Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bắt đầu

Tiểu thuyết gốc · 656 chữ

Quá trình khó khăn nhất trong cuộc sống của Minh Thiện không phải là vượt qua nỗi đau mất mẹ trong vụ hoả hoạn càng chẳng phải là tranh giành ghế giám đốc mà là lúc anh theo đuổi Linh Phương.

Linh Phương luôn né tránh xem anh như một người bạn thậm chí còn cự tuyệt nói chuyện với anh suốt một tuần. Những ngày như thế Trần Linh lại thấy rất vui vì anh đến tìm cô tâm sự, còn gì tuyệt hơn ngắm gương mặt người mình thích mỗi ngày nhỉ.

Lần phát sinh quan hệ đầu tiên của Minh Thiện và Trần Linh là lúc anh thấy Linh Phương đang nói chuyện với một cậu trai (đồng nghiệp á) khiến anh hơi giận nên đã tới hỏi Linh Phương đấy là ai nhưng cô không trả lời mà khoác tay cậu trai kia rời đi.

Minh Thiện uống khá nhiều nên đã say bí tỉ nhân viên quán liền gọi vào số điện thoại khẩn cấp, đấy là số của Trần Linh. Trần Linh đưa anh về đến nhà vừa đặt anh lên sô-pha liền bị anh kéo lại, tư thế trên dưới tiếp xúc gần làm Trần Linh ngượng đỏ mặt cũng có đôi phần sung sướng thế mà anh chẳng quan tâm liên tục lầm bầm: “Tại sao không yêu anh?”.

Cô tưởng anh đang nói mình bởi thời điểm này cô vẫn chưa biết anh thích Linh Phương, tim cô đập loạn xạ khi nghe anh nói thế đồng thời ngồi dậy an ủi anh rằng: “Em vẫn luôn thích anh”. Minh Thiện nghe thế liền bật dậy vùi đầu vào ng.ực mà méo máo :“Anh biết em sẽ không bỏ anh mà”.

Sau đấy anh hôn cô thật sâu một nụ hôn nồng thắm nhưng sao lúc ấy cô không nhận ra nụ hôn ấy không dành cho mình nhỉ. Minh Thiện nhanh chóng bế cô vào phòng, cả căn hộ tràn ngập tiếng rên rỉ của một người phụ nữ, tiếng thở dốc của một người đàn ông. Trong lúc trận hoan ái diễn ra thì anh luôn miệng kêu tên Linh Phương khiến Trần Linh hơi ngỡ ngàng nhưng “mật ngọt chết người” từng câu nói nhẹ nhàng đầy quyến rũ của anh rót vào tai khiến cô mất đi lí trí mà chìm đắm vào trong.

Sáng hôm sau tỉnh dậy anh bất ngờ khi thấy người phụ nữ kế bên mình, quần áo rãi đầy sàn, chiếc nệm cũng ngập tràn mùi tinh và dịch mật. Minh Thiện khẽ vén tóc cô gái nằm kế bên mình anh hoảng hốt tưởng đó là Linh Phương nhưng không phải đấy là Trần Linh cô bạn thân của anh.

Nhớ lại đêm hôm qua đầu anh đâu như búa bổ, nhưng thật sự đêm qua rất kịch liệt không biết anh đã làm bao nhiều lần chỉ biết là đã phóng rất nhiều nòi giống của mình vào trong cô. Từ thân hình đến giọng nói, cách rên rỉ của cô thật sự làm anh mê đắm.

Đột nhiên có tiếng gọi:“Minh Thiện cậu dạy rồi sao” kéo anh về thật tại, nhìn cô gái kế bên mình đang mỉm cười anh mới có thể an tâm giải thích,“Hôm qua Cr giận không nói chuyện với mình nên mình mới uống nhiều dẫn đến chuyện này, cậu có gương mặt giống cô ấy nên mình đã không thể kìm lòng, mình xin lỗi ...”.

Trần Linh dường như đã hiểu Linh Phương là ai, cũng hiểu rằng anh không yêu mình chỉ xem đây là sai lầm, tim cô hẫn đi một nhịp nhưng sau đó lại tươi cười hỏi anh:“cô ấy tên Linh Phương đúng không?". Anh hơi ngỡ ngàng nhìn cô

nhưng nhớ ra hôm qua mình đã liên tục gọi tên Linh Phương trong lúc hoan ái nên nhẹ gật đầu.

———————Còn ———————

Bạn đang đọc Tớ... cần cậu ...! sáng tác bởi Bthx.09
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Bthx.09
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.