Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Độc chiến với đàn thằn lằn

Phiên bản Dịch · 1881 chữ

Edit: Cơ Hoàng

“Lôi Ấn!”

Nộ lôi trong tay Mạc Phàm tùy ý bay múa xung quanh hắn, vòng quang điện trông như cuồng mãng khuếch tán về bốn phía!

Lôi Ấn cấp thứ tư có thể nắm giữ càng nhiều dấu ấn sấm sét, thậm chí bọn chúng có thể lan truyền qua mặt đất. Lúc này đúng là Mạc Phàm đang đánh Lôi Ấn xuống chân, tất cả điện quang có dạng phóng xạ khuếch tán tới phạm vi hai mươi mét.

Trong vùng điện trường, điện quang sẽ truyền lên nhau, Tích Lô Cự Yêu bước vào khu vực này đều bị tê liệt tứ chi, giống như là bị vô số con mãng xà trói chặt lại.

Bọn chúng không thể nhúc nhích, chỉ có thể phát ra tiếng gầm rú phẫn nộ.

Rõ ràng bọn chúng chỉ cần tiến về phía trước là có thể nuốt sống tên loài người này, nhưng lại không thể ngừng run rẩy dưới điện trường tê liệt của Lôi Ấn, chỉ có thể nhìn chằm chằm một cách vô nghĩa bằng nhãn cầu to bằng nắm tay của mình.

“Lôi Ấn mạnh quá…” Tưởng Nghệ từ đầu đến cuối vẫn nhìn chằm chằm vào Mạc Phàm, trên mặt cũng lộ ra vẻ kinh ngạc.

Cho dù là Lôi Ấn có linh chủng cũng không thể đạt tới hiệu quả làm tê liệt cơ bắp trọng phạm vi rộng như thế này. Lôi Ấn này chắc chắn đã được tăng cường thông qua thủ đoạn nào đó, sợ rằng uy lực đã tiếp cận với ma pháp trung giai bình thường…

Lôi Ấn là ma pháp sơ giai, thi triển trên tay Mạc Phàm cực kỳ như ý. Một cái Lôi Ấn - Điện Trường mới vừa biến mất chưa được bao lâu, Mạc Phàm lại có thể chế tạo ra một cái Lôi Ấn - Điện Trường khác. Không cần biết có bao nhiêu con Tích Lô Cự Yêu, đừng mơ đến gần được hắn trong phạm vi hai mươi mét. Điều này khiến cho Mạc Phàm gần như bất khả chiến bại trong các trận chiến với đám Tích Lô Cự Yêu cấp Nô Bộc!

Tưởng Nghệ không thể không nhìn Mạc Phàm bằng cặp mắt khác xưa, một người có thể cường hoá ma pháp sơ giai đến mức độ này, trụ cột ma pháp của hắn mạnh không tầm thường đâu.

Có điều, tình hình bên bọn họ cũng không đến mức thảm hại, các sĩ quan tạo thành trận hình, biết lợi dụng Băng Mạn – Đống Trì và Địa Ba – Trì Hoãn giảm tốc độ, nên cũng có thể chế tạo ra một khu vực ma pháp khiến Tích Lô Cự Yêu không thể xâm nhập, việc phải làm chỉ là đề phòng những sinh vật cấp Chiến Tướng.

Liếc mắt một cái nhìn lại, trong tầm mắt toàn là những thằn lằn lớn ngọ nguậy, mấp máy như thủy triều gợn sóng. Thậm chí có rất nhiều Tích Lô Cự Yêu gấp gáp còn trèo lên người đồng loại để tiến về phía trước. Con đường này đã không thể thỏa mãn việc đi lại của chúng nó.

Ở năm trăm mét bên ngoài vẫn có rất nhiều Tích Lô Cự Yêu, xung quanh nhà lầu đều có quái vật hình thể dày nặng này bò tới.

Bên chân Mạc Phàm đã có mười mấy cái xác Tích Lô Cự Yêu. Giết đám Tích Lô Cự Yêu cấp Nô Bộc này cũng không quá khó khăn, vấn đề là so với đám Tích Lô Cự Yêu vô tận ngoài kia, mười mấy con này chỉ là hạt cát trong sa mạc, e là dù tiêu hao toàn bộ ma năng cũng không thể giết sạch.

Lại nhìn Tưởng Nghệ và các sĩ quan của cô ta, các sĩ quan có kinh nghiệm chiến đấu phong phú, sẽ không lạm dụng bất kỳ một ma pháp trung giai nào…

Có rất nhiều lúc các sinh viên ra ngoài rèn luyện đều hận không thể dùng ma pháp trung giai đánh yêu ma cấp Nô Bộc trước mặt thành cặn bã, nhưng thực tế thì đây là hành động rất ngu xuẩn! Ở dã ngoại, ma năng chính là tính mạng, tiêu hao bao nhiêu ma năng đồng nghĩa với tiêu hao bấy nhiêu sinh mệnh. Yêu ma thì giết mãi không hết, biết khống chế tốt ma năng mới là mấu chốt sinh tồn.

Đúng là đám sĩ quan này đang tiết kiệm ma năng, nếu có thể không sử dụng ma pháp trung giai thì bọn họ kiên quyết sẽ không lãng phí. Bởi vì bọn họ hiểu quân đoàn Tích Lô Cự Yêu không thể biến mất chỉ trong chốc lát, nơi này chỉ cách hang ổ của chúng một kilomet thôi.

“Tật Tinh Lang!” Mạc Phàm gọi một tiếng, ý bảo Tật Tinh Lang để ý một con Cự Vong Tích ở bên trái, cách bọn họ ba trăm mét.

Tạm thời còn có thể khống chế được Tích Lô Cự Yêu, nhưng Cự Vong Tích mới là mối nguy hiểm thực sự. Bọn chúng như những chiến xe tăng thằn lằn tùy ý hoành hành trên đường phố, nhiều nhà cao tầng cũng bị chúng nó đâm sập.

Tật Tinh Lang nhe răng nanh, mắt lộ vẻ hung dữ nhìn chằm chằm con Cự Vong Tích như hạc trong bầy gà kia.

Cả người con Cự Vong Tích này đỏ rực, như là một con cá sấu khổng lồ thời tiền sử bị nướng chính. Cơ thể nó bò qua giữa hai tòa nhà khiến chúng đổ sang hai bên.

Nó vô cùng nổi bật trong đám Tích Lô Cự Yêu đang ngọ nguậy, Tích Lô Cự Yêu bò chậm còn phải nhường bốn hoặc năm vị trí cho nó.

“Hoả Cự Vong Tích…” Tưởng Nghệ cũng nhìn thấy con Cự Vong Tích này, đồng tử của cô ta có chút lóng lánh như ánh sao.

Cô ta không thể để Mạc Phàm chết, nên lúc cần thiết phải ra tay cứu hắn.

Đương nhiên nếu thời cơ chín muồi, cô ta sẽ dùng ma pháp trói chặt Mạc Phàm lại, bắt sống hắn mới là việc quan trọng nhất!

“Đừng tới tìm tao, đừng tới tìm tao… Mẹ nó con thằn lằn này có gen của lợn sao? Bên kia có nhiều người như vậy mà mày không đi, cứ nhất định phải tìm bố mày!” Mạc Phàm thấy Hoả Cự Vong Tích bò về phía mình, tức không chịu được.

Mắng thì mắng, bây giờ Mạc Phàm không thoải mái chút nào.

Dù Tích Lô Cự Yêu tới nhiều hơn thì hắn vẫn có thể dựa vào Lôi Ấn - Điện Trường tạo ra một khu vực an toàn cho mình. Thế nhưng Cự Vong Tích lại không bình thường, mặc dù Lôi Ấn cấp thứ tư vẫn có tác dụng đối với sinh vật cấp Chiến Tướng, nhưng giới hạn trong việc đấu một mình, phải tập trung đánh tất cả Lôi Ấn - Mãng Ngấn vào một vị trí trên người nó.

“Tật Tinh Lang, mày nghĩ cách dẫn nó sang bên kia đi!” Mạc Phàm nói với Tật Tinh Lang.

Tật Tinh Lang có cùng đức hạnh với Mạc Phàm, đối mặt với cuộc chiến đấu kiểu này đương nhiên là phải bỏ đá xuống giếng.

Nhưng mà lúc Tật Tinh Lang vừa định dẫn Hoả Cự Vong Tích sang phía các sĩ quan bên kia, Tưởng Nghệ đột nhiên ra tay.

Rõ ràng người phụ nữ này gánh vác nhiệm vụ hoặc là bảo vệ, hoặc là bắt sống Mạc Phàm, nếu Mạc Phàm có hành vi không tuân thủ việc đánh cược, cô ta cũng không ngại làm người phán xử.

Thực lực của Tưởng Nghệ có thể sánh ngang với thẩm phán viên Đường Nguyệt năm đó, Tật Tinh Lang không dám trêu chọc cô ta, Mạc Phàm cũng không thể dùng chiêu trò gì nữa. Chỉ có thể làm theo quy tắc cũ, Tật Tinh Lang đối phó đại ca còn hắn xử lý bọn tay sai.

Không có Tật Tinh Lang giúp Mạc Phàm giải quyết đám Tích Lô Cự Yêu đến gần, Mạc Phàm bắt đầu chật vật.

Hắn phải dựa vào tòa nhà sụp đổ phía sau, đứng ở nơi có địa thế cao một chút.

Không thể đổi sang chỗ khác, phía dưới Tích Lô Cự Yêu vô tận đã sớm trải thành một tấm thảm thịt thằn lằn không một khe hở, có thể vòng quanh nội thành hai vòng.

Mạc Phàm không ngừng phóng thích ma pháp, Lôi Ấn bản cường hóa có thể kéo dài thời gian cho Mạc Phàm một chút đường sống.

Khi ma pháp sư chiến đấu thì có thể tiêu diệt số lượng yêu ma gấp mười mấy lần, nhưng tình huống bị bao vây chật như nêm cối kiểu này chắc chắn sẽ phải chết, không thể nghi ngờ. Nếu không phải Lôi Ấn chế tạo ra điện trường tê liệt trong phạm vi hai mươi mét, cộng thêm đám Tích Lô Cự Yêu cồng kềnh này không có thủ đoạn tấn công tầm xa, có lẽ Mạc Phàm đã bị gặm thành vô số mảnh rồi!

“Cậu nên ngoan ngoãn chịu trói đi, Lôi Ấn của cậu rất xuất sắc, để cậu có vốn liếng để chiến đấu một mình với đám thằn lằn này. Nhưng sau khi ma năng của cậu cạn kiệt sẽ trở thành vật trong bụng Tích Lô Cự Yêu, buông tay chịu trói thì cậu vẫn còn khả năng sống sót. Chỉ huy từng nói cậu là vật thí nghiệm tốt nhất, mặc dù trước đâu thí nghiệm hệ mới này chưa từng có người nào thành công, nhưng xác suất thành công của cậu cao hơn nhiều những người khác!” Tưởng Nghệ vẫn đứng ở chỗ Tích Lô Cự Yêu đếm mãi không hết kia mà nhìn chằm chằm vào Mạc Phàm.

Tưởng Nghệ sẽ không đến quá gần, cô ta phải cân nhắc đến trường hợp Mạc Phàm sẽ hành động quá khích như là tự sát.

Ở những lúc thế này, một người bình thường sẽ lựa chọn thà làm ngọc vỡ còn hơn ngói lành, nếu đã phải chết thì sao phải làm vật thí nghiệm cho người khác? Chẳng phải sẽ khiến kẻ ác đạt được mục đích sao?

Tưởng Nghệ muốn Mạc Phàm tự đầu hàng.

Bây giờ mới chỉ có một đàn Tích Lô Cự Yêu, dù đối phó hơi khó khăn nhưng chỉ cần cô ta đích thân ra tay, mở một đường máu là không thành vấn đề.

Nhưng nếu Mạc Phàm còn đi sâu vào bên trong khiến cho ma pháp của cô ta không thể chạm tới, thì các sĩ quan cũng không thể bắt sống hắn…

Mạc Phàm mà bị thằn lằn ăn mất, nhiệm vụ lần này sẽ thất bại. Cô ta hy vọng Mạc Phàm có thể lý trí một chút, nếu cứ tiếp tục tuỳ hứng, mọi người sẽ thật sự phải chết chùm. Chi bằng tiếp thu sự thật, làm vật thí nghiệm chưa chắc đã phải chết.

Ừ, chưa chắc…

Bạn đang đọc Toàn Chức Pháp Sư Chính Bản của Loạn
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi CơHoàng019
Phiên bản Dịch
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.