Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nguy cơ tương lai

Tiểu thuyết gốc · 1560 chữ

Chương 30: Nguy cơ tương lai

Hoàng Long trở lại mặt hồ thì thấy hai người Vân Khuynh Nhan cùng Diễm Hà đang đứng ngó xuống dưới hồ, hắn vung vẩy Thủy Linh hoa trong tay. “Ta không sao.”

Rồi bay về phía hai người.

Hoàng Long vừa lên bờ liền đưa cho hai người Thủy Linh hoa. “Mấy bông hoa này chắc hai người biết.”

Vân Khuynh Nhan cùng Diễm Hà hai mắt sáng lên, mỗi người liền cướp lấy một bông trên tay hắn.

Vân Khuynh Nhan cầm Thủy Linh hoa trên tay, nàng quan tâm hỏi Hoàng Long. “Anh ở dưới tìm được Thủy Linh hoa sao? Có gặp nguy hiểm không? Em nghe nói Thủy Linh Hoa được sinh ra trong hang nước nghìn năm lại phải có hương dịch của thủy long ngâm mà thành, lại phải anh có gặp phải thủy long không?”

Hoàng Long nhớ đến Thủy Nhu bên dưới, hắn nói. “Gặp qua rồi, nàng ta khá hiền, không có vấn đề gì đâu?”

Chợt hắn nhớ ra điều mà hai vị long nhân nói. “Lên trên đi, anh có chuyện quan trọng muốn bàn với hai người.”

Nhìn sắc mặt hắn cực kỳ nghiêm túc, hai nàng lo lắng không biết chuyện gì xảy ra chỉ có thể để hắn ôm lên phía trên.

Hoàng Long cực kỳ nghiêm túc kể với hai nàng chuyện xảy ra ở dưới hang động, hắn đặc biệt nhấn mạnh về lời hai vị long nhân nói, lại đặc biệt nhắc tới những tin tức về dị thú không gian đang tấn công các hành tinh.

Vân Khuynh Nhan che miệng kinh ngạc, nàng tưởng rằng mình chế tạo được ra chim ưng máy 1, 2 đã có thể an toàn trước dị không gian nhưng không ngờ đến cả hành tinh có cấp bạo quân cũng bị hủy diệt, nàng hoàn toàn suy sụp. “Long, chúng ta làm sao đây?”

Diễm Hà ở một bên trầm ngâm không nói, song sâu trong mắt nàng cũng có một cỗ thất vọng.

Hoàng Long an ủi hai người. “Hai người không cần quá bi quan, chúng ta cũng không phải là gặp dị thú không gian cấp bạo quân ngay, mà điều chúng ta cần làm là chế tạo càng nhiều chim ưng máy 1,2 càng tốt, nếu được chúng ta cần phát triển chim ưng máy 3 trong thời gian ngắn nhất.”

Vân Khuynh Nhan cười khổ. “Chúng ta hết tiền rồi.”

Hoàng Long lấy ra hai tấm thẻ. “Bên trong có 3.7 tỷ tiền liên minh, mấy ngày sau anh sẽ đặt mua từ Thiên Dạ các thứ cần thiết, nếu không đủ anh sẽ đi giết dị thú không gian, nghe bạn anh nói hành tinh X.no.90 sắp tới có khả năng bị dị thú không gian tấn công, anh sẽ tới đó viện trợ kiếm thêm chút tiền.”

Vân Khuynh Nhan nắm tay Hoàng Long. “Long, nếu không tìm cách khác.”

Hoàng Long vuốt ve tay nàng. “Không việc gì, tình thế thay đổi nếu cứ cố chấp thì cũng sớm muộn sẽ chết trong miệng dị thú không gian, trong thời gian này, hai em giúp anh cải tạo hai bộ chiến giáp tốt nhất.”

Hoàng Long đưa lập phương không gian của mình cho Vân Khuynh Nhan.

Đang lúc ba người trò chuyện về việc phát triển ưng máy 3, điện thoại của Hoàng Long phát ra tiếng nhạc chuông, hắn liền bắt máy. “Liên Mị, có chuyện gì sao?”

Liên Mị ở đầu dây bên kia gấp gáp. “Anh Long, anh có thể trở về dinh thự được không? Mộc Linh đang gặp nguy hiểm bên trong dinh thự, em sợ hai con chó máy không đối phó được với mười người đấu sĩ cửu tinh, em đang phải đối phó với ba đấu sĩ cửu tinh, không thể quay về được.”

Hoàng Long chần chừ một chút, hắn gật đầu. “Được rồi, hiện tại anh liền tới dinh thự.”

Hắn quay ra nói với hai người Vân Khuynh Nhan. “Hai em tiếp tục bàn bạc, anh chạy tới dinh thự cứu người.”

Vân Khuynh Nhan đẩy hắn ra bên ngoài lều. “Anh mau đi đi, đừng để người ta có chuyện gì.”

“Ừ?” Hoàng Long khó hiểu nhìn nàng, rồi vẫn phóng lên trời bay mất.

Diễm Hà cất đi bản vẽ của ưng máy 3, nàng nghi hoặc hỏi mẹ. “Mẹ, người chấp nhận để thầy có thêm người mới sao?”

Vân Khuynh Nhan mỉm cười. “Có hay không cũng chẳng sao? Thầy của con là người ưu tú, đi đến đâu chẳng hấp dẫn ánh mắt của các cô gái khác, chúng ta nếu kìm hãm anh ấy chẳng phải là đang tự đánh giá thấp bản thân của mình mà còn gây ấn tượng xấu trong lòng anh ấy.”

Diễm Hà tiếp lời. “Thế nên cứ mở lòng cho phép thầy tự do, mà tính của thầy thì chỉ những người ưu tú thầy mới để tâm, còn những người tạp nham khác thầy sẽ không túng quá làm bậy.”

Vân Khuynh Nhan cười không nói, Diễm Hà quả thật rất hiểu nàng.

Diễm Hà chu mỏ nói tiếp. “Nhưng nhỡ thầy có nhiều người con gái ưu tú sẽ quên mất chúng ta thì sao?”

“Long không phải người như vậy, con biết hai năm trước khi trở lại hành tinh số no.7, chỉ vì mẹ mà anh ấy bắt đầu kiêng đàn bà, Long chỉ dùng chiếc đồng hồ để ngăn chặn cơn bệnh của mình, con biết tác dụng của chiếc đồng hồ đấy, mỗi lần dùng là toàn thân đau đớn tới mất đi tri giác.” Vân Khuynh nhan cảm khái nói.

“Không nên nói nữa, có lẽ chúng ta sẽ nhanh chóng chuyển đến nơi ở mới nên không cần dựng nhà ở đây, việc quan trọng là nên dùng nó.” Vân Khuynh Nhan cầm Thủy Linh hoa trong tay mà nói.

Diễm Hà nhìn Thủy Liên hoa trong tay cũng đầy mong chờ, Tinh Thủy Lệ đã giúp da của hai người đẹp hơn, mong rằng Thủy Liên hoa có thể giúp hai người càng trở lên xinh đẹp hơn.

Hoàng Long không cần mặc chiến giáp vẫn có thể bay nhanh như sao băng, chỉ trong thoáng chốc hắn đã xuất hiện bên ngoài dinh thự, hắn không vội tiến vào mà quan sát tình hình bên trong dinh thự.

Hai con chó máy dường như vẫn đang làm tốt nhiệm vụ của chúng, dùng hỏa lực tấn công mạnh mẽ ngăn không cho đám sát thủ vào bên trong.

Tuy nhân việc đám chó máy không có lõi năng lượng Z khiến chúng không thể giết chết được đám sát thủ.

Hoàng Long đứng từ xa, hắn cũng không muốn mất quá nhiều thời gian ở đây, Liên Mị bên kia khả năng cần hắn tới giúp đỡ.

Hoàng Long đi vào trong sân không một tiếng động, đám sát thủ vẫn chống đỡ hỏa công từ hai con chó máy không hề hay biết Hoàng Long đã tiếp cận phía sau chúng.

Hoàng Long liền vung sợi xích lấy từ trong khối không gian lập phương ra, một động tác xoay người múa theo sợi xích xuyên thẳng ra hai bên, từ sợi xích mơ hồ hiện ra một hình ảnh của một con tử long.

Sợi xích như một thanh thép cứng rắn xuyên thẳng qua người của chín tên sát thủ, còn một người đang mải tấn công vào bên trong dinh thự không biết rằng đồng đội của mình đã chết, hắn vẫn mải miết lã súng vào bên trong.

Hoàng Long lắc người một cái đã đến sau hắn, bàn tay của hắn đặt lên đầu của tên sát thủ, một luồng lôi điện từ bên trong phóng xuống người tên sát thủ tiễn hắn ra đi.

Hai con chó máy sau khi quét hai bên không còn sự sống, chúng giống như chó bình thường chạy đến liếm lát chân của Hoàng Long, dù sao hắn mới thực sự là chủ của chúng.

Hoàng Long vuốt ve đầu của chúng rồi đi vào bên trong dinh thự.

Trong dinh thự, Mộc Linh trong tay cầm một cây súng ngắn không tự chủ mà hướng về phía cánh cửa, bên cạnh nàng là Hàn Tuyết cũng đang cầm một khẩu súng giống vậy chĩa về phía cửa.

Cánh cửa dần mở ra, Mộc Linh cùng Hàn Tuyết cư nhiên nổ súng bắn về phía người mở cửa, cả hai nhắm mắt liều mạng bắn bừa, một giọng nói lạnh lùng vang lên. “Ngừng lãng phí đạn đi, là ta, hai cô ổn chứ?”

Mộc Linh và Hàn Tuyết nghe giọng nói lạnh lùng liền nhớ tới người đàn ông hôm đó bị họ mời ra khỏi nhà, cả hai không nhịn nổi mà ngước nhìn về phía cánh cửa, chỉ thấy một người đàn ông trẻ tuổi mặt chẳng có bao nhiêu cảm xúc nhìn họ.

Mộc Linh không dám đến gần Hoàng Long, nàng có phần rụt rè cúi đầu thật sâu. “Cảm ơn anh tới cứu mạng chúng tôi.”

Hoàng Long không từ chối, hắn gật đầu. “Đưa tôi đến chỗ của Liên Mị, bên cô ấy cũng không ổn.”

Bạn đang đọc Tinh Không Bạo Loạn sáng tác bởi haidongi
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi haidongi
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 23

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.