Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thủy Long

Tiểu thuyết gốc · 1519 chữ

Chương 27: Thủy Long

Vân Khuynh Nhan sau khi tỉnh dậy không thấy Hoàng Long đâu, nàng vội ra ngoài tìm hắn thì thấy hắn đang ngồi ở dìa thác, nàng tiến đến lại gần ôm lấy tay hắn. “Lại đang suy nghĩ chuyện gì?”

Hoàng Long kéo Vân Khuynh Nhan vào lòng, hắn kể cho nàng về Liên Mị cùng gia đình Mộc Linh, cùng với sự cầu xin của Mộc Linh mong hắn tới bảo hộ gia đình nàng.

Vân Khuynh Nhan nằm trong lòng Hoàng Long hỏi. “Anh thấy sao?”

Hoàng Long xoa trán. “Vấn đề của họ không lớn, với anh hiện tại, chỉ cần búng tay là xong, nhưng hậu quả chỉ sợ rắc rối, dù sao liên minh cũng có lệnh hạn chế người cấp lãnh chủ như anh, nếu để liên minh chú ý, cuộc sống yên bình của chúng ta chỉ sợ không được duy trì.”

Vân Khuynh Nhan nằm trong ngực Hoàng Long, nàng thủ thỉ nói. “Anh sẽ giúp họ phải không?”

Hoàng Long vuốt ve má của Vân Khuynh Nhan. “Sao em lại nói vậy?”

“Tuy thời gian chúng ta ở cùng nhau không nhiều nhưng em biết được nếu anh đã không thích chuyện gì thì sẽ không làm, những chuyện anh đắn đo thường thì anh sẽ làm.” Vân Khuynh Nhan nói.

Hoàng Long không khỏi bật cười. “Thì ra em còn hiểu anh hơn chính anh.”

Vân Khuynh Nhan thấy hắn chưa quyết định liền đổi chủ đề. “Anh nghĩ sao về món salad vào buổi sáng?”

Hoàng Long búng mũi nàng. “Anh là động vật ăn thịt, chút rau đó không thể làm anh lo được.”

Vân Khuynh Nhan chỉ tay xuống dưới hồ. “Con cá sấu kia hình như muốn tìm anh.”

Hoàng Long ánh mắt chú ý đến phía dưới hồ, con cá sấu quả nhiên đang nhìn hắn như muốn xin điều gì từ hắn.

Hoàng Long ôm Vân Khuynh Nhan nhảy xuống hồ, động tác của hắn giống như bay, nhẹ nhàng thanh thoát, mũi chân hắn đứng trên mặt nước. “Ngươi muốn tìm ta nói chuyện gì sao?”

Con cá sấu gật gật đầu, từ miệng nó phát ra âm thanh the thé của một người đàn ông. “Ngài có thể cho ta thêm xác của những con vật hôm qua được không?”

Hoàng Long nhìn con cá sấu thật sâu. “Ngươi biết nói từ lúc nào?”

Con cá sấu mở bàn tay to lớn của mình ra, trên tay nó là hai cây tảo xanh ngát màu lam, xung quanh chúng còn phát ra thứ ánh sáng màu trắng kỳ ảo. “Tôi tìm được chúng ở trong hang động dưới đáy hồ, không hiểu sao tôi lại tự dưng muốn ăn chúng, sau khi ăn xong tôi dường như có thể nói, nhưng tôi không biết mình có thể nói hay không?”

Hoàng Long chẳng chú ý đến câu nói lộn xộn có phần ngốc nghếch của con cá sấu, hắn tò mò không biết hang động kia có gì đặc biệt mà có thể giúp cho thú vật lại có thể nói chuyện, dù hắn đã từng đối mặt với dị thú không gian cấp lãnh chủ, chúng có thực lực cùng trí khôn rất cao nhưng lại chưa từng thấy chúng nói chuyện qua:

“Dẫn ta xuống dưới hang động.”

Con cá sấu vâng lời, nó liền chui ngược xuống dưới hồ.

Hoàng Long nói với Vân Khuynh Nhan. “Em lên trên kia với Diễm Hà, tránh để con bé tỉnh dậy không thấy ai lại lo lắng.”

“Có nguy hiểm không? Em cảm thấy con cá sấu kia rất mạnh.” Vân Khuynh Nhan nói.

Hoàng Long phất tay. “Không việc gì? Nó sẽ không hại anh.”

Vân Khuynh Nhan còn muốn khuyên hắn cẩn thận nhưng nhớ đến hắn từng vào sinh ra tử nhiều lần, tự nhiên có kinh nghiệm, nàng nhắc nhở thì thừa lời, nàng chỉ nói. “Cẩn thận.”

Hoàng Long gật đầu, hắn dùng tinh quang lực đưa Vân Khuynh Nhan lên trên đỉnh thác nước, còn mình thì bơi xuống đáy hồ.

Bên dưới hồ, làn nước trong xanh có thể nhìn thấy những con cá đang bơi lội cùng những cây thủy sinh mọc đầy dưới đáy, Hoàng Long bơi theo sau con cá sấu, nó dẫn hắn đến một cửa hang nước ngầm khá lớn bên dưới, nhưng đã bị rong rêu che lấp, nếu không nhìn kỹ thì rõ ràng không thể thấy được.

Hang nước ngầm không rõ dẫn đi đâu, Hoàng Long chỉ cảm thấy được dòng nước mạnh cố đẩy hắn lên trên.

Sau một hồi trôi theo dòng nước, Hoàng Long cùng con cá sấu đã lên tới bờ, không gian trong hang động tối đen như mực, bên trong hang động chỉ có một vài điểm sáng nhỏ ở nơi xa.

Con cá sấu vảy nước trên người xuống rồi những đường rãnh trên cơ thể của nó trở lên phát sáng giống như một cây đèn soi sáng xung quanh hang động.

Từng hình dáng của những cây thủy sinh bên trong hang động hiện lên cùng với những mảnh đá gồ ghề hiện ra, con cá sấu quay đầu nói với Hoàng Long. “Đại nhân, đi vào trong.”

“Đại nhân?” Hoàng Long khó hiểu hỏi con cá sấu.

Con cá sấu trầm ngâm suy nghĩ. “Tôi cũng không biết, chỉ là trong tiềm thức của tôi nếu ngài mạnh hơn thì phải gọi ngài là đại nhân.”

Hoàng Long bật cười. “Ngươi nhớ được mình sống bao lâu rồi không?”

Con cá sấu lắc đầu. “Không thể nhớ rõ.”

Hoàng Long nhìn con cá sấu mơ hồ, hắn nói. “Đừng gọi ta là đại nhân, từ đó dùng ở cả nghìn năm trước rồi, ngươi cứ gọi ta là Hoàng Long, còn ngươi có tên chưa?”

Con cá sấu gật đầu rồi lại lắc đầu.

“Vậy gọi ngươi là Hỏa Ngạc đi, vừa đúng với loài cùng nguyên tố trên cơ thể ngươi.” Hoàng Long nói.

Con cá sấu gật đầu. “Từ nay, ta tên là Hỏa Ngạc.”

Hỏa Ngạc dẫn Hoàng Long vào bên trong hang động, nơi này thực vật phong phú che lấp đi hết cả những phiến đá, Hoàng Long có rất nhiều cây mà Hỏa Ngạc đang cầm trên tay mọc trên các vách tường.

Ở giữa hang động là một hồ nước tĩnh lặng đến lạ thường, dù cho những giọt nước ngầm từ bên trong hang động đang nhỏ xuống nó.

Hỏa Ngạc tiến lên, nó nói. “Hoàng Long, chính là chỗ này, sáng nay ta không hiểu có thứ gì đó kêu gọi ta tới đây, rồi để ta ăn thứ thực vật này.”

Hoàng Long quét mắt nhìn xung quanh, hắn nhìn về phía hồ nước nói. “Ra đi, ngươi dấu được nó chứ không dấu được ta.”

Lời của Hoàng Long vừa nói, một thân ảnh trong suốt từ hồ nước hiện lên, một con vật thân hình giống rắn uốn lượn, bốn chân to lớn mọc ra vuốt dài, giữa các ngón chân xuất hiện một màng mỏng màu trắng, trên đầu nó mọc ra hai cái sừng lớn cong về đằng sau, kết hợp cùng bờm hất ngược về sau, đôi mắt to như hai viên ngọc lớn như ngập nước.

Hoàng Long nhìn thân hình đã ngoi lên khỏi hồ nước, hắn hướng nó nói. “Ngươi là thủy long.”

Thủy long mấp máy miệng, từ trên không, văn tự chung của liên minh xuất hiện. “Ta tên là Thủy Nhu, là đứa con gái thuộc tộc thủy long.”

Hoàng Long nhìn những dòng chữ viết trên không trung, hắn đoán ra được phần nào. “Ngươi là đứa con gái bị long tổ vứt bỏ nên tới hành tinh này.”

Theo hắn biết, long tộc coi những đứa trẻ không thể nói, không thể nhìn hay đại loại những khiếm khuyết trên cơ thể là việc đứa trẻ đó kiếp trước xúc phạm thần long tổ nên mới bị trừng phạt, những đứa trẻ long tộc này từ khi được sinh ra đều bị vứt bỏ ra khắp các hành tinh để tự sinh tự diệt.

Để tránh ảnh hưởng tới toàn tộc, với nhận thức của Hoàng Long đây quả thực là một hủ tục không đáng có.

Nhưng hắn nào có thể thay đổi, long tộc vừa sinh ra đã là cấp đấu tướng, nghe đâu người đứng đầu long tộc hiện tại là cấp đế quân cửu tinh, so với hắn còn mạnh hơn hai cấp lớn.

Thủy Ngu gật đầu, một hàng nước lại hiện lên không trung. “Ngươi là người đã cải tạo huyết mạch của con cá sấu này?”

Hoàng Long gật đầu. “Là ta.”

Thủy Nhu tiếp tục điều khiển những chữ nước trên không trung thay đổi. “Phúc phận của con cá sấu này rất lớn mới gặp được ngươi, nếu ngươi không giúp nó đột phá đấu tướng, chỉ khoảng năm mươi năm nữa nó sẽ phải chết già.”

Bạn đang đọc Tinh Không Bạo Loạn sáng tác bởi haidongi
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi haidongi
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 32

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.