Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thích Kiểu Đàn Ông Như Thế Nào

Phiên bản Dịch · 957 chữ

Tống Chiêu Lễ muốn ngọt ngào gặp Kỷ Tuyền lòng dạ sắt đá.

Tống Chiêu Lễ vừa dứt lời, Kỷ Tuyền nửa giây cũng không chần chờ, trực tiếp cúp điện thoại.

Đầu bên kia điện thoại im lặng hồi lâu, Tống Chiêu Lễ đưa di động từ bên tai chuyển qua trước mặt nhìn thoáng qua, đầu ngón tay day day khoé mắt, cười khẽ một tiếng.

"Chậc."

Kỷ Tuyền nhận phòng khách sạn bên Trường Sa, Tống Chiêu Lễ bên kia xuống lầu lên xe Khâu Lâm.

Khâu Lâm từ tối qua ngủ không nhiều, hiện tại dưới mắt hai quầng thâm đen qua kính nhìn Tống Chiêu Lễ.

Tống Chiêu Lễ nhìn hắn, hơi nhướng mày: “Tối qua ngủ không ngon?”

Khâu Lâm không chỉ có vành mắt đen, cổ họng bởi vì phát hoả mà có chút khàn, "Ừm."

Tống Chiêu Lễ hỏi, "việc công hay việc tư?"

Khâu Lâm vẻ mặt trịnh trọng nói: “Việc riêng xen lẫn việc công, việc công trộn lẫn việc tư.”

Tống Chiêu Lễ nghe vậy nheo mắt lại: "Nói tôi nghe chút?"

Khâu Lâm nhìn vẻ mặt Tống Chiêu Lễ không nói nên lời, lắp bắp đáp: ”Thôi quên đi."

Tống Chiêu Lễ dang rộng đôi chân dài, lười biếng nói: "Nói cho tôi biết, nếu không trong tình trạng phân tâm của cậu hiện tại, tôi sợ ngồi trên xe sẽ nguy hiểm đến tính mạng."

Khâu Lâm gắn bó với Tống Chiêu Lễ đã nhiều năm.

Hai người tuy là cấp trên cấp dưới, nhưng mối quan hệ của họ lại thân thiết hơn cấp trên và cấp dưới thông thường.

Hơn nữa, Khâu Lâm bao năm cũng hiểu tính tình của Tống Chiêu Lễ phần nào, anh không phải là loại ông chủ luôn tìm kiếm rắc rối, chỉ cần bạn không mắc phải sai lầm nguyên tắc nào thì về cơ bản anh ấy sẽ nhắm mắt làm ngơ.

Nghe câu hỏi của Tống Chiêu Lễ, Khâu Lâm dừng lại, quay người nói: "Tống Tổng, tôi có thể mạn phép hỏi một chuyện riêng tư được không?"

Tống Chiêu Lễ trầm giọng đáp, "Phương diện kia?"

Khâu Lâm nói, “ phương diện tình cảm."

Tống Chiêu Lễ khẽ hừ một tiếng: "Vậy cậu quả thực quá tự phụ rồi”

Khâu Lâm nghẹn lại, vẻ mặt phức tạp.

Một lúc lâu, Tống Chiêu Lễ nhìn Khâu Lâm nói: "Hỏi đi."

Khâu Lâm tỏ ra rất bối rối, như đang suy nghĩ nên hỏi câu này thế nào, chừng nửa phút, cắn răng hỏi: “Tống Tổng, anh thích giám đốc Kỷ phải không?

Khâu Lâm câu trước dứt lời, câu sau hận không thể trực tiếp đem đầu lưỡi của mình cắn đứt.

Chẳng qua hiện tại coi như hối hận cũng không kịp, chỉ có thể giơ cổ lên chờ Tống Chiêu Lễ đưa tay chém xuống.

Khâu Lâm vốn tưởng Tống Chiêu Lễ sẽ giống trước kia phủ nhận, ai biết lần này lại hàm ý hỏi lại, "Làm sao? Tôi không xứng?”

Khâu Lâm, "..."

Thật là một câu hỏi đầy tự phụ của ông chủ.

Nếu Tống Chiêu Lễ không phải là ông chủ của mình thì bây giờ hắn sẽ hét lên: Tôi chưa bao giờ thấy kẻ vô liêm sỉ như vậy!!

Chỉ trong vài phút, Khâu Lâm dường như đã chiếu trong đầu một bộ phim truyền hình dài tám mươi tập, hơn nữa còn là về đạo đức con người.

Cuối cùng, dưới cái nhìn của Tống Chiêu Lễ, Khâu Lâm cắn răng, trong lòng kiên cường nói: “Tống Tổng, tôi cảm thấy…”

Khâu Lâm chưa kịp nói xong, Tống Chiêu Lễ đã thờ ơ, bình tĩnh ngắt lời: “Khâu Lâm, nếu cảm thấy cái ghế này ngồi đã đủ rồi, có thể nói thẳng, Tống thị cũng không thiếu người mới.”

Tống Chiêu Lễ dứt lời, Khâu Lâm từ một thân nghiêm nghị chính khí nháy mắt chuyển sang sợ hãi, lời nói xoay 180 độ, "tôi cảm thấy ngài cùng giám đốc Kỷ rất xứng đôi."

Cả người Tống Chiêu Lễ nằm ngửa ra sau, con ngươi hẹp dài nhắm mắt lại, "Lái xe."

Khâu Lâm, "Được rồi Tống Tổng."

Chính nghĩa với bát cơm, chính nghĩa tính là cái beep gì!!!

Xe chạy chậm trên đường, sau khi nhắm mắt tập trung hơn chục phút, Tống Chiêu Lễ lấy điện thoại di động trong túi ra, chuyển sang Nick Wechat của Khâu Lâm, gửi tin nhắn cho Kỷ Tuyền: Cô có đang bận không?

Kỷ Tuyền trả lời ngay: May quá hôm nay tôi đi công tác, vừa đến Trường Sa và nhận phòng khách sạn.

Tống Chiêu Lễ: Cũng không có gì, hôm nay tôi không có việc gì, tan làm muốn đến chỗ Thắng Phạn.

Kỷ Tuyền: Hôm nay tôi thì không được rồi, đợi khi về tôi sẽ gọi cho anh.

Tống Chiêu Lễ: Được

Một lúc sau, Tống Chiêu Lễ lại gửi: Kỷ Tuyền, bình thường cô thích ăn gì?

Kỷ Tuyền xem tin nhắn thì khựng lại, rồi tự cười bản thân vì bị Tống Chiêu Lễ hù dọa đến mức nhìn ai cũng nghi ngờ, chỉ là một câu hỏi thuận miệng của Khâu Lâm mà thôi, cô đáp: Tôi không kén ăn, nói chung tôi thích đồ chua ngọt, hoặc đồ ăn ngọt cay xíu.

Tống Chiêu Lễ: Không ăn đồ cay sao?

Kỷ Tuyền: Gần như vậy.

Bạn bè đồng nghiệp với nhau trò truyện bình thường cơ bản sẽ dừng lại ở đây, Kỷ Tuyền cũng đang định cất điện thoại hỏi thăm Dư Huy, ai biết được, “Khâu Lâm” lại gửi một tin nhắn khác: Kỷ Tuyền, cô thích kiểu đàn ông nào?

Bạn đang đọc Tình Mị - Nhị Hỉ của Nhị Hỉ

Truyện Tình Mị - Nhị Hỉ tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi thanhxuan1694
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 8

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.