Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Biến cố (1)

Phiên bản Dịch · 1108 chữ

“Bốp!”

Một cái đầu rơi xuống, lăn lộn trên mặt đất, máu và dầu máy màu đen chảy ra.

Cái đầu này có mái tóc vàng óng và ngũ quan sâu sắc, một bên mắt đã được thay bằng mắt giả cơ khí, ánh sáng đỏ bên trong dần dần biến mất, đó chính là võ giả cơ giới Ross!

Không biết tại sao, thiên tài này lại bị giết chết trực tiếp mà không được dịch chuyển ra khỏi bí cảnh!

Một chiếc giày giẫm lên đầu Ross.

Chủ nhân của nó là một thiếu niên mặc đồng phục, sắc mặt tái nhợt.

Lúc này, ánh mắt của thiếu niên nọ lại toát lên vẻ tang thương, gã ta nhìn quanh môi trường xung quanh, nở một nụ cười lạnh lùng:

- Mô phỏng vụng về, loài người sẽ không bao giờ hiểu được, chỉ có chủ nhân của chúng ta mới có thể nắm giữ quyền năng không gian hư số thực sự, loại bí cảnh giả tạo này quá dễ bị tìm thấy lỗ hổng... Tình cờ, chủ nhân ban cho chúng ta sức mạnh rất am hiểu về lĩnh vực này.

- Giáo chủ đại nhân!

Gần thiếu niên này, còn có vài nam nữ mặc đồng phục, đồng loạt cúi người:

- Hệ thống giám sát và định vị trên vòng tay đã bị phá giải, chúng ta sẽ đi tìm ai trước?

- Theo kế hoạch, ưu tiên Cổ Kiếm Thông... Ta sẽ cầu xin chủ nhân ban xuống thần ân, che chở và bảo vệ chúng ta... Hành động lần này nhất định sẽ thành công!

Giáo chủ thiếu niên bình tĩnh nói, nhìn mặt đất xung quanh.

Trên mặt đất đã có vài thi thể, máu tụ lại, mơ hồ tạo thành một nghi thức nào đó.

Điều đáng ngạc nhiên hơn là, gần bọn chúng, còn có một nô bộc cấp thấp có thân hình to lớn như ngọn núi nhỏ đang bơi lội, dường như đã bị thuần phục, trở thành hộ vệ của đám tín đồ tà thần này.

...

Trong pháo đài không gian.

Trên quảng trường, ánh sáng bạc chói lọi không ngừng lóe lên, đưa từng học sinh bị thương nặng hoặc sắc mặt tái nhợt ra ngoài.

Nhân viên y tế đã chờ sẵn bên cạnh để xử lý những người bị thương nặng.

Công nghệ y tế ở đây tiên tiến hơn phòng y tế của trường học rất nhiều, ngay cả khi đầu bị chặt đứt, chỉ cần được cứu chữa kịp thời trước khi chết não, thì vẫn có thể nối lại được.

Hạ Long khoanh tay, nhìn từng màn hình giám sát, thỉnh thoảng gật đầu.

Giống như những giáo viên khác, ông ta không phát hiện ra điều gì bất thường trong hệ thống giám sát.

Trong những màn hình giám sát này, không hề có bóng dáng của những tín đồ tà thần kia.

Thậm chí, còn có một đoạn video giả mạo, cho thấy giáo chủ thiếu niên kia đang mạo hiểm trên đường đi, trông gã ta không khác gì những thí sinh còn lại...

...

Lúc này, Phương Tinh lại không cảm thấy gì.

Trước mặt hắn, có một nữ sinh đang bị hắn chặn đường, nét mặt của cô nàng này lộ ra vẻ kiên quyết.

- Cậu là thủ khoa của tinh cầu Ưng Non... Phương Tinh đệ tứ cảnh đúng không?

Cô gái này trông khoảng mười sáu, mười bảy tuổi, buộc tóc đuôi ngựa, có khí chất mạnh mẽ, lông mày lá liễu, nhưng lúc này, trong mắt cô nàng ta chỉ có sự kiên định.

- Ừm, cậu nhận thua đi...

Phương Tinh phẩy tay:

- Tự bỏ cuộc, tránh bị thương...

Có thể nói, với tu vi hiện tại của mình, ngoại trừ một số ít người, thì còn lại, hắn có thể nghiền nát bất cứ ai.

- Tôi là người đứng thứ mười sáu của tinh cầu “Hồng Trạch” - Đổng Ngọc Hồng!

Đổng Ngọc Hồng nói một cách bình tĩnh, nhưng nội tức của cô nàng lại đang vận chuyển với tốc độ chóng mặt.

Nhìn thấy vậy, Phương Tinh không khỏi nhíu mày:

- Cậu đang thi triển bí pháp tổn hại đến bản thân sao? Có đáng không?

- Gặp phải đối thủ mạnh thì nhận thua, đó không phải là võ đạo của tôi!

Đổng Ngọc Hồng cười chua chát:

- Hơn nữa, trong mắt những thiên tài như các cậu, những người sinh hóa như chúng tôi ngoài việc liều mạng ra thì còn có thể làm gì khác?

Hình như cô nàng đã nhầm Phương Tinh thành người có xuất thân cao quý nào đó rồi.

Lúc này, Đổng Ngọc Hồng duỗi một ngón tay điểm lên không trung, tiếng phượng hót mơ hồ vang lên!

Thân hình của cô nàng giống như một con phượng hoàng rực rỡ đang thiêu đốt bản thân, tung ra một đòn tấn công vượt qua Phác Ngọc cảnh!

Võ học cấp A - Phục Phượng Chỉ!

“Bùm!”

Ngay sau đó, cô nàng ta như đâm vào một bức tường được đúc bằng gang thép.

Phượng hoàng kêu thảm thiết, thậm chí còn khóc ra máu!

Đổng Ngọc Hồng cảm thấy ngón tay đau nhói, dường như xương bên trong đã gãy.

Tuy nhiên, cô không hề nhíu mày, thân hình uốn éo, một chân giơ cao giáng xuống như một lưỡi rìu bổ núi!

“Bùm!”

Phương Tinh đưa tay ra đỡ, Đổng Ngọc Hồng hét lên một tiếng, mất thăng bằng, ngã xuống đất, xương chân gãy lìa.

- Với tu vi hiện tại, cho dù tôi đứng yên để cậu đánh, cậu cũng không thể phá vỡ lớp phòng ngự của tôi... Sao phải làm vậy chứ?

Hắn thở dài.

- Tôi có lý do phải thắng!

Đổng Ngọc Hồng ngẩng đầu, ánh mắt như ẩn chứa một ngọn lửa đang rực cháy.

Phương Tinh chợt cảm thấy cô gái này có vài điểm giống với Cố Vân.

Cùng một sự bướng bỉnh!

- Tinh thần rất tốt... Đáng tiếc, thực lực của cậu không đủ.

Phương Tinh tiến lên, đưa tay ra:

- Hãy nhớ kỹ sự không cam lòng này... Đây là động lực để cậu đột phá đến đệ tứ cảnh!

“Bốp!”

Ánh sáng bạc lóe lên, Đổng Ngọc Hồng lập tức biến mất.

Hắn không hỏi lý do cô nàng phải thắng, có lẽ, mỗi học sinh tham gia kỳ thi này đều có lý do không thể bỏ cuộc.

Nhưng vậy thì sao?

Trên con đường võ đạo, kẻ thua cuộc phải rời đi, tàn nhẫn như vậy đấy!

[Nhận được 1 điểm!]

[Xếp hạng: 366]

Bạn đang đọc Tinh Không Chức Nghiệp Giả (Bản Dịch) của Văn Sao Công
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi GodThunder
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 12

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.