Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ăn Cháo Đá Bát

Phiên bản Dịch · 966 chữ

Đối mặt với Tống Chiêu Lễ đổi trắng thay đen, Kỷ Tuyền nhếch khóe môi không nói lời nào.

Hồi lâu, Tống Chiêu Lễ ôm lấy eo thon của cô hướng trong ngực, mở miệng lần nữa, "Em đây có phải qua được sông thì chặt đứt cầu?"

Môi đỏ Kỷ Tuyền nhích động , thần sắc lạnh nhạt “Tôi đây là tháo cối giết lừa."

Con lừa ở đây là ai??

Không cần nói cũng biết.

“Con lừa” hung hãn số 1 Tống Chiêu Lễ dốc hết sức lực và thể lực nhưng cuối cùng lại phải ngủ ở phòng dành cho khách.

Thời điểm bị đuổi ra phòng ngủ chính, anh tựa ở khung cửa cùng Kỷ Tuyền đàm phán.

Kỷ Tuyền ngước mắt nhìn người trước mặt, chỉ nói một chữ: "Ra ngoài”

Hai giờ sáng, Kỷ Tuyền nằm trên giường phòng ngủ chính trằn trọc, càng nghĩ càng bực bội, trực tiếp kéo chăn che kín đầu của mình.

Tình huống thế nào mà phát triển tới bước này?

Cô... Không nghĩ ra.

Sát vách phòng ngủ cho khách, Tống Chiêu Lễ tinh thần sảng khoái ngồi bên giường hút thuốc, Liêu Bắc gửi tin nhắn : Tống cẩu, đã ngủ chưa?

Tống Chiêu Lễ tâm tình tốt, không so đo với hắn: Có lời cứ nói.

Liêu Bắc: Thời điểm này còn chưa ngủ , chậc chậc chậc, không phải lừa đảo thì là đạo chích.

Tống Chiêu Lễ nhìn điện thoại di động một lúc, đáp: Hai giờ sáng không ngủ cậu đang gọi hồn ai đấy.

Liêu Bắc: Cậu cảm thấy tôi đang gọi cậu???

Tống Chiêu Lễ: Ừ, tôi nghe được người đang gọi ba ba.

Liêu Bắc: Đừng nói sang chuyện khác, nói, cậu có phải hay không lại chiếm tiện nghi chỗ Kỷ Tuyền rồi không?

Tống Chiêu Lễ nhếch môi mỏng : Người thông minh đừng tin lời đồn.

Liêu Bắc ở đầu bên kia: Nói chuyện phiếm dừng ở đây haha.

Tống Chiêu Lễ: Ngủ ngon.

Liêu Bắc từ đáy lòng cảm khái: Chỉ cần mỗi người có một chút tôn trọng cho nhau thì thế giới sẽ trở thành một thế giới tươi đẹp.

Sau khi xem tin nhắn cuối cùng của Liêu Bắc, Tống Chiêu Lễ không trả lời mà ném điện thoại sang một bên. Nghĩ đến chuyện xảy ra tối nay, nụ cười trong mắt anh càng đậm hơn.

Ngày hôm sau.

Kỷ Tuyền dậy sớm, làm bữa sáng rồi ra khỏi nhà trước khi Tống Chiêu Lễ dậy.

Đợi đến Tống Chiêu Lễ rời giường gọi điện thoại cho cô, thì cô đã tắt máy, đang trên máy bay tới Trường Sa.

Hai giờ bốn mươi phút sau, Kỷ Tuyền đã đến Sân bay quốc tế Trường Sa Hoàng Hoa.

Tháng 6 ở Trường Sa, cái nóng như thiêu đốt là một trong những đặc điểm đặc trưng ở đây.

Kỷ Tuyền kéo vali ra khỏi sân bay, bắt taxi về khách sạn Dư Huy ở.

Thông tin đã sớm điều tra, cô tự mình gọi điện thoại kiểm tra đối chiếu, không có sai sót gì.

Trên đường đi về khách sạn, lái xe nhiệt tình đề cử cho Kỷ Tuyền địa điểm du lịch ở đây.

Kỷ Tuyền mỉm cười, "Cảm ơn, có thời gian tôi sẽ đi."

Lái xe, "Cô tới đây là đi công tác?"

Kỷ Tuyền ăn ngay nói thật, "Không sai biệt lắm."

Lái xe nhìn Kỷ Tuyền qua gương cười, "Tranh thủ lúc rảnh rỗi, thật vất vả mới đến đây một chuyến, ít nhất cũng nên đến Đảo Cam và Núi Nhạc Lộc.”

Lái xe quá nhiệt tình, Kỷ Tuyền không đành chối từ lòng hiếu khách , "Chơi rất vui sao?"

Lái xe nói, "Người dân địa phương chúng tôi nghĩ nó bình thường nhưng tôi nghĩ người nước ngoài khá thích nó”.

Nói xong, tài xế còn nói một câu rất triết lý: “Đi du lịch có nghĩa là đi từ nơi mình chán ở đến nơi người khác chán ở”.

Kỷ Tuyền mỉm cười đáp: "Đúng vậy."

Lái xe thấy Kỷ Tuyền dễ nói chuyện, trở tay lấy một tấm danh thiếp đưa cho cô, "Một cô gái độc thân ở đây nên chú ý an toàn, đây là danh thiếp của tôi, cô nếu cần dùng xe có thể gọi điện cho tôi."

Kỷ Tuyền xác thực cần dùng xe, nhận danh thiếp hỏi, "Anh mỗi ngày đều có thời gian sao?"

Lái xe cười ha hả trả lời, "Trên cơ bản đều có, nếu như tôi không có, tôi liền điều một đội xe tới đón cô, cô yên tâm, nếu như cô đối với chúng tôi những lão già này không yên tâm, tôi liền để đội xe nữ lái xe tới đón."

Kỷ Tuyền, "Cảm ơn."

Lái xe, "Khách khí."

Xe đưa Kỷ Tuyền đến địa chỉ khách sạn, lái xe bước xuống xe trước đưa hành lý cho cô.

Kỷ Tuyền nhận lấy, lần nữa nói cảm ơn sau đó xách hành lý đi vào khách sạn.

Sau khi Kỷ Tuyền check in thì có cuộc gọi từ Tống Chiêu Lễ.

Tống Chiêu Lễ liên tiếp gọi hai lần, Kỷ Tuyền mặc kệ cả hai lần.

Lần thứ ba gọi tới Kỷ Tuyền xẹt đầu ngón tay lướt qua màn hình nhận cuộc gọi, lạnh giọng hỏi, "Có việc gì sao?"

Kỷ Tuyền dứt lời, Tống Chiêu Lễ cười nhẹ, "Em lại chạy?"

Kỷ Tuyền trầm giọng đáp lại, "Nếu như không có chuyện gì, tôi cúp máy đây ."

Tống Chiêu Lễ nghe xong dừng lại vài giây rồi nói: "Kỷ Tuyền, em không thể làm như vậy. Giết lừa thì cũng phải cho nó thứ gì ngọt trước khi giết chứ.”

Bạn đang đọc Tình Mị - Nhị Hỉ của Nhị Hỉ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi thanhxuan1694
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.