Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thịt nướng (2)

Phiên bản Dịch · 1277 chữ

“Ừm, quả nhiên, chất lượng thịt yêu thú này rất cao… thêm vào đó là gia vị nướng thịt của thời đại du hành vũ trụ, đây quả thực là tổ hợp vô địch.”

Phương Tinh cầm lấy xiên thịt bò nướng trên que gỗ, cắn một miếng thật mạnh, khuôn mặt lập tức lộ ra vẻ thỏa mãn: “Cảm giác còn ngon hơn cả thịt nướng mình ăn vào ngày sinh nhật lúc trước… Quả nhiên nguyên liệu tốt là trên hết!”

Tuy thịt bò yêu này rằng hơi dai nhưng đối với Phương Tinh, người đã là võ giả đệ nhị cảnh, thì lại vừa phải.

Kết hợp với thịt bò, hắn ăn hết sạch một nồi cơm, cảm giác một luồng khí huyết tinh khiết chảy khắp toàn thân.

“Linh mễ kết hợp với thịt yêu thú, hiệu quả lại càng mạnh hơn sao?”

Với vẻ kinh ngạc, Phương Tinh lập tức bày ra tư thế “Đại Long Thung”, chậm rãi hấp thu từng luồng khí huyết một.

“Quả nhiên, thịt yêu thú là sự kết hợp hoàn hảo với võ giả! Cảm giác mà nó mang lại cho mình vậy mà lại giống như nuốt đan dược, nhưng lại không hề có chút đan độc nào…”

“Hửm? Sao lại có tiếng khóc? Nhà ai đánh con thế? Ở ngay bên cạnh? Là Mạnh Tử Kim hôm nay gặp sao?”

“Thôi kệ đi, trời mưa thì đánh con, rảnh rỗi làm chuyện không đâu…”

Ngày hôm sau.

Phương Tinh đẩy cửa phòng ra, hít thở không khí trong lành, không khỏi gật gù.

“Luyện võ ở đây, hiệu quả vậy mà lại cao hơn so với ở căn cứ tạm thời… Tu sĩ có học thuyết về linh mạch, nghe nói phường thị Thanh Lâm này được xây dựng trên một mảnh linh địa, xem ra lời đồn không ngoa…”

Hắn duỗi lưng một cái, đang định tập một bài quyền pháp khởi động, thì cánh cửa bên cạnh cũng mở ra, Mạnh Dịch bước ra:

- Phương huynh…

- Mạnh huynh…

Phương Tinh đáp lễ, suy nghĩ một lúc, cũng định không hỏi chuyện của đứa trẻ.

Dù sao đó cũng là chuyện riêng của người ta, hơn nữa, người sinh hoá có muốn tìm cha mẹ để bị đánh còn khó, huống gì đứa trẻ kia, đừng có thân ở trong phúc mà không biết hưởng.

- Hôm qua nghe nội tử nhắc đến, Phương huynh vừa mới chuyển đến, tại hạ không có gì đáng giá, đây là mấy cân xương hổ xem như là quà mừng tân gia.

Mạnh Dịch xách mấy khúc xương hổ đến, thoạt nhìn, vết máu me be bét ở trên đó còn chưa tan hết, hiển nhiên là của con hổ yêu hôm qua.

- Đa tạ, xương hổ này tại hạ xin nhận, ngâm rượu là tuyệt nhất.

Phương Tinh nhận lấy xương hổ, trò chuyện với Mạnh Dịch vài câu.

Mạnh Dịch lại cười gượng, nói:

- Tiểu nhi nghịch ngợm, sau này nếu có gì mạo phạm, mong Phương huynh đừng trách…

- Đâu có, đâu có…

Phương Tinh suy nghĩ một hồi, chạy về nhà lấy ra một gói gia vị:

- Đây là gia vị nướng thịt bí chế của tại hạ, coi như là quà đáp lễ.

- Đa tạ.

Lúc này, Mạnh Dịch mới biết thịt nướng tối qua vậy mà lại là do Phương Tinh tự tay làm, lập tức khen ngợi không ngớt:

- Tay nghề của Phương huynh, cho dù là ở trong phường thị, cũng có thể kiếm được một chỗ đứng. Thằng nhóc nhà ta quấy rầy cả đêm, hôm nay cuối cùng cũng chịu yên ổn rồi.

Nhắc đến con trai, y không khỏi lộ ra vẻ tự hào ra mặt.

Phương Tinh lại dò hỏi thêm vài câu, mới biết trẻ con ở thế giới này đến sáu bảy tuổi thì linh căn sẽ định hình, có thể dùng “trắc linh phù” và pháp thuật của tu sĩ để kiểm tra.

Vợ chồng Mạnh Dịch đương nhiên là đặt rất nhiều kỳ vọng vào Mạnh Tử Kim.

- Ôi… Ta cũng không cầu mong thằng bé có thể lọt vào mắt xanh của trắc linh sứ giả thượng tông, chỉ cần có linh căn, cho dù là loại kém cỏi nhất, ta cũng mãn nguyện rồi.

Mạnh Dịch nhắc đến chuyện này, không khỏi thở dài một tiếng.

Thanh Huyền tông là đại phái tu tiên, từ trước đến nay, đều có thói quen tìm kiếm những đứa trẻ có linh căn ưu tú trong phạm vi cai quản của mình để thu nhận làm đệ tử.

Những võ giả kia rõ ràng có thể hô mưa gọi gió ở thế tục nhưng lại cứ muốn lao đầu vào con đường tu tiên đầy chông gai, phần lớn là vì đặt hy vọng vào thế hệ sau.

Chỉ cần thế hệ sau có linh căn, truyền thừa từ đời này sang đời khác, vậy là đã có thể tạo thành một gia tộc tu tiên nho nhỏ rồi.

“Sự tiếp nối của tinh thần, sự tiếp nối của huyết mạch... Không thể trường sinh thì chỉ có thể theo đuổi những thứ này sao?”

Phương Tinh nghe vậy, cũng không khỏi cảm thán trong lòng.

Dù sao thì, hắn chắc chắn là không thể nào gia nhập Thanh Huyền tông được.

Chưa nói đến việc hắn không có linh căn, cho dù có linh căn thì Thanh Huyền tông cũng không thích tu sĩ Luyện Khí đã trưởng thành, trừ phi là người có thiên phú dị bẩm hoặc là có sở trường đặc biệt.

Điều này Phương Tinh biết rất rõ, nói trắng ra là không dễ dàng bồi dưỡng lòng trung thành mà thôi…

- Hôm nay ngũ nghĩa chúng ta muốn tụ họp một lúc, không biết Phương huynh có muốn tham gia hay không?

Mạnh Dịch càng nói chuyện với Phương Tinh càng cảm thấy hợp ý, bèn lên tiếng mời.

- Không cần đâu, hôm nay ta còn có việc khác…

Phương Tinh vừa mới từ chối, đột nhiên thay đổi sắc mặt, nhìn lên bầu trời.

Chíp chíp!

Tiếng chim hót líu lo vang lên, sau đó, họ liền nhìn thấy một con chim đen khổng lồ với sải cánh dài hơn năm sáu mét, đôi mắt đỏ ngầu, cưỡi gió lốc, xông vào phạm vi núi Thanh Lâm.

- Có yêu cầm!

Mạnh Dịch ngẩng đầu lên, nhìn thấy cảnh tượng này, cũng đột nhiên thay đổi sắc mặt:

- Ngọc Tâm, mau đưa Tử Kim đến phường thị lánh nạn, nơi đó có đại trận bảo hộ, sẽ an toàn.

- Phu quân, vậy còn huynh?

Thẩm Ngọc Tâm ôm Mạnh Tử Kim chạy ra, lo lắng nhìn phu quân.

- Ta đi xem sao…

Mạnh Dịch nhìn về phía con yêu cầm kia, ánh mắt vậy mà lại lóe lên tia hưng phấn.

“Người ở đây cũng quá coi thường cái mạng rồi đấy chứ?”

Phương Tinh nhìn theo bóng lưng rời đi của Mạnh Dịch, điên cuồng oán thán trong bụng: “Đây là đi đánh yêu cầm sao? Rõ ràng là muốn nhân lúc hỗn loạn đi nhặt của hời… Phường thị này tuy rằng nhìn có vẻ an toàn, có thể tránh được hỗn loạn nhỏ, nhưng nếu xảy ra chuyện lớn thì càng ở trung tâm phường thị lại càng nguy hiểm!”

“Tuy sống ở đây có thể nâng cao hiệu quả luyện võ nhưng thật sự là không có cảm giác an toàn, hay là mình đến chợ đen thêm vài lần nữa, để dành đủ tiền thì mua súng laser vậy…”

Bạn đang đọc Tinh Không Chức Nghiệp Giả (Bản Dịch) của Văn Sao Công
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi GodThunder
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 20

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.