát, thiêu đốt toàn thân Mạc Phàm. Thân thể Mạc Phàm giống như dung nham nóng chảy, dáng người uy nghiêm còn nóng bỏng hơn cả ngọn lửa.

“Tật Tinh Lang, mày làm tốt lắm, giờ thì giao cho tao!” Mạc Phàm nhếch môi, nụ cười giữa ngọn lửa còn mang theo mấy phần cuồng dã.

Tật Tinh Lang nhanh chóng thối lui đến bên người Mạc Phàm.

Ngọn lửa mạnh mẽ đột nhiên hội tụ lại dưới sự điều khiển bằng suy nghĩ của Mạc Phàm, bất kể là sóng nhiệt đang đánh ra bốn phía hay là ngọn lửa đã đập ra ngoài, tất cả đều lập tức ngưng tụ lại trên cổ tay phải của Mạc Phàm.

Cổ tay bị ngọn lửa bao trùm, ngọn lửa cháy đến cực hạn nhưng bên ngoài lại cháy cực kỳ thong thả.

“Mân Viêm!”

“Liệt Quyền!”

Mái tóc của Mạc Phàm dựng đứng trong năng lượng đang điên cuồng tuôn trào, ngay cả đồng tử cũng như có lửa bốc cháy.

Nắm tay hung hăng đánh xuống bên dưới đống đổ nát, năng lượng khủng khiếp trên tay nhanh chóng được rót xuống dưới mặt đất.

Năng lượng được rót vào rất nhanh, một mảng lớn mặt đất xung quanh bắt đầu nứt ra, như muốn nổ tung.

“Cửu Cung!”

Cuối cùng sức mạnh đạt tới cực hạn, Mạc Phàm ra sức gào thét một tiếng, khu vực trong phạm vi trăm mét lập tức có những cột lửa thật lớn dâng lên!

Cột lửa phun lên từ mặt đất rạn nứt, nó không chỉ bùng lên thành một ngọn lửa Địa Sát chấn động lòng người mà còn tạo thành những cột lửa thô to phun trào lên.

Cột lửa thứ nhất xuất hiện ở trên người Mạc Phàm, ngọn lửa khắp cơ thể hắn đột nhiên bốc cháy tận trời!

Cột lửa thứ hai xuất hiện trước mặt Mạc Phàm nhưng cách hắn hơi xa, hai cột lửa cách nhau khoảng ba mươi mét, nhưng lại có cảm giác như mọi thứ trong phạm vi ba mươi mét này đã bị cột lửa phá hủy.

Cột lửa thứ ba xuất hiện ngay sau lưng Mạc Phàm, song song với cột lửa trên người Mạc Phàm và cột lửa trước mặt hắn.

“A!” Mặc Phàm lại rít gào một tiếng.

Mặt đất ở bên trái và bên phải của ba cột lửa song song kia lại nứt vỡ ra một lần nữa, sáu cột lửa giống hệt nhau phun lên trời cao.

Ba cột lửa trước giữa và sau lúc ban đầu cũng đã tiêu diệt tất cả Tích Lô Cự Yêu ở phạm vi gần trăm mét xung quanh, ít nhất cũng phải mười con.

Nhưng từ khi ba cột lửa biến thành sáu cột lửa thì lại càng phá huỷ bừa bãi hơn, từng đám Tích Lô Cự Yêu bị đốt thành tro dưới các cột lửa, ngay cả một đống thi thể chồng chất lúc trước cũng không ngoại lệ.

Cửu Cung!

Có tổng cộng chín cột lửa, đột nhiên tạo thành trận pháp Cửu Cung!

Tất cả cột lửa là Mân Viêm đỏ bừng, chói mắt và nóng bỏng, trong một phạm vi lớn không cần biết Tích Lô Cự Yêu còn sống hay đã chết, đều bị đốt thành tro bụi. Cột lửa vọt lên tới độ cao khoảng năm, sáu tầng nhà, tạo thành hình ảnh chấn động khiến người ta cảm thấy Tích Lô Cự Yêu có vẻ càng nhỏ bé hơn.

Tưởng Nghệ cũng là một ma pháp sư có được ma pháp trung giai cấp ba, nhưng cô ta không có linh chủng.

Linh chủng của Mạc Phàm khiến uy lực của Liệt Quyền – Cửu Cung trong tay hắn cực kỳ bá đạo, chỉ sợ một hang ổ Tích Lô Cự Yêu đã bị tiêu diệt toàn bộ.

Mọi người đều bị Tích Lô Cự Yêu vây chặt như nêm cối, hiện giờ xung quanh Mạc Phàm lại xuất hiện một khu vực trống trải, không có máu thịt, không có xác chết, chỉ có tro bụi màu đen.

Phải biết là trong bầy Tích Lô Cự Yêu kia còn có một con Cự Vong Tích cấp Chiến Tướng, vừa nãy nó còn diễu võ giương oai định lao tới phía này, nhưng sau Liệt Quyền – Cửu Cung, con Cự Vong Tích này bị đốt đến toàn thân cháy đen, cuối cùng là kẹp chặt cái đuôi hoảng sợ chạy trốn.

Cự Vong Tích có phòng ngự kiên cố cũng không chịu nổi uy lực của Liệt Quyền – Cửu Cung, nếu còn không trốn, nó cũng sẽ bị thành tro bụi.

Rõ ràng là đám Tích Lô Cự Yêu vây công Mạc Phàm là tay sai của con Cự Vong Tích vừa chạy trốn. Cự Vong Tích cấp Chiến Tướng chạy trốn rồi, những con Tích Lô Cự Yêu ở phía xa đều trợn tròn mắt, trong lúc nhất thời không dám xông lên chịu chết.

“Cơ hội tốt, mau rút lui!” Mạc Phàm nhân lúc đám Tích Lô Cự Yêu bị kinh sợ ngập ngừng, lập tức nhảy lên lưng Tật Tinh Lang.

Khu vực xung quanh Tật Tinh Lang trống trải, cho nó đủ cơ hội lao đi. Nó lập tức bùng nổ tốc độ, mượn đống đổ nát vừa bị lửa nướng qua làm ván cầu, bật mạnh lên, nhảy tới một tòa nhà thấp bằng phẳng cách đó không xa…

Chạy điên cuồng dọc theo tòa nhà dài, mặc dù bên dưới vẫn còn một đám Tích Lô Cự Yêu dày đặc và đông đúc như thủy triều, Tật Tinh Lang tài cao gan lớn giẫm lên thảm thịt được tạo thành từ Tích Lô Cự Yêu mà chạy như bay ra được một khoảng xa.

Từng hàm răng sắc nhọn lộ ra như bọt sóng màu trắng khi Tích Lô Cự Yêu quay đầu lại đớp, có mấy lần Mạc Phàm cảm thấy đuôi của Tật Tinh Lang sắp bị cắn trúng, nhưng cuối cùng vẫn là tốc độ hoàn mỹ của Tật Tinh Lang đã đè bẹp đám Tích Lô Cự Yêu chậm chạp. Trong tiếng đớp răng rắc và cắn mạnh, chúng nó chỉ đớp được không khí và mấy sợi lông đuôi sói mà thôi.

Đạp lên lưng Tích Lô Cự Yêu mà rong ruổi, toàn bộ quá trình chỉ có hơn ba giây ngắn ngủi nhưng sự mạo hiểm và kích thích đó khiến tất cả tế bào trên người Mạc Phàm đều khiếp sợ.

Này anh sói, lần sau đừng chơi như vậy nữa, sợ hết cả hồn!

Tật Tinh Lang rẽ qua con phố này, một cái bóng tự nhiên phủ lên con đường này, nơi những con Tích Lô Cự Yêu không quá dày đặc…

Mạc Phàm thu hồi Tật Tinh Lang về vị diện Thứ Nguyên trước, bản thân thì tìm một góc chết trên đường phố thi triển Độn Ảnh.

Vừa nãy Mạc Phàm đã nhìn lên trời, cũng không phải là giả bộ thanh niên văn nghệ trước khi chết, mà là chờ đợi ánh mặt trời chui ra khỏi mây đen chết tiệt.

Có ánh sáng mặt trời thì các toà nhà mới có bóng râm!

Mạc Phàm thi triển Độn Ảnh trong góc chết, khi đám Tích Lô Cự Yêu sau lưng quay đầu đuổi theo thì cả người và sói đều biến mất.

Mà đám Tích Lô Cự Yêu trên con đường này vốn dựa vào tiếng đánh nhau để phân rõ phương hướng chiến đấu lại không nhìn thấy Mạc Phàm và Tật Tinh Lang, chúng nó lại càng không để ý một cái bóng dáng xuyên từ cái bóng toà nhà này sang cái bóng của toà nhà khác, vẫn ngu ngốc xông về phía trước, sau đó nhìn thấy đám sĩ quan đang tàn sát đồng loại của mình ở trên đường lớn.

Tưởng Nghệ nhìn thấy Mạc Phàm quẹo vào một con đường khác, nhưng chờ đến khi cô ta vượt qua những con phố đứt đoạn song song đuổi theo hắn, nào còn nhìn thấy Mạc Phàm…

Mạc Phàm tự dưng biến mất!

Chỉ qua một ngã rẽ, rõ ràng là còn nhiều Tích Lô Cự Yêu như vậy, thế nhưng tất cả đám Tích Lô Cự Yêu kia đánh về phía bọn họ, hoàn toàn không giống như có người từng xông qua chỗ bọn nó.

“Chạy?” Tưởng Nghệ có chút khó tin nhìn khu phố tràn đầy Tích Lô Cự Yêu này.

Nói ra thì nhóc con này từng cứu Bác thành, lớn hơn là càn quét thế lực Hắc Giáo Đình ở Ma Đô, Tưởng Nghệ vốn cảm thấy là hắn may mắn, nhưng bây giờ cô ta tin thật rồi!

Cô ta không tìm được Mạc Phàm.

Trực giác nói cho cô ta biết rất có thể là Mạc Phàm còn nắm giữ bản lĩnh che giấu nào đó, nếu cô ta sử dụng thú săn mồi thì vẫn có thể đuổi kịp. Vấn đề là hiện giờ bọn họ đang hoàn toàn rơi vào giữa bầy thằn lằn, bản thân có thoát được hay không vẫn còn là vấn đề!

Bạn đang đọc Toàn Chức Pháp Sư Chính Bản của Loạn
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi CơHoàng019
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.