Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đại yêu (2)

Phiên bản Dịch · 1225 chữ

Phương Tinh giật mình:

- Ngươi biết bao nhiêu về bí cảnh đó? Hiện giờ, trong phường thị có còn nơi nào thu mua nguyên liệu yêu thú và bán đan dược không?

Hắn không hứng thú lắm với bí cảnh của tu tiên giả.

Nhưng liệu có thể mua được đan dược hay không lại rất quan trọng, nó liên quan đến việc ở Phác Ngọc cảnh, hắn có thể tiếp tục tiến bộ vượt bậc hay không!

- Bí cảnh sao? Tại hạ biết không nhiều lắm, chỉ biết là nó ở trong Ngũ Hạt cốc, bên trong có cơ duyên Trúc Cơ...

Dư Hạ cười gượng:

- Có lẽ đệ tử Thanh Huyền Tông biết nhiều hơn...

Phương Tinh lại hỏi thêm vài câu, mới biết rằng, Thanh Huyền Tông đã rời đi một cách vội vàng, gần như là chạy trốn, thậm chí, có thể là do đại yêu phi cầm tam giai ra tay, đánh nát mấy chiếc phi chu.

Vì vậy, ngay cả đệ tử Thanh Huyền Tông cũng có không ít người bị bỏ lại ở đây, không thể rời đi.

Chính vì vậy, những đệ tử Thanh Huyền Tông này bị coi như chó rơi xuống nước, quan trọng là, bọn họ rất giàu có, bị tất cả tán tu trong phường thị thèm thuồng, thường phải che giấu thân phận, cải trang thành tán tu, rất khó tìm ra.

Phương Tinh không hề ngạc nhiên về điều này, đừng thấy ngày thường, tán tu phải cung kính với những thiên tài của tông môn như thế nào, nhưng một khi đã đến lúc phải đối đầu với nhau, ngay cả đệ tử chân truyền, bọn họ cũng dám giết!

Huống chi, những đệ tử Thanh Huyền Tông này, ai nấy đều giàu có, thậm chí còn có thể mang theo điển tịch tông môn, linh đan diệu dược, tuyệt đối là những con cừu béo tốt!

“Tuy tu vi của đệ tử tông môn cao hơn, nhưng nếu chưa từng trải qua thực chiến thì chưa chắc đã đánh lại tán tu thấp hơn vài cảnh giới, huống chi là những tu sĩ chuyên đi cướp bóc, chúng chắc chắn sẽ dùng mọi thủ đoạn như dùng số đông để áp đảo, dùng bẫy rập, dùng độc dược.”

Phương Tinh âm thầm thương tiếc cho các đệ tử Thanh Huyền Tông, sau đó, hắn hỏi:

- Nơi giao dịch thì sao?

- Khu chợ ban đầu đã gần như biến thành đống đổ nát... Chỉ có vào lúc sáng sớm, khi sương mù dày đặc, thỉnh thoảng mới có vài tu sĩ bày sạp, gọi là “chợ ma”...

Dư Hạ đáp:

- Ngoài ra, cứ ba ngày một lần, ở phía đông nam phường thị, trong một hang động dưới lòng đất, còn có một chợ đen... Những thứ được bày bán ở đó thường tốt hơn chợ ma, nhưng cũng nguy hiểm hơn...

- Thì ra là vậy.

Phương Tinh gật đầu, rồi tự mình bỏ đi.

Dư Hạ nhìn bóng lưng Phương Tinh rời đi, liếm môi, lập tức chui vào rừng rậm...

...

Phường thị Thanh Lâm.

Đi giữa đống đổ nát, Phương Tinh vô cùng cảm khái:

“Một phường thị tốt đẹp như vậy mà lại biến thành thế này... Phường thị này đúng là lắm tai ương... Ơ? Hình như việc bí cảnh được công khai có liên quan đến mình? Thôi vậy, không sao rồi...”

“Nhưng mà, bây giờ nhìn lại, kỳ thực, dường như Thẩm Ngọc Tâm, dẫn Mạnh Tử Câm rời đi sớm là lựa chọn tốt nhất, Hoa Phi Nguyệt rốt cuộc vẫn thiếu quyết đoán... Không biết cô nương này còn sống hay đã chết?”

Hắn không có ý định đi tìm nàng ta, chỉ có thể nói, nếu gặp được thì sẽ tiện tay giúp đỡ đôi chút.

Không gặp được... vậy thì chỉ có thể trách số của nàng ta không tốt.

- Meo!

Giữa đống đổ nát, trên một thanh xà nhà, tiếng mèo kêu đột nhiên vang lên.

Phương Tinh nhìn sang, chỉ thấy một con mèo yêu hai đuôi, trông giống như một con báo nhỏ, đang nhìn chằm chằm vào hắn với đôi mắt xanh lục, móng vuốt của nó loé lên một lớp ánh sáng u ám.

- Hừ!

Hắn hừ lạnh một tiếng, một luồng uy áp đáng sợ ập đến.

Con mèo hai đuôi đó lập tức nhảy dựng lên như bị giẫm phải đuôi, lông toàn thân dựng đứng, trong nháy mắt, đã biến mất vào sâu trong đống đổ nát...

“Linh mạch của phường thị này chắc là không cao cấp lắm, không thể thu hút yêu thú tam giai... Vì vậy, rất nhiều tu sĩ vẫn đang sống lay lắt trong đống đổ nát này, dù sao thì vùng đất hoang vu bên ngoài còn nguy hiểm hơn!”

Còn việc rời khỏi phường thị, đến nơi đóng quân thực sự của Thanh Huyền Tông sao?

Quãng đường đó không chỉ rất xa, mà trên đường đi còn có đầy rẫy nguy hiểm, dù sao thì tu sĩ Luyện Khí bình thường cũng đừng nên nghĩ đến.

“Ở đây cũng hơi giống với chợ đen trên tinh cầu Ưng Non rồi đấy nhỉ...”

“Sự thật chứng minh, dù là loại trật tự nào, thì cũng tốt hơn là không có trật tự...”

Phương Tinh vác xác con sói, cố ý đi qua căn nhà gỗ mà bản thân từng ở, nhưng lại phát hiện, nơi đó đã biến thành một hố sâu, xung quanh cháy đen, không biết đã trải qua những gì.

Hắn bước qua với vẻ mặt vô cảm, như thể chưa từng quen biết nơi này.

Trên đường đi, gần như không có ai, nhưng Phương Tinh tai thính mắt tinh, sau khi đạt đến Phác Ngọc cảnh, linh giác của hắn càng thêm nhạy bén, có thể cảm nhận được ánh mắt từ khắp nơi đổ dồn về phía mình.

Điều này cũng khiến hắn không khỏi cảm thán:

“Con người đúng là sinh vật ngoan cường như cỏ dại, dù ở đâu cũng có thể sinh tồn...”

Phương Tinh tiếp tục đi vào trong, tìm thấy Thanh Đan phường, đáng tiếc, nơi này đã biến thành một đống đổ nát, thậm chí còn bị vơ vét qua vô số lần...

Rõ ràng, đây là “tác phẩm” của những tán tu khác khi phường thị gặp nạn.

“Đều là lũ khốn nạn... May mà linh khí thì bọn họ không cướp được.”

Phương Tinh đến một tiểu viện, đây là khu vực động phủ cao cấp của phường thị, ngay cả võ giả cũng có thể cảm nhận được linh khí trong lành và hoạt bát trong hư không.

Hắn tùy tiện tìm một căn nhà trông còn lành lặn, mở cửa, nghênh ngang đi vào.

- Kẻ nào, dám xông vào động phủ của bổn tọa?

Một tu sĩ Luyện Khí hậu kỳ tay cầm phi kiếm, hùng hổ đi ra, trừng mắt nhìn Phương Tinh, thần sắc rõ ràng đã thả lỏng hơn rất nhiều:

- Võ giả?

Gã ta lập tức nhìn xung quanh, sợ Phương Tinh là mồi nhử của một băng cướp nào đó.

- Đây là động phủ của ngươi sao? Lấy linh khế ra cho ta xem nào...

Phương Tinh thấy vậy, khóe miệng nở nụ cười.

Bạn đang đọc Tinh Không Chức Nghiệp Giả (Bản Dịch) của Văn Sao Công
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi GodThunder
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 17

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.