Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Trúc Cơ (2)

Phiên bản Dịch · 1219 chữ

Nhưng ngay sau đó, nàng ta vung tay lên, từng bàn tay pháp lực xuất hiện, bắt hết những con bọ, chim chóc trên mái nhà, trong khe tường, góc tường xuống:

- Thuật khôi lỗi thật tinh diệu, vậy mà lại không hề có toả ra bất kỳ dao động pháp lực nào, nếu ta chưa luyện thành thần thức thì e rằng vẫn không thể phát hiện ra...

Linh thức của tu sĩ Luyện Khí kỳ chỉ có thể nội thị bản thân, cùng lắm là xem thêm ngọc giản và túi trữ vật.

Nhưng thần thức của tu sĩ Trúc Cơ kỳ thì khác, nó được thăng hoa từ linh thức, có thể quan sát toàn bộ bản thân và cả phạm vi mười trượng xung quanh, mọi thứ đều hiện rõ trong tầm mắt.

Dưới truy quét đến từ thần thức của Tô Diệp lúc này, tuy những con chim chóc, tắc kè này trông rất sống động, nhưng bên trong lại là những cỗ máy tinh vi phức tạp, rõ ràng không phải là sinh vật sống.

Điều khiến nàng ta tò mò hơn là, loại khôi lỗi này vậy mà lại không hề có bất kỳ dao động pháp lực nào, nếu nàng không phải là tu sĩ Trúc Cơ kỳ thì quả thực rất khó phát hiện ra manh mối.

Ầm!

Ầm!

Ngay sau đó, những chiếc máy bay không người lái trong bàn tay pháp lực đồng loạt tự nổ, hóa thành những quả cầu lửa.

- Hửm? Tự hủy sao?

Tô Diệp hơi ngạc nhiên.

- Tiền bối, có cần chúng tôi ra tay, tìm ra kẻ giấu đầu hở đuôi này không?

Đinh Bất Sơn ưỡn ngực, nói chuyện cũng lớn tiếng hơn vài phần vì đã đầu cơ thành công.

- Không cần, ta đã đoán được ba phần kẻ này là ai rồi... Cảm ơn chư vị đã đến hộ pháp, ta đã chuẩn bị vài bình rượu nhạt ở một biệt viện, xin mời chư vị nể mặt...

Tô Diệp nói với giọng ôn hòa, giọng nói dường như còn mang theo niềm vui.

Thậm chí, nàng ta còn mời cả những tán tu có ý đồ xấu ở vòng ngoài.

- Nếu đã là lời mời của tiền bối, chúng tôi đương nhiên sẽ không từ chối.

Tên cướp Luyện Khí hậu kỳ kia và những người khác nhìn nhau, cuối cùng vẫn đồng ý.

Rất nhanh, tin tức thiếu chủ Thanh Đan phường trúc cơ thành công đã lan truyền như vũ bão, lan ra cả trong và ngoài phường thị...

Còn sau khi mọi người rời đi, cách động phủ kia mười trượng, lớp đất đột nhiên nứt ra, một con bọ đen bò lên...

“Trúc Cơ sơ kỳ, phạm vi thần thức là mười trượng, tức là khoảng 33 mét sao?”

Trong căn phòng bí mật dưới lòng đất của động phủ, Phương Tinh ăn xong cháo thịt bò, trầm ngâm suy nghĩ.

Phạm vi thần thức của tu sĩ Trúc Cơ kỳ có liên quan rất lớn đến cảnh giới, công pháp, thậm chí là thể chất của mỗi người.

Hơn nữa, còn có những linh vật và đan dược có thể mở rộng tử phủ, tăng cường thần thức.

Hôm nay, hắn không ngại bại lộ, kiên trì thử giám sát, chính là vì muốn có được dữ liệu trực tiếp.

“Từ biểu hiện của Tô Diệp, tất cả khôi lỗi trong phạm vi 33 mét đều bị phát hiện và loại bỏ... Chỉ có những con ở ngoài 33 mét mới sống sót, dường như có thể chứng minh luận điểm này.”

“Tuy nhiên, phải cẩn thận khả năng nàng ta cố tình giả vờ... Biết đâu nàng đã phát hiện ra khôi lỗi bọ cánh cứng của mình từ lâu, chỉ là giả vờ như không biết...”

“Đây chính là tu sĩ Trúc Cơ kỳ sao? Nghe nói, pháp lực trong cơ thể tu sĩ Trúc Cơ kỳ đều được thăng hoa thành chân nguyên dạng lỏng, một giọt có thể sánh ngang với toàn bộ pháp lực của tu sĩ Luyện Khí hậu kỳ bình thường...”

Phương Tinh đứng tấn Phục Hổ Thung, vừa luyện quyền vừa suy nghĩ.

“Sau khi trúc cơ thành công, Tô Diệp chắc chắn sẽ rời đi, đây có lẽ là làn sóng chạy trốn cuối cùng rồi... Mình có nên đi theo, cùng đến vùng đất hoang vu kia không?”

Rất nhanh, hắn đã quyết định:

“Không đi!”

Những tán tu kia muốn trốn ra ngoài là vì ngày nào cũng lo lắng tính mạng!

Nhưng chỉ cần Phương Tinh cẩn thận một chút, gặp nguy hiểm thì trốn trên tinh cầu Ưng Non, sự an toàn của bản thân vẫn được đảm bảo, hắn cũng sẽ không phải đối mặt với vấn đề thiếu lương thực.

Sau đó, hắn có thể chờ những tông môn lớn tự mình mở đường...

Xa hơn nữa, trong trường hợp xấu nhất, thế lực bên ngoài hoàn toàn từ bỏ phường thị Thanh Lâm, Phương Tinh vẫn có thể âm thầm tu luyện đến Đảm Phách cảnh, Ngoại Cảnh, thậm chí là Kim Đan võ đạo cảnh, rồi tự mình đi ra ngoài!

“Gửi gắm hy vọng vào người khác là hèn nhát và ngu ngốc, mình chỉ tin tưởng bản thân!”

“Đây cũng là... võ đạo của mình!”

Gầm!

Ngay sau đó, Phương Tinh như nghe thấy tiếng hổ gầm bên tai.

Ý cảnh Phục Hổ - thành công!

Hắn sờ lên ấn đường, cảm nhận được một luồng tinh thần lực ngưng tụ trong Nê Hoàn cung.

“Ý cảnh của rồng, ý cảnh Phục Hổ... cả hai đều đã có được, mỗi lần tôi luyện ý cảnh đều rất có lợi cho Nê Hoàn cung, tương đương với việc củng cố nền tảng cho tương lai.”

Phương Tinh cẩn thận cảm nhận ý cảnh Phục Hổ, hắn có thể cảm nhận được, dưới ảnh hưởng của hai đại ý cảnh, nội tức của hắn lại tăng vọt!

“Tiến độ tu luyện lục phủ cũng tăng tốc...”

[Phục Hổ Thung: 1/400 (Đại sư)]

Liếc nhìn bảng thuộc tính, Phương Tinh không khỏi gật đầu.

“Sau khi đạt đến cấp bậc Đại sư, độ thuần thục ngày càng khó tăng... Nhưng vì nền tảng Kim Đan trong tương lai, mình vẫn nên luyện tập ý cảnh Long Hổ hàng ngày.”

Phương Tinh lại theo thói quen xem tiến độ của các võ học khác, hắn phát hiện Long Tượng Công đã đạt đến 89/100 (Thuần thục), không khỏi mỉm cười.

“Sau khi Long Tượng Công đạt đến cấp bậc Tinh thông, mình có thể đến xin Tô Diệp chỉ giáo...”

“Nhưng hình như cũng chẳng có tác dụng gì, khả năng cao là mình sẽ bị hành cho ra bã... Vì chỉ cần nàng ta bay lên trời thì cơ bản là mình chỉ có thể trơ mắt nhìn.”

Còn về việc sử dụng “phù triện phi hành” các kiểu sao? Đó khác gì con người gắn cánh vào rồi so tài bay lượn với chim chóc?

Dựa theo kinh nghiệm hiện tại của Phương Tinh, nếu muốn giết tu sĩ Trúc Cơ kỳ, hắn phải bất ngờ áp sát, tấn công lén lút, phân thắng thua trong một chiêu!

Bạn đang đọc Tinh Không Chức Nghiệp Giả (Bản Dịch) của Văn Sao Công
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi GodThunder
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 16

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.