Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Kiểm tra (1)

Phiên bản Dịch · 1044 chữ

Đại Hoang.

Căn cứ tạm thời dưới lòng đất.

Sau khi mua sắm ở chợ đen xong, Phương Tinh đã chọn mở cánh cổng Chư Thiên dưới lòng đất của một khu phế tích.

“Hàng hóa hơn chục triệu, vẫn hơi phô trương...”

“Không bằng cứ biến mất như vậy, ở lại đây vài ngày rồi hẵng quay về...”

Phương Tinh nhìn camera giám sát, hiện giờ, phường thị Thanh Lâm đã có chân nhân Kết Đan tọa trấn, hắn càng không dám phái quá nhiều máy bay không người lái, thậm chí còn không dám đến quá gần, chỉ có thể theo dõi từ xa.

“Ừm, ngoài việc Thanh Huyền Tông phái thêm người đến bí cảnh Ngũ Hạt cốc ra, thì cũng không có chuyện gì lớn xảy ra...”

“Không ngờ, bí cảnh mà Trần Nghi phát hiện ra lúc trước, cuối cùng lại dẫn đến cái chết của tu sĩ Trúc Cơ, thậm chí còn thu hút cả tu sĩ Kết Đan... Mình càng hứng thú với túi trữ vật của lão ta hơn rồi.”

Hắn cảm thán một tiếng, đi đến một nơi khác.

Ở đây, hắn đã bày sẵn “Cự Lãng RDT93” vừa mua ở chợ đen, cùng với nước hiện hình, hộp sinh ngầm, và dung dịch LIQ714 nguyên chất...

Rõ ràng, hắn sẽ không mang những thứ này trở về thế giới kia nữa.

Lúc này, Phương Tinh mở chiếc “Cự Lãng RDT93” giống như một chiếc laptop màu đen ra, đặt thanh Mặc Văn kiếm, pháp khí huyết luyện có được từ Trần Nghi, lên đó.

Tít tít!

Cùng với tiếng khởi động của máy móc, từng tia sáng bao phủ lấy thanh kiếm này.

Nửa tiếng sau, một bản báo cáo được gửi đến trước mặt Phương Tinh.

“Vũ khí hình kiếm chưa được đặt tên, dài 110,2 cm, nặng 8172 g, vật liệu chính là hợp kim chưa biết, độ tương đồng với ‘hợp kim mặc thiết’ là 94,9%, độ tương đồng với ‘kim loại titan cực hắc’ là 89,7%...”

“Có hoa văn chưa biết, phán đoán cần năng lượng đặc biệt để kích hoạt, kỹ thuật có độ tương đồng 88,55% với kỹ thuật khắc của ‘tộc Huyết Loa’!”

“Quả nhiên là kim loại chưa biết, còn có kỹ thuật chưa biết...”

Phương Tinh thầm gật đầu, loại độ tương đồng này chỉ để tham khảo thôi, dù sao, độ tương đồng gen giữa người và lợn cũng trên 90%!

Chỉ cần không phải là 100% hoặc trên 99,9999% tương đồng, thì về cơ bản, chúng không có liên quan gì đến nhau.

Hắn tiếp tục xem báo cáo, lật đến trang cuối cùng, đột nhiên sững người:

“Có cấu trúc chưa biết... Phán đoán cần mật mã sóng tinh thần đặc biệt...”

Ở dưới cùng là hình ảnh quét 3D của thanh Mặc Văn kiếm, trông nó trong suốt và hư ảo.

Hiện giờ, thông qua hình ảnh quét này, Phương Tinh có thể thấy rất rõ ràng, ở chỗ nối giữa chuôi kiếm và thân kiếm, bên trong còn ẩn giấu một thứ!

Đó là một tấm lệnh bài nhỏ bằng ngón tay cái! Nó đen sì giống như một miếng sắt bình thường, nhưng không biết bằng cách nào, nó đã bị nung chảy vào thanh kiếm Mặc Văn.

Dù hắn đã sử dụng thanh kiếm này rất nhiều lần, vậy mà lại không hề phát hiện ra!

“Mẹ kiếp, khi dễ mình là võ giả, không phải tu tiên giả, cho dù có tế luyện bằng máu cũng không thể phát hiện ra manh mối bên trong sao?”

“Tại sao Trần Nghi lại giấu bí mật này trong kiếm? Chẳng lẽ lúc đó, lão ta cũng mơ hồ bị giám sát, tự lo không xong? Sau đó, lão ta nghĩ ra một kế, giấu bí mật đi, tùy tiện tặng cho một võ giả... Đợi đến sau này, lão ta sẽ lấy lại?”

“Chuyện này... sao mình lại có cảm giác quen thuộc thế nhỉ, mình biến thành Cẩu ca (*) rồi sao? Phù phù phù...”

(*) Giai thoại Cẩu Tạp Chủng - Thạch Phá Thiên trong Hiệp Khách Hành của Kim Dung, ý là nhặt được của hời.

“Nhưng năm đó, Cẩu ca đã có được cơ duyên từ trong chiếc bánh nướng, từ đó một bước lên mây... Chẳng lẽ mình cũng sắp gặp cơ duyên rồi sao.”

“Nhưng rõ ràng, mình phải lấy tấm lệnh bài này ra trước... Xem ra, mình cần một số bí thuật nào đó, hoặc là phải trực tiếp phá hủy thanh kiếm này...”

Nghĩ đến đây, Phương Tinh lấy hộp sinh ngầm ra, cùng với một đống ống nghiệm, cốc thủy tinh lộn xộn, vẻ mặt cũng trở nên nghiêm túc hơn, mặc áo blouse trắng vào như thể là một nhà nghiên cứu, bắt đầu pha chế nước hiện hình và dung dịch LIQ714 nguyên chất.

Nửa tiếng sau, một lớp chất lỏng kỳ lạ xuất hiện từ trong hộp sinh ngầm.

Nó trông trong suốt, nhưng lại có ánh sáng bảy màu phát ra từ bên trong.

“Tính chất của dung dịch Bạch Trạch cực kỳ không ổn định, dù có dùng hộp sinh ngầm để bảo quản, thì nhiều nhất cũng chỉ tồn tại được mười phút... Vì vậy, nó đã dần bị Cục Phòng chống từ bỏ.”

Phương Tinh vội vàng lấy dung dịch Bạch Trạch ra, nhỏ lên Mặc Văn kiếm.

Một giọt, hai giọt...

Dung dịch Bạch Trạch như có sinh mệnh, biến thành một lớp màng nước, bao bọc lấy toàn bộ thanh kiếm.

Ngay sau đó, ánh sáng bảy màu biến mất, nó giống như dòng nước bình thường, nhỏ giọt xuống từ thân kiếm.

“Trong suốt như nước, không hề có một chút màu đen nào... Không cần so sánh với bản đồ, thanh kiếm này tuyệt đối không hề bị tà thần ô nhiễm...”

Nhìn thấy cảnh này, Phương Tinh không khỏi gật đầu:

“Quả nhiên... Vật phẩm của tu tiên giả không hề liên quan đến tà thần... Vậy là đến lúc khởi động kế hoạch thử nghiệm lần thứ hai, ném một số bùa chú và đồ linh tinh vào chợ đen, sau đó báo cáo cho Cục Phòng chống rồi...”

Bạn đang đọc Tinh Không Chức Nghiệp Giả (Bản Dịch) của Văn Sao Công
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi GodThunder
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 19

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.