Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cho một người được sống

Phiên bản Dịch · 1722 chữ

Edit: Cơ Hoàng

Lục Niên lập tức nhíu mày lại.

Thật ra vừa nãy gã vốn định chờ Lục Chính Hà đi tới chỗ mình rồi mới ra tay, nhưng do quá nóng vội nên gã ra lệnh luôn.

Trong mắt Lục Niên, những sinh viên này chưa từng trải qua chém giết hoặc chiến tranh thật sự, đối mặt với thảm sát như vậy, thậm chí chỉ biết đầu óc trống rỗng đứng đó chờ chết.

Ai ngờ tốc độ phản ứng của tên nhãi Mạc Phàm kia lại nhanh như vậy, còn biết bắt Lục Chính Hà làm con tin.

Mà tên nhóc Lục Chính Hà này cũng quá ngu ngốc, nếu vừa rồi nhanh chân chạy tới chỗ gã thì đã chẳng xảy ra chuyện gì rồi.

“Anh... Anh ơi, cứu em!” Lục Chính Hà khóc nức nở hô lên.

Lục Niên giết người rất quyết đoán, không có một chút thương hại nào. Thế nhưng tên nhãi Mạc Phàm này cũng vô cùng tàn nhẫn, ngọn lửa Mân Viêm kia có thể đốt cháy người Lục Chính Hà bất cứ lúc nào. Lục Chính Hà có thể khẳng định rằng Mạc Phàm nói giết là sẽ giết mà chẳng hề nhíu mày.

“Có chút thú vị.” Lục Niên hút thuốc sâu một hơi, vẫy tay ý bảo đám ma pháp sư quân đội ở phía sau đang oanh tạc tạm thời dừng tay.

Lục Niên không thể để em trai của mình chết được, Lục Niên nhập ngũ nhiều năm, không vợ không con, vậy nên Lục Chính Hà nhỏ hơn gã nhiều tuổi chính là hương khói duy nhất của gia đình bọn họ. Còn Lục Niên thì không lâu sau sẽ phải hầu toà nên gã có chết hay không cũng không sao, nhưng Lục Chính Hà không thể chết được.

Nhưng mà gã cũng không thể để lộ bản thân rất để ý mạng chó của em trai.

Thực tế thì so với nhiệm vụ lần này, nếu đến đường cùng thì Lục Niên vẫn sẽ để em trai mình hy sinh, bởi vì chuyện gã phải làm vô cùng to lớn, nếu thành công gã sẽ trở thành người thay đổi cục diện thế giới.

Mọi sự hy sinh đều trở nên đáng giá!

“Các người là thứ chó má gì? Nghe kỹ cho tôi, Liêu Minh Hiên này là con của Liêu Phong của Hiệp Hội Ma Pháp Đế Đô, các người dám giết tôi, cả nhà các người sẽ đều phải chết!” Liêu Minh Hiên cuồng loạn hét lớn.

“Ồ?” Lục Niên nhướng mày, cặp mắt kia đột nhiên loé lên một tia sáng màu nâu.

Ánh mắt màu nâu chợt loé lên, Liêu Minh Hiên mới vừa rồi còn điên cuồng kêu gào đột nhiên im lặng.

Liêu Minh Hiên không thể phát ra bất cứ tiếng động nào, thân thể gã trở nên cứng đờ, không thể động đậy dù là một đầu ngón tay.

Cơ thể gã bị bao phủ bởi một lớp vật thể màu xám trắng, lúc đầu chỉ là bao phủ đầu ngón chân, dần dần bắt đầu lan tràn đến toàn thân.

Màu xám trắng khuếch tán ngày càng nhanh, nhìn qua giống như là xi măng bị phơi khô trong thời gian rất ngắn. Vấn đề là thứ vật chất màu xám trắng này đang bao phủ trên người Liêu Minh Hiên, nói cách khác, chỉ cần bộ phận nào trên người gã biến thành màu xám trắng thì sẽ bị đông thành tượng đá.

Liêu Minh Hiên cố gắng giãy giụa nhưng chỉ qua mấy giây. toàn thân gã đã hóa thành một pho tượng màu xám trắng!

“Loại người này càng không được sống.” Lục Niên lại rít một hơi thuốc lá, thản nhiên và khinh thường giống như vừa xử lý một đống rác rưởi.

Khi tác dụng gây tê hiệu quả của thuốc lá đi vào lá phổi, vết thương sau lưng và sự đau đớn theo Lục Niên suốt nhiều năm mới dịu bớt, đầu óc Lục Niên cũng tỉnh táo hơn một chút.

Ánh mắt của gã nhìn chằm chằm vào Mạc Phàm đang bắt giữ em trai mình, toàn thân giống như con dao quỷ quái loang lổ vết máu, khó nắm bắt và cực kỳ nguy hiểm.

“Nói đi, cậu muốn thế nào!” Lục Niên thản nhiên nói.

“Là các người muốn thế nào mới đúng, chúng tôi không thù không oán gì với các người, tại sao lại giết chúng tôi?” Mục Nô Kiều tức giận đến mức cả khuôn mặt đỏ bừng.

Lúc nói ra những câu chất vấn này, cơ thể cô cũng khẽ run, hiển nhiên là cô cũng sợ hãi nhưng lại cưỡng ép bản thân phải bình tĩnh lại. Việc đối phương tự dưng giết người mà chẳng có dấu hiệu báo trước quá kỳ lạ, cũng khiến người ra khó mà chống lại được. Cũng may có vẻ Mạc Phàm đã bắt được điểm yếu của đối phương, khống chế được tên phản đồ Lục Chính Hà này.

“Cô là cháu gái của Mục Chiến Hưng nhỉ, cũng có chút gan dạ và sáng suốt... Nếu tôi nói ông nội của cô cũng đồng ý chuyện này, không biết cô sẽ có cảm tưởng thế nào.” Lục Niên cười ha ha giống như một tên yêu quái.

Lục Niên cũng không sốt ruột, cấp dưới của gã đã bao vây nhóm người này rồi.

Nếu Lục Chính Hà có thể sống sót thì là chuyện tốt, dù sao cũng là em trai duy nhất của gã, còn nếu không được thì giết hết, tránh gây thêm rắc rối.

Mặc dù đều là sinh viên nhưng thân phận của bọn họ không giống nhau, nên nhanh chóng biến việc này thành ra ngoài rèn luyện gặp phải sự cố toàn quân bị diệt thì tốt hơn. Đối với việc chất vấn của thế lực sau lưng những người này, chết mà không có chứng cứ thì còn chất vấn cái rắm!

“Như vậy đi, một mạng đổi một mạng, nhóc con tự chọn đi, muốn để ai sống?” Lục Niên chẳng hề có thành ý đàm phán, dáng vẻ như hoàn toàn chiếm thế thượng phong.

Mạc Phàm nhíu mày lại, tính cách của tên ma quỷ này khó nắm bắt quá, quan trọng nhất là đến bây giờ Mạc Phàm vẫn không hiểu nổi vì sao người này lại muốn giết bọn họ. Chẳng lẽ bọn họ vô tình biết được bí mật không thể cho người khác biết của đám người này, nếu không vì sao lại muốn giết người diệt khẩu?

“Cô bé đứng bên cạnh cậu cũng không tệ, quan hệ của hai người không bình thường đâu nhỉ? Cậu thả tên ngu Lục Chính Hà kia ra, tôi có thể bảo đảm không giết cô ta!” Lục Niên nhếch môi, lộ ra hàm răng vàng khè.

“Đổi năm người, tôi, cậu ta, cô ấy, cô ấy và cô ấy, những người khác tùy các người.” Mạc Phàm trực tiếp điểm danh.

Mạc Phàm điểm danh khiến đám người La Tống, Thẩm Minh Tiếu sợ chết khiếp, suýt chút đã quỳ xuống trước mặt Mạc Phàm.

Mà Bành Lượng, Tống Hà cũng nhìn sang Mạc Phàm với vẻ không dám tin, tốt xấu gì hai người bọn họ cũng là đồng đội của Mạc Phàm, không ngờ hắn chẳng thương lượng gì đã từ bỏ hai người bọn họ.

“Tao nói chỉ đổi một người!” Giọng nói của Lục Niên lập tức trở nên lạnh lẽo.

“Vậy để tôi đi.” Mạc Phàm không chút nghĩ ngợi nói.

“Ha ha ha ha, nhóc con thật thú vị!” Lục Niên lập tức cười phá lên.

Lúc này, Bạch Đình Đình, Triệu Mãn Duyên và Mục Nô Kiều đều nhìn Mạc Phàm với vẻ mặt khó tin.

Bọn họ không ngờ lúc thật sự rơi vào hoàn cảnh như thế này, ngay cả bọn họ cũng bị Mạc Phàm từ bỏ.

“Tôi cố hết sức rồi.” Mạc Phàm áy náy nói với bọn họ.

“Tớ không sao, dù sao nếu không có cậu thì tớ đã chết từ lâu rồi…” Bạch Đình Đình cười thê lương, ai cũng có thể nghe ra sự miễn cưỡng trong lời nói của cô.

Mục Nô Kiều cắn môi, lý trí nói cho cô biết, Mạc Phàm lựa chọn như vậy là hoàn toàn chính xác, nếu đổi lại bất kỳ ai cũng sẽ chọn lựa như vậy, nhưng tâm lý thì rất khó chịu. Khi tên chỉ huy quân đội ma quỷ kia nói chỉ để một người được sống, cô thử ảo tưởng Mạc Phàm có thể cho mình rời khỏi đây không, mặc dù đó chỉ là một ý nghĩ hoang đường chợt lóe lên mà thôi.

“Mạc Phàm, mày làm vậy khiến tao thất vọng tột đỉnh, nhưng mà nếu tao thật sự phải chết ở đây, tao hy vọng sau này mày giết người này giúp tao…” Triệu Mãn Duyên nở một nụ cười cực kỳ khó coi.

“Không cần mày nói thì tao cũng sẽ giết hắn!” Mạc Phàm trả lời.

Lục Niên rũ tàn thuốc, liếc mắt nhìn đám sinh viên ma pháp vắt mũi chưa sạch này.

“Nếu đã quyết định, nói di ngôn xong chưa? Thả Lục Chính Hà ra, nếu không các người không có cơ hội sống sót nào đâu.” Chỉ huy ma quỷ Lục Niên nói.

“Tôi vừa nói rồi, để tôi đi!” Mạc Phàm lặp lại một lần nữa.

“Thật đáng tiếc, tất cả mọi người ở đây đều có thể đi, mình cậu không được đi!” Lục Niên nhếch môi cười nói.

Mạc Phàm ngẩn người, có chút ngạc nhiên nhìn tên ma pháp sư cao giai giết người như ngóe này.

Chẳng lẽ bọn họ là người của Hắc Giáo Đình?

Không đúng! Mặc dù thủ đoạn của bọn họ rất ngoan độc, nhưng rõ ràng là không liên quan gì tới Hắc Giáo Đình. Vẻ mặt của mỗi người bọn họ đều hơi đờ đẫn, dường như biết rõ việc làm lần này sẽ khiến bọn họ vạn kiếp bất phục...

Vấn đề là rốt cuộc bọn họ muốn làm gì?

Đám người này quá quái dị!

Bạn đang đọc Toàn Chức Pháp Sư Chính Bản của Loạn
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi CơHoàng019
Phiên bản Dịch
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.