Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ngư ông đắc lợi (2)

Phiên bản Dịch · 1203 chữ

Lôi đan là đặc sản của luyện đan sư, lấy sức mạnh bùng nổ của sấm sét ngưng tụ thành lôi hoàn, có sức mạnh hủy diệt cực lớn.

Uy lực của lôi hoàn nhị giai còn mạnh hơn rất nhiều phù lục công kích nhị giai hạ phẩm!

Y muốn triệu hồi phi kiếm để tự vệ, nhưng phi kiếm lại đang bị con quỷ kia giam giữ.

Lúc này, rõ ràng là đã quá muộn để thi triển các pháp thuật khác.

Còn lá bài tẩy bảo vệ tính mạng thì đã được y sử dụng trước đó rồi...

Mọi chuyện diễn ra rất nhanh, chỉ trong nháy mắt, lôi đan nhị giai đã nổ tung.

Tia sét xé toạc kim cương phù, phá hủy bộ pháp bào Thanh Huyền Tông trên người Mễ Vị Đạo, sau đó, nó đánh bay nửa người trên của y...

Bịch!

Một bàn tay nắm chặt túi trữ vật rơi xuống bên cạnh Hàn Thanh Vân.

Nhưng Hàn Thanh Vân không thèm nhìn, cung kính hành lễ với Tô Diệp:

- Đa tạ đại tiểu thư đã ban cho “hoán thân phù”, cứu mạng tiểu nhân, lại còn hỗ trợ đan lôi, giúp tiểu nhân báo thù...

Trên đời này làm gì có nhiều người may mắn như vậy chứ?

Cho dù những tu sĩ Luyện Khí viên mãn này có lưỡng bại câu thương, thì một tu sĩ Luyện Khí sơ kỳ như Hàn Thanh Vân cũng không thể nào nhặt được chỗ tốt!

Y có thể sống sót, đương nhiên là nhờ sự giúp đỡ bí mật của Tô Diệp, ngay từ đầu, nàng ta đã đưa cho y hoán thân phù nhị giai!

Lá bùa này là phù lục ảo thuật, có thể tạo ra một ảo ảnh để đánh lừa kẻ địch, duy trì trong nửa canh giờ.

Hàn Thanh Vân trước đó đã dựa vào lá bùa này để giả chết, sau đó, dựa vào lớp vải mỏng có thể che giấu khí tức để trốn tránh, cuối cùng, y đã xuất hiện và xoay chuyển tình thế.

- Trong túi trữ vật trên bàn tay bị đứt bên cạnh ngươi có cơ duyên trúc cơ, ngươi có muốn không?

Tô Diệp bấm quyết, thu hồi con quỷ kia, khí tức trên người càng thêm suy yếu, đột nhiên, nàng ta lên tiếng hỏi.

- Đương nhiên là muốn... nếu là tu sĩ Luyện Khí hậu kỳ, ta sẽ không chút do dự hành động, nhưng bây giờ, ta chỉ có tu vi Luyện Khí sơ kỳ...

Hàn Thanh Vân cười gượng:

- Huống chi, linh căn của tại hạ kém cỏi, đã sớm không còn hy vọng trúc cơ nữa... Đại tiểu thư đã có ơn lớn với ta và tỷ tỷ, Hàn Thanh Vân ta không phải là loại người tham lam vô sỉ...

- Tốt, ta quả nhiên không nhìn lầm người.

Tô Diệp lấy ra một viên đan dược màu xanh lam tròn trịa, rồi nuốt xuống.

Qua lớp khăn che mặt được vén lên, Hàn Thanh Vân có thể nhìn thấy một đôi môi đỏ mọng như quả anh đào, chỉ có điều, nó không có chút huyết sắc nào.

Y vừa định nói gì đó thì nét mặt bỗng nhiên thay đổi.

Một người đàn ông mặc áo xanh, đeo trường kiếm sau lưng, không biết đã đến bên cạnh từ lúc nào, đang nhặt túi trữ vật của lão già họ Long lên.

- Là ngươi? Phương Vân?!

Tô Diệp hét lên, nhanh chóng đến gần Hàn Thanh Vân.

- Quy củ của tán tu, gặp mặt là có phần, ta đã lấy túi trữ vật của người này, đương nhiên sẽ không vô cớ ra tay với các người.

Phương Tinh nở một nụ cười ôn hòa.

Nhưng trong mắt Tô Diệp, nụ cười này còn đáng sợ hơn bất cứ thứ gì.

Dù sao, đây cũng là kẻ hung ác đã tiêu diệt Thập Tam Thái Bảo của Thiên Hạ Bang, nắm giữ chiến lực Luyện Khí viên mãn thực sự!

Hơn nữa, hắn còn là tu sĩ luyện thể, khả năng sinh tồn cực kỳ mạnh mẽ!

Có thể lặng lẽ xuất hiện ở đây làm ngư ông đắc lợi, khả năng thu thập thông tin tình báo và theo dõi của hắn càng khiến người ta kinh hãi!

- Phương huynh... Nếu huynh muốn bình Càn Nguyên hỏa sát này, tiểu muội nguyện ý...

Tô Diệp nhìn Phương Tinh, không khỏi nghiến răng, chuẩn bị ngậm bồ hòn làm ngọt.

Đấu trí đấu dũng với lão già họ Long và Mễ Vị Đạo đã tiêu hao hết tâm lực và pháp lực của nàng ta.

Bây giờ lại đánh nhau với “Phương Vân” đang ở trạng thái sung mãn, nàng ta chắc chắn sẽ thua.

- Ta không có hứng thú lắm với thứ linh vật trúc cơ này, nhưng dù sao, nó cũng có giá trị thị trường hơn vạn linh thạch... Không biết nó đáng giá bao nhiêu bình “phí huyết dịch” nhỉ?

Phương Tinh nhìn chằm chằm vào Tô Diệp, cho đến khi đối phương lo lắng đến vặn vẹo cơ thể, hắn mới cười nói.

Hắn căn bản không phải là tu sĩ, linh vật trúc cơ không có tác dụng gì với hắn.

Hơn nữa, hắn hợp tác với Thanh Đan phường cũng khá tốt, Tô Diệp này còn có ơn với hai thuộc hạ là Hàn Thanh Vân và Hoa Phi Nguyệt của hắn...

Được rồi, dù cho Phi Nguyệt đến đây thì nàng ta chắc chắn cũng không nhận ra “Phương Vân” này là ai, nhưng hắn vẫn định thể hiện một chút thiện ý.

- Phí huyết dịch?

Tô Diệp chớp chớp mắt, không ngờ trên đời này lại có tu sĩ như vậy:

- Linh vật trúc cơ được tính là một vạn linh thạch, gặp mặt chia đôi, đạo hữu có thể lấy năm nghìn, phí huyết dịch hai trăm linh thạch một bình, ít nhất cũng đáng giá hai mươi lăm bình!

- Rất tốt.

Phương Tinh biết Tô Diệp đang tính linh vật trúc cơ thành linh thạch rồi chia đều - à, Hàn Thanh Vân tu vi quá thấp, không tính là “người”.

- Vậy, làm thế nào để đảm bảo đạo hữu không nuốt lời?

Hắn lại đặt ra một câu hỏi.

Dù sao, Tô Diệp này trước đó đã tính kế hắn, nàng ta phải trả giá một chút.

- Long lão quỷ kia có linh khế nhị giai, thiếp thân nguyện ý ký kết!

Tô Diệp lập tức nói:

- Thiếp thân xin thề với đạo tâm, nhất định sẽ bồi thường cho đạo hữu một cách thỏa đáng... Nếu may mắn trúc cơ thành công, ta nhất định sẽ dẫn đạo hữu cùng nhau trốn khỏi phường thị Thanh Lâm!

Loại linh khế nhị giai này, ngay cả tu sĩ Trúc Cơ kỳ vi phạm cũng sẽ phải trả giá đắt, tu sĩ vừa mới trúc cơ rất có thể sẽ bị tụt cảnh giới trở lại Luyện Khí kỳ.

- Nghe cũng được đấy... Đúng rồi, cứ để tên nhóc này làm người làm chứng đi.

Phương Tinh chỉ vào Hàn Thanh Vân, khóe miệng hơi nhếch lên.

Bạn đang đọc Tinh Không Chức Nghiệp Giả (Bản Dịch) của Văn Sao Công
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi GodThunder
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 20

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.