Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đan Thanh kiếm (1)

Phiên bản Dịch · 1296 chữ

- Ha ha, Hoa đạo hữu nói đùa rồi.

Phương Tinh lắc đầu:

- Ta có một số vấn đề về võ học, muốn thỉnh giáo đạo hữu một hai...

Nghĩ đến lời khuyên mà Mạnh Dịch đưa ra lần trước quả thật rất hữu ích, Phương Tinh cũng không vì bản thân đến từ thời đại vũ trụ mà tự cao tự đại, coi thường người xưa.

Dù sao, xét về cảnh giới, cảnh giới Tiên Thiên ở thế giới này tương đương với Phác Ngọc cảnh, nói chính xác thì Hoa Phi Nguyệt còn cao hơn hắn một đại cảnh giới.

Hắn lập tức nói ra một số khó khăn mà mình gặp phải khi tu luyện “Cực Tình Kiếm”.

Chủ yếu là phương pháp minh tưởng và mô phỏng ý cảnh khó mà nhập môn!

Dù sao, Cực Tình Kiếm khác với Quỷ Thần Đao, hắn cần phải khơi dậy cảm xúc sâu sắc nhất trong lòng, càng mãnh liệt càng tốt.

Điều này hoàn toàn trái ngược với việc thanh lọc tâm thần của ninh thần đan, vì vậy, kinh nghiệm tu luyện Quỷ Thần Đao không có tác dụng ở đây, hắn cần phải tìm cách khác.

- Nếu ta không nghe nhầm, võ công của đạo hữu không thể nhập môn là do đạo hữu không thể khơi dậy cảm xúc mãnh liệt nhất trong lòng?

Có lẽ là vì đã nhận được lợi ích, cách xưng hô của Hoa Phi Nguyệt cũng trở nên trang trọng hơn rất nhiều.

- Chính xác là như vậy.

Phương Tinh tự tin rằng mình đã có nền tảng về phương pháp minh tưởng và thôi miên từ Quỷ Thần Đao, chỉ cần vượt qua cửa ải này, hắn hẳn là có thể nhập môn “Cực Tình Kiếm”.

Chỉ cần nhập môn, “thanh máu” trên bảng thuộc tính sáng lên, thì vấn đề còn lại chỉ là chăm chỉ luyện tập mà thôi.

- Chuyện này đơn giản, đạo hữu có biết, trong giới võ giả chúng ta, có một số môn võ học tinh thần khá đặc biệt...

Hoa Phi Nguyệt cười duyên nói:

- Thật ra, ta cũng tu luyện một môn công pháp tinh thần, tên là “Thất Tình Quyết”, có thể khơi dậy cảm xúc của võ giả khác...

- Võ học tinh thần sao? Quả là một cách hay.

Ánh mắt của Phương Tinh sáng lên.

- Ngoài ra, nếu loại võ học tinh thần này vẫn không thể kích thích được, đạo hữu còn có thể nhờ đến những tu sĩ kia, tu sĩ có rất nhiều thủ đoạn trong lĩnh vực này, ví dụ như ảo cảnh tấn công tâm linh, phù triện các loại...

Hoa Phi Nguyệt tiếp tục đề nghị.

- Nhưng mà kích thích bản thân như vậy, có hơi nguy hiểm...

Phương Tinh hơi cau mày, cảm thấy hiện giờ tốt nhất vẫn không nên dây dưa với tu sĩ.

Còn về “Thất Tình Quyết” của Hoa Phi Nguyệt, hắn có thể thử một lần, dù sao cũng có ninh thần đan bảo vệ, cho dù tinh thần bị tổn thương, hắn cũng có thể bù đắp lại.

- Hay là... đạo hữu thử trước xem?

Phương Tinh đặt thịt yêu thú xuống, tỏ vẻ hứng thú.

- Được, nhìn vào mắt ta...

Ánh mắt của Hoa Phi Nguyệt trở nên mê ly.

Phương Tinh nhìn sang, vậy mà lại cảm thấy đồng tử của đối phương dường như được bao phủ bởi một lớp màu lưu ly.

- Đây là Thất Tình thức thứ nhất - Hỉ!

Cùng với giọng nói của Hoa Phi Nguyệt, Phương Tinh đột nhiên cảm thấy một loại “đại hoan hỉ” ập đến.

- Cũng thú vị đấy, nhưng muốn hoàn toàn khơi dậy cảm xúc trong lòng ta thì vẫn chưa đủ...

Hắn lẩm bẩm một tiếng.

- Xem ra, tâm tính và ý chí của đạo hữu đều rất kiên định, phải kết hợp với những thủ đoạn khác mới có hiệu quả...

Hoa Phi Nguyệt cắn môi:

- Đây là thức thứ hai - Nộ!

Ngay sau đó, hai mắt của Phương Tinh hơi đỏ lên, hắn cảm thấy như có lửa thiêu đốt trong cơ thể mình.

...

Vài canh giờ sau.

Phương Tinh xách theo thịt yêu thú, bước chân hơi loạng choạng đi ra khỏi căn nhà tranh của Hoa Phi Nguyệt.

“Hừm... tài ăn nói của nữ nhân này quả thật lợi hại, mình quyết định rồi, sau này, mình sẽ mời nàng ta làm nữ quản lý...”

“Nhưng trước tiên, không cần phải mua cửa hàng, cứ cho nàng làm nữ chủ quầy trước đã...”

Trải qua sự tôi luyện của “Thất Tình Quyết” ngày hôm nay, tuy Phương Tinh vẫn chưa thể chân chính nhập môn Cực Tình Kiếm, nhưng hắn cũng đã nắm được một số manh mối.

Chỉ cần kiên trì, chắc chắn hắn sẽ đạt đến trạng thái huyền diệu đó, thành công nhập môn “Cực Tình Kiếm”!

“Mười cân thịt yêu thú đổi được những thứ này, cũng không lỗ...”

Nét mặt của hắn hiện lên vẻ vui mừng.

...

Hai ngày sau.

Hội trường đấu giá của Trịnh gia.

Hội trường vô cùng rộng lớn, trên tường còn có các loại linh văn giống như những con cá đang bơi lội.

Hôm nay chính là ngày khai mạc hội đấu giá của Trịnh gia!

Chỉ thấy, sáu cánh cổng lớn của hội trường mở toang, giống như một con quái thú khổng lồ, nuốt chửng dòng người từ khắp nơi đổ về.

Phương Tinh mặc áo xám che mặt, đội nón lá, nhìn dòng người cuồn cuộn, trong lòng, hắn không khỏi cảm thán.

Hắn bước vào cổng lớn, lập tức nhìn thấy một người tiếp khách.

- Vị khách này có muốn đặt phòng riêng không? Chỉ cần mười viên linh thạch, nếu như khách hàng mua được món đồ ưng ý, có thể lập tức đến phòng riêng để giao dịch, hơn nữa còn có nhiều lối đi và cửa bí mật, ngài có thể rời khỏi hội trường đấu giá bất cứ lúc nào...

Người tiếp khách nói rất nhanh, rõ ràng là đã nói những lời này rất nhiều lần rồi.

- Không cần!

Phương Tinh xua tay, ban đầu hắn cũng có ý định này, nhưng nghĩ lại, bản thân hắn còn chưa phải là võ giả Tiên Thiên, nếu đặt phòng riêng, ngược lại sẽ rất dễ bị chú ý!

Không nói đến những tu sĩ khác, hai vị tu sĩ Trúc Cơ kỳ trong phường thị nhất định có thể phóng thích thần thức, nhìn thấy rất nhiều chuyện.

“Đương nhiên, mình chỉ là một tên võ giả Hậu Thiên bình thường, cho dù tu sĩ Trúc Cơ kỳ có nhìn thấy mình thì cũng sẽ không để ý, thậm chí còn có thể xem mình như con kiến... Miễn là mình đừng quá phô trương.”

Phương Tinh sờ sờ khẩu súng laser trong ngực.

Khẩu súng laser này không hề có bất kỳ dao động linh khí nào, e rằng trong thần thức của bọn họ, nó chỉ là một món đồ cơ quan tinh xảo của thế tục chăng?

“Nói thật, dựa vào đặc tính không có dao động pháp lực của súng laser, mình thật sự có khả năng ám sát thành công một vị tu sĩ Trúc Cơ kỳ, nhưng mình không muốn làm vậy... Vẫn là an ổn tu luyện quan trọng hơn.”

Hắn đi đến đại sảnh, phát hiện nơi này vô cùng rộng rãi, có rất nhiều bàn gỗ lim, trên bàn còn có trà và bánh ngọt.

Những loại bánh ngọt này được làm từ linh mễ và các loại nguyên liệu khác, tạo hình tinh xảo, mùi trà thơm ngào ngạt.

“Trịnh gia cũng thật chu đáo...”

Bạn đang đọc Tinh Không Chức Nghiệp Giả (Bản Dịch) của Văn Sao Công
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi GodThunder
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 29

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.