Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Vạn Pháp (2)

Phiên bản Dịch · 1195 chữ

Tuy chỉ bán một số loại linh đan thông dụng, nhưng trong hoàn cảnh hiện nay, đây đã là rất tốt rồi.

Người bán hàng là một tu sĩ có khuôn mặt già nua, cây trâm cài tóc bằng gỗ mun trên đầu đã gãy mất một nửa, linh bào trên người rách nát, trông rất thảm hại.

Mặc dù vậy, lão ta vẫn giữ vẻ kiêu ngạo, mùi thơm của đan dược thoang thoảng trên người cho thấy thân phận luyện đan sư của lão ta.

“Là lão ta? Vạn Phong Lâm... Lão già này vậy mà vẫn chưa chết?”

Phương Tinh nhìn chằm chằm vào Vạn Phong Lâm, Vạn đại đan sư rõ ràng đã sa sút, không khỏi lấy làm kinh ngạc.

Lão này đã mắc sai lầm trong trận chiến ở Ngũ Hạt cốc lần thứ nhất, buộc phải sử dụng một lá bùa hộ mệnh để chạy trốn, có thể coi là kẻ bị loại đầu tiên.

Sau đó, Trần Nghi và Phục Thanh của Hắc Hổ Bang đấu đá nội bộ, thì tất cả không liên quan gì đến lão ta nữa.

Tuy nhiên, Phương Tinh từng cảm thấy Hắc Hổ Bang chắc chắn sẽ không bỏ qua cho người này, không ngờ rằng, lão ta vẫn còn sống.

Đương nhiên, hắn không biết rằng, ngày ấy, Vạn Phong Lâm quả thực đã bị dồn vào đường cùng, thậm chí còn bị Hắc Hổ Bang bắt giữ, may mắn thay, sau đó, Thanh Huyền Tông đã can thiệp, trấn áp Hắc Hổ Bang, bang chủ của Hắc Hổ Bang thậm chí còn bị chân nhân Kết Đan kỳ giết chết, cả Hắc Hổ Bang hùng mạnh trực tiếp giải tán, cho lão ta cơ hội thoát khỏi nanh vuốt của hổ dữ.

Chỉ có điều, tu vi của lão đã bị tổn hại nghiêm trọng, hiện nay đã tụt xuống Luyện Khí tầng ba, lại gặp phải đại nạn của phường thị, cuộc sống thực sự rất khó khăn, ngay cả một bộ quần áo tử tế cũng sắp không có mà mặc.

- Đạo hữu có muốn mua đan dược không... với “bổ kim đan” này, dù bị thương nặng đến đâu, đạo hữu cũng có thể nhanh chóng hồi phục, còn có “xuân hoa đan” này, nếu uống thường xuyên, đạo hữu có thể giữ mãi tuổi thanh xuân đấy...

Vạn Phong Lâm không nhận ra Phương Tinh đã thay đổi hình dạng và che mặt, nhiệt tình giới thiệu đan dược trên quầy hàng của mình.

Phương Tinh liếc nhìn, chỉ có thể nói, tất cả đều là đồ bỏ đi.

Chẳng trách càng ngày càng sa sút.

Hắn suy nghĩ một hồi, lấy ra chiếc hộp đựng “kình tượng cao” trước đó, đương nhiên, thuốc mỡ bên trong đã được dùng hết, nhưng vẫn còn sót lại chút ít mùi hương, đủ để luyện đan sư và dược sư xác nhận dược tính:

- Trước đây, ta đã dùng loại thuốc mỡ luyện thể này, không biết có hàng thay thế nào không?

Vạn Phong Lâm nhận lấy, khẽ ngửi, sắc mặt lập tức thay đổi:

- Dược tính này thật bá đạo... Lão phu đã nhìn nhầm rồi, đạo hữu hình như không phải là võ giả, mà là tu sĩ luyện thể, thậm chí còn là tu sĩ luyện thể Luyện Khí hậu kỳ, quả thực là thuật che giấu khí tức cao minh!

- Ngươi biết là tốt rồi!

Phương Tinh khoanh tay, lạnh lùng nói:

- Rồi sao?

- Loại thuốc này rất bá đạo, e rằng trong đó có linh dược nhị giai và huyết nhục của yêu thú nhị giai... Lão phu không nghĩ ra thứ gì có thể thay thế được, ngay cả Thanh Đan phường cũng chưa chắc có thể đưa ra...

Vạn Phong Lâm cười gượng, trả lại chiếc hộp rỗng cho Phương Tinh.

- Vậy sao, thôi vậy...

Phương Tinh lắc đầu, đã sớm biết rằng chuyện Long Tượng Công khó tu luyện, không ngờ rằng, nó lại khó đến vậy.

Thuốc mỡ hỗ trợ vậy mà lại liên quan đến vật phẩm nhị giai!

“Chẳng lẽ phải đi giết yêu thú nhị giai sao? Pháp khí huyết luyện của mình chém người thì rất thuận tay, nhưng đối với yêu thú nhị giai, chúng gần như không thể phá vỡ lớp phòng ngự...”

“Nhưng tính cách của Vạn Phong Lâm này không tốt lắm... Lần sau, cứ đến hỏi Tiểu Nhị cô nương vậy.”

Hắn xoay người định rời đi, bỗng nhiên lại dừng bước.

Nói thật, trước đây, Vạn Phong Lâm đã cố tình tính kế hắn, hắn vẫn còn nhớ mối thù này.

Nhưng trông bộ dạng thảm hại, sa sút này, dường như sống sót mới là hình phạt thích đáng dành cho đối phương.

- Vị đạo hữu này còn có chuyện gì sao?

Vạn Phong Lâm thấy Phương Tinh dừng lại, không khỏi sửng sốt.

Ngay sau đó, lão ta nhìn thấy một viên linh thạch hạ phẩm trên tay Phương Tinh, mắt liền sáng lên.

- Ta rất hứng thú với bí cảnh đó, Vạn đại đan sư, lão đã từng đến đó, chắc chắn biết một số thông tin, nói ra hết đi, nếu lão làm ta vui, thì những viên linh thạch này đều là của ngươi...

Phương Tinh lại lấy ra vài viên linh thạch hạ phẩm, nghịch trên tay.

Vạn Phong Lâm thay đổi sắc mặt, vẻ mặt tỏ ý muốn chạy nhưng không dám chạy, cuối cùng, tất cả đều hóa thành cay đắng:

- Ngũ Hạt cốc đó, lão phu thực sự không biết chuyện gì đã xảy ra, sau đó, lão cũng là may mắn thoát chết... Sau khi trở về, ta còn bị Hắc Hổ Bang để mắt đến, bị bắt cóc...

Thực ra, Hắc Hổ Bang tha cho Vạn Phong Lâm là vì nghĩ rằng lão ta biết một số bí mật của bí cảnh, lại là một luyện đan sư.

- Nhưng khi ở trong Hắc Hổ Bang, lão phu đã nghe được một số tin tức...

Nhìn thấy những viên linh thạch đang bay trên tay Phương Tinh, Vạn Phong Lâm nuốt nước bọt:

- Về bí cảnh đó, có người nói rằng, đó là di sản do “Vạn Pháp thượng nhân” để lại, rất quý giá, vì vậy, nó mới thu hút chân nhân Kết Đan kỳ của Thanh Huyền Tông đến...

- Vạn Pháp thượng nhân?

Phương Tinh hơi nghi ngờ, nhưng vẫn ném một viên linh thạch hạ phẩm qua:

- Nói tiếp đi...

- Vâng, vâng...

Hai mắt của Vạn Phong Lâm sáng lên, dù sao thì bí cảnh đó bây giờ chắc chắn đã bị yêu thú chiếm giữ, coi như là phế rồi, những tin tức này mà bán được vài viên linh thạch thì cũng rất tốt:

- Nhắc đến vị “Vạn Pháp thượng nhân” này, thì phải nói đó là một người cực kỳ lợi hại, là một thiên tài nổi tiếng từ ngàn năm trước... Nghe nói, tư chất linh căn của ông ta rất kém, nhưng ông vẫn tu luyện đột được phá cảnh giới, có tu vi Kết Đan kỳ viên mãn...

Bạn đang đọc Tinh Không Chức Nghiệp Giả (Bản Dịch) của Văn Sao Công
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi GodThunder
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 15

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.