Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cướp bóc (2)

Phiên bản Dịch · 1294 chữ

Đến lúc này, gã tin rằng, đến cả tu sĩ Luyện Khí viên mãn có dùng pháp khí đặc biệt để tấn công thần thức của gã, gã cũng không sợ!

- Chuẩn bị xong chưa?

Vạt áo màu bạc của Phương Tinh bay phấp phới, đao kiếm trong tay hắn đột nhiên reo lên!

Trong nháy mắt, Đinh Bất Sơn và Đinh Hồng Tụ lại rơi vào trạng thái thất thần.

Nhưng Đại Hổ chỉ thất thần trong giây lát, ngay sau đó, ánh mắt của gã đã lấy lại tiêu cự.

- Gầm!

Hắc khí hình con hổ quanh người gầm lên một tiếng, gã vậy mà lại ra tay trước.

Hai bàn tay khổng lồ màu đen vây quanh Phương Tinh từ phía trước và phía sau.

“Ảnh hưởng tinh thần của Cực Tình Kiếm và Quỷ Thần Đao đối với gã đã không còn lớn nữa sao?”

Phương Tinh vẫn bình tĩnh, đao kiếm trong tay đan xen, sự sắc bén của Không gì không trảm và Nhất kiếm phá pháp kết hợp một cách hài hòa, đao quang kiếm ảnh chém vào hai bàn tay pháp lực khổng lồ, chém chúng thành bột mịn.

“Quả nhiên... Võ học cấp A chủ yếu là để bảo vệ tinh thần của bản thân, cộng thêm việc mình học chưa tinh thông... Không thể ảnh hưởng đến tu tiên giả ở cấp độ này, hình như cũng hợp lý?”

“Tiếng gầm của tu sĩ này chắc cũng có tác dụng chấn động tinh thần, việc nó không có tác dụng với mình chính là minh chứng!”

Sau khi đánh tan hai bàn tay pháp lực khổng lồ, hắn lướt đi, như rồng bay chín khúc, đã áp sát Đại Hổ trong vòng bảy thước!

Võ giả, trong vòng ba bước, ai cũng có thể địch!

Bảy thước, đối với Phương Tinh hiện tại mà nói, chỉ là trong nháy mắt!

Ngay sau đó, đao kiếm cùng reo!

Đao quang kiếm ảnh lóe lên, tạo thành thế rồng hổ song sát, chém qua hình con hổ được tạo thành từ khí đen.

Hổ phách trong hư không kêu lên một tiếng, vậy mà lại tiêu tan.

Xẹt xẹt!

Đao kiếm đan xen, để lại từng vệt trắng trên cánh tay cường tráng của Đại Hổ.

Đại Hổ cười gằn, bàn tay to lớn mở ra, nắm lấy mũi đao!

Phương Tinh nhíu mày, Mặc Văn kiếm đã kề vào cổ họng của Đại Hổ, một vết máu xuất hiện.

Rắc!

Như một đám mây trắng, hắn lùi lại, nhìn hai tay mình.

Mặc Văn kiếm vẫn bình an vô sự, mũi kiếm còn dính một chút máu.

Còn thanh đao làm bằng thép mua đại ở phường thị đã gãy làm đôi!

- Có thể dùng pháp khí hạ phẩm để làm ta bị thương, ngươi đủ để tự hào rồi đấy!

Đại Hổ lau vết máu trên cổ, ném mũi đao vào miệng, nhai như nhai đậu.

Nhai nuốt kim loại!

Nếu hành động này bị những người trong giang hồ nhìn thấy, bọn họ sẽ nghi ngờ mắt mình, tưởng rằng mình đã gặp được thần thoại võ lâm!

Sau khi thử qua kiếm pháp của Phương Tinh, nụ cười nham hiểm trên mặt Đại Hổ càng đậm hơn.

Gã đã xác nhận rằng, tuy võ giả này có thực lực không tệ, nhưng không thể gây ra nguy hiểm đến tính mạng của gã.

Đặc biệt là đối với tu sĩ luyện thể, việc kẻ địch không thể phá vỡ lớp phòng ngự của mình đã đủ để chứng minh ưu thế!

- Lúc nãy, ta đã cho ngươi cơ hội, nhưng ngươi không cần, bây giờ, hãy chết đi!

Đại Hổ đeo hai chiếc găng tay pháp khí vào tay, loại pháp khí này thích hợp cho võ giả luyện thể sử dụng, giá bán ở phường thị cũng không hề rẻ.

Gã gầm lên một tiếng, thân hình như một con hổ đen khổng lồ, lao về phía Phương Tinh!

Phương Tinh thở dài, ném thanh đao trong tay đi, Mặc Văn kiếm như hóa thành cơn mưa tầm tã, trút xuống.

Cực Tình Kiếm vốn là chiêu kiếm phức tạp nhất, trong tay hắn, nó càng trở nên linh hoạt hơn.

Thân hình của hai người đan xen vài lần, thân kiếm và găng tay vậy mà lại không hề chạm vào nhau một lần nào, khiến Đại Hổ tức đến mức muốn hộc máu.

- Tên võ phu này, ngươi chỉ biết trốn thôi sao?

Gã gầm lên một tiếng, lấy ra một lá cờ nhỏ màu đen từ trong ngực.

Lá cờ này toàn thân đen kịt, nhưng trên đó lại có hình một chiếc đầu lâu màu trắng được thêu rất sống động, hốc mắt trắng toát dường như còn đang bốc ra quỷ hỏa...

- Pháp khí ma đạo?

Đinh Bất Sơn, người đang đứng xem trận chiến bên cạnh, khi nhìn thấy cảnh này, đã muốn kéo Đinh Hồng Tụ bỏ chạy ngay lập tức.

- Thật sự là không thắng nổi, thôi vậy...

Phương Tinh liếc nhìn bảng thuộc tính:

[Cực Tình Kiếm: 96/100 (Nhập môn)]

- Ta vốn muốn dùng ngươi để luyện kiếm, có thể tăng thêm vài điểm thông thạo, cũng không tệ...

Trong tay hắn, một khẩu súng lục màu bạc xuất hiện, chĩa thẳng vào đầu Đại Hổ.

Xẹt!

Một tia laser màu bạc lóe lên, thi thể không đầu của Đại Hổ ngã xuống đất.

- Tu vi cao đến đâu, cũng chỉ cần một phát súng là xong đời!

Phương Tinh thổi vào nòng súng, cất khẩu súng laser đi, nhìn hai ông cháu Đinh Bất Sơn.

- Pháp khí lợi hại thật!

Đồng tử của Đinh Bất Sơn co rút lại:

“Uy lực này không thua gì Thiên Lôi Tử, nhưng lại không hề có bất kỳ dao động pháp lực nào... Đại Hổ chết cũng không oan!”

Bất kỳ pháp khí nào khi được sử dụng trong thực chiến đều sẽ phát ra dao động của pháp lực, tu tiên giả tai thính mắt tinh, có lẽ không thể tránh được tia laser, nhưng có thể tránh được nòng súng!

Dù sao, dù súng laser có tốt đến đâu, cũng cần phải có người điều khiển.

Nếu là tu sĩ Trúc Cơ, thần thức của bọn họ có thể dễ dàng khóa chặt Phương Tinh hiện tại, tránh được nòng súng trước khi Phương Tinh bóp cò!

Nhưng tên đại ca của Hắc Tuyệt Tam Hổ này rõ ràng đã chủ quan, hoặc là quá tự tin vào thân thể của mình, kết quả là bị bắn một phát vào đầu, chết ngắc.

Trong lòng, Đinh Bất Sơn thấp thỏm, ông ta dẫn cháu gái mình cúi đầu thật sâu:

- Lão phu và cháu gái xin cảm tạ ân cứu mạng của đạo hữu!

- Ừm, ta cũng chỉ tiện tay mà thôi...

Lần này, Phương Tinh ra ngoài là để tìm một tu sĩ hỏi thăm tình hình của phường thị, đồng thời luyện tập thực chiến.

Vì đã gặp người quen, nên đương nhiên hắn không ngại ra tay giúp đỡ.

- Đúng rồi, ta vẫn luôn bế quan tu luyện ở bên ngoài, không biết tình hình của phường thị Thanh Lâm hiện giờ thế nào rồi?

Hắn nhìn Đinh Bất Sơn, ánh mắt sáng quắc.

- Phường thị Thanh Lâm à... Gần đây, nơi đó đã trở nên hỗn loạn, do bí cảnh xuất hiện, lực lượng của đội chấp pháp Thanh Huyền Tông đã suy yếu, rất nhiều kẻ cướp xuất hiện... Ôi...

Đinh Bất Sơn tỏ vẻ mặt buồn bã, ông ta là một “nông dân” chân chính, rất coi thường những tên cướp không có kỹ thuật này.

Bạn đang đọc Tinh Không Chức Nghiệp Giả (Bản Dịch) của Văn Sao Công
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi GodThunder
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 20

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.